Đỉnh Cấp Công Tử (Công Tử Khùng Điên, Dịch Thiên Hệ Thống) - Chương 12: Bắt Chuột Sợ Bể Bình Gạo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


Đỉnh Cấp Công Tử (Công Tử Khùng Điên, Dịch Thiên Hệ Thống)


Chương 12: Bắt Chuột Sợ Bể Bình Gạo


Lý Vân Du hắn vậy mà tâm tình buông lỏng đi rất nhiều, hắn tựu lại là tính kế đến trên đầu Diệp Hiểu Phong đi ra. Tựu là để cho Diệp Hiểu Phong lựa chọn trước đi ra cho dù sau này có là xảy ra sự cố gì thì tựu là Diệp Hiểu Phong hắn cũng là phải đứng mũi chịu sào đi ra đây.

Diệp Hiểu Phong hắn là ai chứ là nhị thế tổ hai nhà Diệp – Hồ đi ra a. Một cọng lông trên người hắn cũng là thập phần đáng giá, hắn tựu mà bị lôi kéo vào chuyện này thì Lý Vân Du hắn càng là hổ mọc thêm cánh vạn phần an toàn đây này. Hắn tựu là mỉm cười nhịn xuống cơn dục hỏa trong lòng hướng Diệp Hiểu Phong làm tiếp một cái mời chào đi ra.

– Diệp Thiếu Gia tựu là vẫn nên làm một cái chọn lựa trước đây này!

– Ân! Quả là khó a! Mỗi người một vẻ, thập phần khó làm ra cái lựa chọn a! Lý thiếu gia vẫn là chọn Phương Phương hay là Hạ Lộ a!

Diệp Hiểu Phong vẫn là làm bộ phân vân lựa chọn đi ra, hắn vẫn là giữ một bộ mặt cười như không cười đây này, nhưng trong mắt hắn tựu có một tia giảo hoạt khẽ sáng lên trong nháy mắt.

Mà Lý Vân Du thì bị dục hỏa cho gấp lên rồi vẫn là nhanh chóng hối thúc Diệp Hiểu Phong làm ra cái quyết định, cứ kéo dài lâu tựu là hắn cũng là bị dục hỏa cho công tâm đây này.

– Ân! Diệp thiếu gia người xem tựu Hạ Lộ là Hoa hậu giảng đường Hán Đại a. Hay vẫn là Diệp thiếu gia chọn nàng đây này!

Diệp Hiểu Phong vậy mà không ngốc, có lý nào hắn lại không nhìn ra Lý Vân Du là đánh chủ ý lên đầu Phương Phương đây này. Hắn cỡ nào mà không nhìn ra Lý Vân Du lòng dạ lúc này a. Nếu là hắn gấp thì ta lại thoáng làm chút chần chừ đi ra a.

– Ây! Chủ ý cũng là không tệ a! Nhưng tựu Phương Phương cũng không tệ a! Hay là chọn nàng đây này!?

“Hồn nhạt! Vô công được hưởng lộc tên vương bát đản nhà ngươi vậy mà không biết ý tứ a. Lão tử vì sắp đặt cái bố cục hôm nay tựu là vì nàng, cũng là thịt đau không ít đây này!” Lý Vân Du vậy mà trong lòng đã mắng ầm lên rồi. Nhưng hắn bên ngoài vẫn là giữ vẻ mặt bình tĩnh hướng Diệp Hiểu Phong thoáng làm chút thương lượng đi ra.

– Diệp Thiếu Gia khẩu vị cũng là khác người a! Nhưng Diệp huynh vẫn là xem Lộ Lộ vẫn là thập phần gợi cảm đây này!

– Ân! Lý huynh con mắt không tệ a! Hai nàng quả là một cặp trời sinh a! Nếu tựu làm một cái song phi thì đến bao nhiêu là xúc cảm đây này!

“Tổ bà nó, tên hỗn đản không biết tốt xấu này vậy mà không biết tốt xấu a, dám đánh chủ ý một mình ôm lên hai nữ a. Đừng nghĩ là ta cho ngươi chút mặt mũi tựu là ta sợ ngươi a!” Lý Vân Du càng là nộ khí xung thiên đi lên rồi, trong lòng không ngừng mắng loạn lên rồi. Công sức hắn xếp đặt ra bậc này tràng vậy mà tên vương bát đản này đòi một mình hưởng hết có lý nào. Hắn tựu vẫn là dằn xuống cơn thịnh nộ hướng Diệp Hiểu Phong làm cái thăm dò đi lên.

– Diệp thiếu gia đây là ý gì a? …

– Ây! Lý Huynh thông cảm a! Tựu là nhất thời xúc động đây này!

Diệp Hiểu Phong tựu lại nãy giờ tựu kéo dài thời gian phần vừa quan sát Hạ, Phương hai người đi lên, phần vì nghĩ phương pháp cứu lên hai nàng. Nhưng xem ra hai nàng tựu là không cầm cự được lâu nữa rồi, cần đem hai nàng mang đi ra đã, còn cứu chữa lát nữa rồi tính tới. Hắn vẫn là làm bộ mỉm cười tỏ ý xin lỗi Lý Vân Du đi ra.

“Ngọa tào! Xúc động của ngươi mà tựu là gấp chết ta đây này!” Lý Vân Du vẫn là nén cơn thịnh nộ trong lòng hướng Diệp Hiểu Phong cười nói tới

– Ân! Tựu là Diệp Huynh chọn ai đi ra đây a…!

– Ây! Vẫn là như Lý huynh gợi ý đây này! Vẫn là nên chọn Hoa Hậu giảng đường Hạ Lộ a!

Diệp Hiểu Phong làm ra chút cân nhắc nhưng tựu là vẫn chọn Hạ Lộ đi ra. Hắn tựu muốn làm chút trấn an Lý Vân Du thoáng làm cho hắn thả thêm ra chút đề phòng tiện cho hắn một bên ra tay dễ dàng.

Lý Vân Du vì dục hỏa trong lòng đã không thể mà kiểm soát được đi lên, mà khi nghe Diệp Hiểu Phong lời nói tựu là gấp không nhịn được nữa rồi vẫn là muốn nhảy về phía Phương Phương đi tới. Hắn tựu là sợ Diệp Hiểu Phong phút cuối làm ra thay đổi quyết định a. Tên hỗn đản này vậy mà không lường trước được trong đầu hắn tựu là đang nghĩ gì đây này.

Nhưng hắn vừa quay lưng với Diệp Hiểu Phong tiến về phía Phương Phương thì một màn đau trứng trứng nữa lại đi lên. Đây là lần thứ hai hắn bị tập kích trong ngày đây này, mà lần này tựu là có vẻ là càng thống khổ hơn rất nhiều.

Tựu phải biết hắn lúc này Lý Vân Du đang là dương khí cực đại đi lên đây này, tựu lại chịu một kích không hề nhẹ chút nào, JJ và trứng trứng hắn suýt chút nữa là bị cho bể rồi. Phải biết tựu là Diệp Hiểu Phong ra tay còn phần nương tay, không tựu là đã cho Lý Vân Du trứng trứng đá bể đi ra đây này.

– Thống! … A… a … a …! Diệp Hiểu Phong ngươi đây là ý gì? Ngươi vì sao ám toán ta đây này?

Lý Vân Du vậy mà ôm lấy hạ bộ không ngừng lăn lộn dưới đất, thập phần đau đớn. Trong lòng không khỏi chửi ầm lên rồi “Hồn nhạt! tên hỗn đản vậy mà cho ta ám toán, chủ quan a, hắn vậy mà muốn độc chiếm lấy hai nữ đi lên a. Lão tử nguyền rủa mười tám đời tổ tông nhà ngươi a, đã chiếm ta tiện nghi còn muốn đem tiểu đệ ta cho phế. Ngọa tào! Quá là ức hiếp người quá đáng a! Hắn vậy mà giả heo ăn thịt hổ đây này!”

– Ý gì a! Ngươi còn hỏi! Nếu tựu hôm nay ta đến trể một bước tựu ngươi đã đem Hạ, Phương hai người đem ra cho thành món đồ chơi trên tay rồi!

Diệp Hiểu Phong vậy mà đã giận sôi máu lên rồi, làm gì còn bộ dáng dễ nói chuyện như lúc nãy nữa đây rồi. Trong mắt hắn một luồng sát khí lúc này đã lên đến đỉnh điểm rồi. Càng làm cho Lý Vân Du có chút lạnh xương sống lên rồi.

– Diệp huynh đệ ngươi đây là ý gì? Tựu không phải chúng ta đã phân chia rõ ràng rồi a! Ngươi hay là muốn một mình độc chiếm hai nàng a?

“Bốp”

Diệp Hiểu Phong vậy mà không nhịn nữa tung cho Lý Vân Du một cái tát nổ cả đom đóm, máu mũi không ngừng tuôn đi ra.

– Ngọa tào, ngươi tựu là dám đánh ta! Lý Vân Du tựu là phát điên lên rồi, Diệp Hiểu Phong vậy mà dám đánh hắn, hắn dù gì cũng là Đại thiếu gia nhà họ Lý a.

– Lý Vân Du ngươi vểnh tai chó lên mà nghe cho rõ đây! Phương Phương tựu là ta từ nhỏ một cái tiểu muội muội, còn Hạ Lộ thì cũng coi như ta tiện nghi thêm một cái tiện nghi tiểu di tử đi ra. Ngươi càng là dám trên đầu hai nàng đánh cái chủ ý a.

Phải biết là lúc này Diệp Hiểu Phong là thập phần tức giận lên rồi, phải biết hôm này nếu không phải hắn là rảnh rỗi muốn ghé ngang qua Giang Ngư Yến thoáng làm chút sắp xếp cho buổi ăn tối của hắn và Hạ Đông Nghi thì không biết chừng hôm nay Hạ, Phương hai người sẽ tựu là bị Lý Vân Du cho dày vò thành món đồ chơi trên tay hắn đây rồi.

Giang Ngư Yến là một trong những nhà hàng thuộc gia sản nhà họ Diệp, đây cũng là quà tặng sinh nhật của ông nội tặng cho hắn nhân sinh nhật thứ mười tám của hắn. Phải biết nhà hàng này là một tay hắn bài bố lại toàn bộ, có thể nói hắn là một người có đầu óc kinh doanh không tệ khi mà Giang Ngư Yến càng làm càng lớn.

Không đơn giản đây là một món quà sinh nhật, Nội tổ phụ nhà họ Diệp càng là muốn thoáng một chút xem qua cách quản lý cũng như đầu óc làm thương mại của người nội tôn này. Phải biết rằng khi nhìn thấy thành quả ngày hôm nay của hắn thì ông nội hắn đã rất là hài lòng đi lên rồi. Cái ghế người kế nhiệm gia chủ đời tiếp theo của Diệp gia là đã được nhận định cho hắn trên người rồi.

Khi Diệp Hiểu Phong đến Giang Ngư Yến dặn dò nhân viên chuẩn bị phòng tiệc tại lầu năm cho hắn lúc đi ra lại nghe đến tiếng nhân viên nghị luận rôm rả đi lên.

“Lý Đại thiếu gia hôm nay lại hoa hơn 100 nghìn Mỹ kim mời cơm Phương Đại tiểu thư a.”

“Phương Đại tiểu thư thật là khiến người ta ngưỡng mộ a!”

“Phương Đại tiểu thư cho hoa thật là nhiều món là ta tựu là có phần vất vả không ít đây này!”

Vốn hắn cũng tựu cho là bình thường không quan tâm mấy đến. Chắc là Phương tiểu nha đầu này sáng còn giận hắn chuyện ở trường nên hẹn Lý Vân Du đến tựu là cho hắn chút rắc rối đây này. Nhưng khi nghe đến những lời đàm luận phía sau hắn là càng thấy bất an lên rồi.

“Nay Lý đại thiếu thật mạnh tay a, hoa một bữa cơm cũng gần 200 nghìn mỹ kim tả hữu đi ra đây này!”

“Sao khách đặt phòng ở lầu bốn lại tự nhiên hủy a?”

“Dù sao cũng đỡ mệt a! Riêng phòng của Lý Đại Thiếu phục vụ cũng là muốn phát bệnh lên rồi đây này!”

“Lý Đại thiếu gia vậy mà đã muốn say rồi! Lại đang muốn làm thoáng một chút chuẩn bị phòng nghỉ ở tầng năm a”

Diệp Hiểu Phong hắn là cỡ nào thông minh mà không nhìn ra chút bổn sự vặt vãnh này của Lý Vân Du cơ chứ. Tựu là người khác thì hắn cũng là mặc kệ cho qua, nhưng hôm nay tựu lại là Phương Phương người mà từ nhỏ hắn coi như là em gái, mà người còn lại là Hạ Lộ bạn thân của nàng, cũng là tiện nghi của hắn một cái tiểu di tử đây này. Không nhìn mặt Phương Phương tựu cũng trông mặt Hạ Đông Nghi a.

Hắn tựu là cho lui hết nhân viên ở hai tầng bốn năm một mình gọi theo quản lý đi lên tầng bốn hướng phòng của Lý Vân Du đi tới. Nhưng hắn tới tựu có phần đã trễ một điểm đi ra. Hắn đành làm chút dặn dò quản lý ở ngoài làm chút cảnh vệ còn hắn thì làm một bộ như không tiến vào phòng của Lý Vân Du dò xét.

Cũng may tựu là hắn còn tới sớm một điểm nếu không hôm nay Hạ, Phương hai nàng càng là khó tránh khỏi kiếp nạn này rồi. Nhưng vì tránh “bắt chuột bể bình gạo” nên hắn vẫn là giả mùa sa mưa đợi tiếp cận đảm bảo an toàn cho hai nàng rồi lợi dụng thời cơ mới là ra tay đem hai nàng an toàn cứu đi ra.


Cầu Đề Cử 9 – 10*, Cầu Kim Phiếu, Tử Linh Thạch ủng hộ! Cầu Like dưới mỗi chương, cầu bao nuôi truyện! Lão Thất xin tạ tạ rất nhiều!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN