Điệp Viên Nữ Hoàng
Chương 78 : Điên loạn.
Hân tỉnh dậy lúc nào là miệng lại luôn hồi gọi tên Đường Minh lúc ấy.
Hân như kẻ điên loạn, cô luôn hỏi Đường Minh đang ở đâu? Làm gì? Cô không tin cậu ta đã chết. Bao nhiêu lần cậu ta đỡ đạn cho cô, đều bình an cả.Tại sao? Chiều hôm cậu ta gọi đến, tại sao cô lại không bắt máy cơ chứ? Cô hận mình. Cô nhịn ăn đã một tuần, đầu tóc cũng không buồn chải. Rik đã rất nhiều lần đính chính là Đường Minh đã chết nhưng Hân vẫn không tin. Hân làm hắn phát cáu. Chưa bao giờ lại có một ai dám chối bỏ hắn. Hắn chiều chuộng Hân hết mực, tại sao Hân không chịu biết điều một cúht. Lòng độ lượng có hạn, hắn không thể cứ mềm mỏng với Hân mãi. Không ăn được thì đạp đổ. Hắn dần dần muốn hành hạ Hân hơn là dỗ dành ngon ngọt. Chỉ cần hắn vẫy tay là cả tá người đẹp vây quanh. Vậy mà Hân lại một mực chống đối, luôn nghĩ về Đường Minh.
Một buổi tối tại biệt thụe của Rik.
-Hân! Em nên biết điều một chút!
-Anh…Đường Minh…
-Câm miệng! Ai cho cô gọi tên thằng đó ra!_Rik đập bàn. Đoạn đứng dậy ngồi xuống gần Hân.
-Anh…_Mắt Hân ngân ngấn nước nhìn hắn.
-Nước mắt của em không được phép rơi vì thằng đó! Nín đi! Anh sẽ thương em, yêu em cả đời! Ngoan!_Rik xoa đầu Hân, lau nước mắt cho Hân, bộ mặt thay đổi nhanh như chớp.
-Đường Minh..anh còn sống sao? Rốt cuộc em cũng được gặp anh…
-Bốp!
Lần này Rik thẳng tay tát cho Hân một phát. Hắn không thể chịu nổi nữa. Hắn đã cảnh cáo Hân mấy lần. Tình yêu của hắn giừo đã trở thành thù hận mất rồi.
-Rik!_Hân như sự tỉnh bởi cái tát vừa rồi, cô nhìn lại bàn tay mình, rồi nhìn sang Rik. Hắn vẫn đang nhìn Hân căm giận.
-Nếu cô muốn theo thằng đó, tôi sẽ rất sẵn lòng!_Rik cười nửa miệng đặt tay lên vai Hân.
Nếu Hân trả lời là có, hắn nhất định sẽ giết cô ngay lập tức cho hả giận. Còn nếu cô nói không, thì chíhn hắn cũng không biết mình sẽ biểu lộ ra sao.
Hân đoán được hắn đang nghĩ gì, cô nhìn thật sâu vào mắt hắn, rồi bất ngờ đặt một nụ hôn lên môi hắn:
-Kế hoạch làm anh ghen…thành công rồi!
Rik cũng phải giật mình trước hành động của Hân. Chẳng lẽ Hân đang giả vờ tiếp cận hắn, hay Hân đã thực sự quên Đường Minh…hắn chẳng cần biết nữa…Hân không nói óc là được rồi…sự tùh hận trong hắn biến mất lcú nào không hay.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!