Điệu Nhảy Thầy Tu
Chương 4
Jarson Dark
Điệu Nhảy Thầy Tu
Chương 2
– Anh đúng là số phận của tôi, Singlair. – Thanh tra Fleuvee cằn nhằn, nhìn tôi bằng đôi mắt hằn rõ những tia máu rồi lắc đầu khiến cho bộ râu hỗn độn của anh chuyển động theo. – Cứ bao giờ anh đến Paris là có chuyện bực mình!
Anh ấy đã nói hoàn toàn đúng với sự thật, tôi không cãi nổi một nửa lời.
Sự kiện cũng đã giáng một đòn chí mạng vào Fleuvee. Anh cũng quen biết với Tanith từ lâu, từ cuộc chiến chung chống lại Belphégor. Thoạt đầu anh cũng đã nghi ngờ bà. Nhưng rồi với thời gian, Fleuvee đã có một nhận định khác hẳn về Tanith.
Giờ đây sự kiện bất thình lình nổ ra như một tia chớp giữa trời quang.
Một tên giết người tàn nhẫn cắt ngang cuộc sống của người phụ nữ mà cả hai chúng tôi cùng quý mến, viên thanh tra đặt ra câu hỏi mà tôi đã chờ đợi từ lâu.
– Đây là một vụ án cho anh hay là cho chúng tôi?
Lúc đó chúng tôi đang đứng trong bếp. Tôi thả người rơi xuống một chiếc ghế, và nhún vai:
– Thật ra thì cho tôi!
– Thế thì tốt.
– Tại sao?
– Anh có biết hiện chúng tôi đang bận đến mức độ nào không? Tôi không còn lấy một giây đồng hồ để mà mở mắt ra. Tất cả những vụ án bình thường đã quá nhiều, tôi thật không có hơi sức đâu để mà chiến đấu với ma quỷ.
– Dể hiểu thôi, Fleuvee. – Tôi đáp và trầm ngâm suy nghĩ. – Ở thành phố Paris này, tôi hầu như không có cơ hội lần theo dấu vết. Điều đầu tiên là phải tìm bằng được người họa sĩ bí ẩn kia.
– Anh đang nghĩ gì vậy? – Fleuvee hỏi.
Tôi nhún vai:
– Anh có thể xếp vụ án này vào phòng lưu trữ hồ sơ được rồi đấy! Chắc chắn anh sẽ không tìm được lời giải ở thành phố Paris đâu!
– Anh biết nhiều hơn tôi hả?
– Không, nhưng tôi đang có một linh cảm nhất định. Tôi đang phải chờ một thời gian đã. Có thể dấu vết này cũng chỉ là một dấu vết câm.
– Chuyện cụ thể là gì?
– Quả cầu pha lê.
Fleuvee đưa tay đập lên trán.
– Khốn khiếp, thế mà tôi quên. Rồi sao?
– Nó biến mất rồi!
Fleuvee chĩa ngón tay trỏ ám vàng khói thuốc lá về hướng tôi.
– Thì ra anh muốn tìm nó?
– Nếu có thể .
– Anh biết cách tìm chưa?
Thật ra tôi có thể nói cho anh ta biết, nhưng tôi quyết định nghĩ chuyện né tránh, lòng thầm hy vọng điều đó không quá tệ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!