Điêu Cốt Sư
Chương 23: Chồn tia chớp
Dịch và biên: Kidlove – Crescent Moon team _ PHL
Đoàn người đi vòng qua khu đất để tới khu tổng hợp, căn cứ máy định vị cá nhân, thị trưởng Cahill đang ở đây. Milos đầu tiên muốn cứu tỉnh hắn vì cần hiểu rõ tình hình của căn cứ số 2 để quyết định hành động tiếp theo. Buổi tối, Milos mang theo mười người đột nhập bóng đêm tiến vào căn cứ số 2. Căn cứ khác với dã ngoại, nơi nơi tín hiệu đều thông suốt nên thuận lợi trợ giúp theo dõi mà tương đối thoải mái đi vòng qua phạm vi hoạt động của dã thú.
Căn cứ hiện giờ mặc dù không có trạng thái có người phòng thủ, nhưng tiến vào khu tổng hợp vẫn cần thẻ quyền hạn tương ứng. Milos thân là thiếu tướng, có giấy thông hành đặc thù thuộc nhóm người điều hành, có thể tự do ra vào không giới hạn khu vực.
Milos để những người khác tạm thời ẩn nấp, còn mình thì tiến vào bên trong khu tổng hợp, chạy thẳng tới chỗ Cahill.
Cahill đang nằm trong phòng ngủ dinh dưỡng, từ dáng vẻ mà nhìn có thể thấy tất cả đều bình thường.
Milos mở khoang dinh dưỡng, lấy ra vắc xin phòng bệnh và tiêm vào người hắn. Sau năm sáu phút, Cahill đang mê man cũng tỉnh lại nhưng biểu tình mờ mịt, nhìn Milos ở bên cạnh còn buồn bực hỏi một câu: “Thiếu tướng Milos, sao Ngài lại ở đây?”
“Ngài nói đi?” Milos ngồi trên ghế sô pha, kiên nhẫn chờ hắn tỉnh táo.
Cahill nhìn xung quanh một vòng, lại nhìn chỗ mình đang nằm, cuối cùng cũng nhớ ra cái gì. Hắn ngồi dậy, nhéo nhéo chân tay bủn rủn của mình, lẩm bẩm nói: “Xem ra tôi cũng bị lây nhiễm.”
Nói đến đây, hắn đột nhiên ngừng động tác và nhìn thẳng về phía Milos: “Thiếu tướng Milos, sao Ngài lại ở chỗ này?”
Mặc dù là cùng một vấn đề nhưng giọng nói đã hoàn toàn khác.
Milos đành phải đơn giản giải thích tình hình trước mắt cho hắn.
“Cái gì? Tất cả mọi người ở căn cứ số 2 đều đã bị lây nhiễm?” CaHill đầu tiên không dám tin, ngay sau đó lập tức nhảy khỏi khoang dinh dưỡng, cũng không đoái hoài tới chân tay mềm nhũn, trực tiếp mở hệ thống trung tâm để kiểm tra tình huống căn cứ. Thông qua theo dõi, có thể nhìn thấy nơi nơi trong căn cứ đều là dã thú, không có một bóng binh lính tuần tra, cũng không có chút ánh đèn, tất cả giống như biến thành một thế giới khác không chút nhân khí.
CaHill sợ hãi mà nhìn tất cả, sau đó mới gian nan phun ra mấy chữ: “Tại sao có thể như vậy?”
Hắn vẫn còn nhớ trước khi mình mất ý thức, số người lây nhiễm trong căn cứ mới chỉ quá một phần ba. Nhìn lại thời gian cũng mới chỉ quá ba ngày mà thôi! Tại sao lại có thể lây nhiễm nhanh như vậy?
Milos không để hắn quá nhiều thời gian khủng hoảng, mở miệng nói: “Chúng ta lần này tới là để cứu viện, cứu như thế nào còn cần thương lượng với ngươi một chút.”
CaHill phục hồi tinh thần, quay đầu nhìn Milos, hỏi: “Các ngươi đã chế tạo thành công vắc xin phòng bệnh sao?”
“Đúng vậy.” Milos không đợi hắn hưng phấn, nói thêm, “Chẳng qua số lượng có hạn, không thể cung cấp cho các người.”
So với thân sĩ phái trung lập, Milos càng thích giao thiệp với nhóm người cấp tiến vì lợi ích trên hết hơn, yết giá rõ ràng, giao dịch công bằng, chỉ đặt cược vào người nào có lợi ích cao hơn.
Sau khi rời khỏi phòng, cả khuôn mặt Nader đều đen.
“Tướng quân Nader, Ngài yên tâm, tạm thời ta sẽ ở lại chỗ này, thẳng đến khi căn cứ Ngài khôi phục hoạt động.” Milos mặc dù tâm cơ thâm trầm, nhưng luôn là người nói chuyện giữ lời, tuyệt không đánh sau lưng người khác.
Nader không nói một lời, bắt đầu liệt kê danh sách nhân viên ưu tiên trị liệu.
Milos vốn muốn bớt thì giờ đưa thủ hạ mình tiến vào, chợt nghe thấy tiếng dã thú rống giận ở bên ngoài, ngay sau đó là thanh âm giao chiến.
Hắn vội vàng thông qua thiết bị theo dõi xem xét hoàn cảnh bên ngoài. Đám người Âu Mạc giờ đang bị một đám chồn tia chớp bao vây tấn công, loại sinh vật này có thân thủ linh hoạt, tốc độ cực nhanh, là loài sinh vật có tốc độ nhanh nhật từ trước tới nay Milos biết đến. Hơn nữa, nanh vuốt của chúng còn chứa độc tố khiến cơ thể người bị tê dại.
Đám người Âu Mạc đều mặc áo giáp phòng vệ, tạm thời không gặp nguy hiểm. Nhưng chính vì tiếng đánh nhau của bọn họ lại hấp dẫn đám dã thú xung quanh. Nhìn dã thú chen chúc bốn phương tám hướng, lớn lớn nhỏ nhỏ ít nhất cũng có trên trăm con, co dù là Milos thân kinh bách chiến cũng cảm thấy giờ này có chút khó giải quyết.
“Để bọn họ tiến vào đi.” Nader một bên lệnh cho hệ thống, một bên nói: “Những dã thú này không thể đột phá phòng ngự của khu tổng hợp.”
Milos lập tức hạ lệnh cho đám người Âu Mạc. Bọn họ vừa đánh vừa lui, bằng tốc độ nhanh nhất lui vào khu tổng hợp. Nhưng tốc độ họ nhanh cũng không nhanh bằng tốc độ của chồn tia chớp, ngay vào giây phút cánh cửa kim loại đóng lại đã có hơn ba mươi con chồn tia chớp xông vào. Lúc này, bọn họ không hề chú ý, trong ba mươi con chồn tia chớp màu đỏ thẫm kia có một con vô cùng khác loài, nó không có da lông trơn mềm, cũng không có máu thịt, chỉ là một khối xương trắng xóa.
Khô lâu chồn Phiếm Phiếm, sau khi bị An luyện hóa liền trở về với tộc đàn của nó. Nhưng sau khi biến thành khô lâu vẫn không nhận được sự tán thành của tộc đàn nó. Hết lần này tới lần khác, chồn tia chớp lại không hề hậm hực, so với bị vứt bỏ, sự bài xích của đồng bọn đều không tính là cái gì. Loại da mặt dày này, nó đã sớm không có, chẳng qua cả người đều là tiếng “leng keng xương cốt.”
Tung tích của loài người lần này vẫn là do Phiếm Phiếm phát hiện ra. Xét thấy công lao của nó, đồng bọn miễn cưỡng để nó gia nhập hành động vây bắt.
Tốc độ chồn Tia chớp trong không gian nhỏ hẹp không bị ảnh hưởng nhiều. Ngược lại, đám người Milos cũng không dám tùy tiện bắn súng, thân thủ không sao thi triển được.
“Cùng ta tới!” Trung tướng Nader ném ra một con chồn tia chớp, hô to một tiếng với mọi người, sau đó xông về hành lang bên trái.
Những người khác nhanh chóng đuổi theo. Chồn tia chớp cũng đồng bộ với bọn họ, căn bản không cách nào bỏ rơi.
Cửa kim loại phía sau đóng kín, Trung tướng Nader lại hô: “Ngừng thở.”
Vừa dứt lời, kim loại hai bên tường đột nhiên thả ra một lượng lớn khí độc. Mọi người ngừng thở đi xuyên qua khí độc, chạy thẳng về phía hành lang bên kia.
Không thể không nói, trong mấy năm loài người nghiêm cứu thực vật, khoáng vật, đất đai, nguồn nước, … của hành tinh thăm dò đã có sự hiểu biết sơ cấp đối với các loại động vật. Một là vì không có thời gian và tinh lực, hai là không có đủ nhân lực, ba là hoàn cảnh hành tinh thăm dò khá phức tạp, rất nhiều động vật có năng lực mạnh mẽ, thậm chí có thể phá hủy tín hiệu, ngăn chặn thông tin. Loại sinh vật này, tạm thời Viện nghiên cứu còn chưa có năng lực nghiên cứu.
Bọn họ từng bị dạy dỗ một lần, căn cứ số 2 từng chủ động muốn nghiêm cứu sinh vật, kết quả vừa mới bắt một đám động vật về liền phát hiện hệ thống căn cứ bị tê liệt, máy chủ mất khống chế, thiếu chút nữa gây nên hậu quả nghiêm trọng. Cho nên, khi chưa có sự chuẩn bị an toàn, nhân loại sẽ không tùy tiện trêu chọc những sinh vật nguy hiểm kia.
Kim loại trên tường thả ra khí độc, đối với động vật có lẽ có tác dụng, nhưng lại không hề có nhiều tác dụng với chồn tia chớp. Bản thân chúng là loài động vật có độc nên có tính kháng độc. Chờ mấy người Milos xuyên qua hành lang khí độc thì những con chồn tia chớp sau lưng chẳng những không bị hạ độc mà càng thêm nóng nảy.
“Đám súc sinh này điên hết rồi sao?” Có người bị chồn tia chớp cắn cổ, phát ra tiếng kêu thống khổ.
Đao Milos phóng tới nhưng chỉ quét rơi mấy cọng lông của con chồn tia chớp kia.
Đồng tử hắn hơi co lại, một lần nữa bất ngờ với tốc độ của loài sinh vật này.
“Đáng chết!” Trung tướng Nader khẽ nguyền rủa một tiếng, lại tiếp tục mang mọi người rút lui vào phía trong.
“Tiếp tục như vậy không được.” Milos nói, “Tìm một nơi rộng lớn, chúng ta giải quyết chúng.”
Nader gật đầu, dẫn đầu chạy về một hướng khác. Nhưng vì chạy vội vàng, hắn không hề phát hiện đột nhiên
chồn tia chớp bên người hắn đã không thấy.
Hắn và những người khác cùng nhau quay đầu lại, lúc này mới phát hiện đám chồn tia chớp kia vậy mà lại chạy ngược hướng với bọn họ.
“Bên kia thông tới đâu?” Milos hỏi.
Sắc mặt trung tướng Nader và CaHill đồng thời biến đổi, người sau rung giọng đáp: “Bên kia là khu cách ly số 5”
“Không cần lo lắng, chúng sẽ không vào được khu cách ly!” Tướng quân Nader lạnh mặt nói.
Vừa dứt lời, liền nghe được một tiếng “Tích”, máy chủ phát ra tiếng cảnh cáo: 【Khu cách ly số 5 đã được mở ra, số liệu biến mất, không thể liên lạc, mời lập tức kiểm tra trục trặc.】
“Sao có thể!” Vẻ mặt Nader khiếp sợ.
Chẳng lẽ chồn tia chớp có khả năng phá hủy tín hiệu điện tử hay sao? Đây chỉ là một ít sinh vật! Loài người cứ như vậy bị đùa bỡn sao?
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!