Đỉnh Cấp Công Tử (Công Tử Khùng Điên, Dịch Thiên Hệ Thống) - Chương 18: Ngươi Cũng Muốn Trả Tiền Cơm?
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Đỉnh Cấp Công Tử (Công Tử Khùng Điên, Dịch Thiên Hệ Thống)


Chương 18: Ngươi Cũng Muốn Trả Tiền Cơm?


Diệp Hiểu Phong khẽ liếc nhìn Lý Vân Du càng là một ánh mắt khinh miệt đi ra rồi, thằng này vậy mà vô sỉ cực điểm a. Tựu để giữ mạng mà không tiếc học tiếng chó sủa đi ra rồi. Diệp Hiểu Phong càng là khinh thường đi ra rồi, Lý Vân Du vậy mà một điểm tôn nghiêm cuối cùng cũng là đánh mất đi rồi.

Lưu Chương hắn là cỡ nào đắc ý lên rồi, cái loại hào môn thế gia công tử hắn tựu là coi thường, nhưng mà Lý Vân Du hắn tựu là khinh bỉ đến cực độ. Nếu Lý Vân Du vẫn còn giữ được một chút tôn nghiêm đi ra thì hắn tựu còn là để cho Vân Du hắn một vài điểm mặt mũi đây này, nhưng tựu Lý Vân Du hắn đã vậy mà không ngại vứt bỏ tiết tháo của bản thân thì hắn tựu cũng là tận lực mà chơi lên rồi.

– Tiểu Chow Chow ngươi chắc là đói bụng rồi a? Vẫn là để ta tiễn ngươi bữa cơm tối a.

– Lưu quản là ý gì a? Lý Vân Du càng là nghi hoặc lên rồi, hắn nhìn ra trong mắt Lưu Chương một tia tà ý cực sâu nhưng vẫn là e ngại mạng nhỏ của mình nên vẫn là bộ dáng chân chó đi ra.

– A! … Là ý gì a! … Tựu là ta tiễn ngươi bữa cơm thôi! Ngươi yên tâm bữa cơm này là ta mời không tính vào tiền cơm lúc trưa. À mà ngươi tựu là tiền cơm trưa còn chưa thanh toán đi ra đây này vẫn là để ta cho người tính luôn đây này!

Lý Vân Du thấy Lưu Chương tựu là muốn gõ hắn chút ít tiền đây mà, hắn tựu có chút thịt đau thật nhưng tựu là lúc mấu chốt giữ mạng thì hắn vẫn là buông bỏ ra được. Lý Vân Du như bắt được phao cứu mạng càng là chân chó một điểm hướng Lưu Chương nhanh chóng đỡ lời sợ là Lưu Chương tên này vậy mà lại đổi ý rồi.

– Lưu quản lý xem! Vẫn là nên trả a!

– Tiểu Chow Chow ngươi vậy mà sáng suốt a! Không biết ngươi vẫn là thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt đi ra đây a?

“Tiểu Chow Chow ngươi vậy là coi lão tử là chó đi lên mà gọi rồi a! Tổ bà nó hôm nay tựu cho các ngươi vênh váo một điểm a, đợi lão tử đi ra sẽ quay lại mà hảo hảo tính sổ với các ngươi đi lên.” Lý Vân Du trong lòng không ngừng chửi ầm lên rồi, nhưng hắn ngoài miệng thì vẫn là gượng cười đi ra, nhịn xuống cơn giận mà cười nói đi ra.

– Thẻ a! Vẫn là bằng thẻ cho tiện a!

– A!… Vẫn xem nào! … Ngươi xem trước vẫn là cởi trói cho ngươi điểm đây rồi. Tựu ngươi vẫn là ngoan ngoãn một điểm đi ra, đừng có mà chạy loạn lên bằng không hôm nay ngươi vẫn là khó giữ cái mạng nhỏ a.

Lưu Chương hắn vậy mà vừa đấm vừa xoa lên khiến cho Lý Vân Du hắn vậy mà không biết tựu là trong hồ lô tên hổn đản này vậy là đang bán thuốc gì lên rồi. Hắn vậy mà vẫn dáng vẻ chân chó ngoan ngoãn đi lên, khép nép hướng Lưu Chương mà cảm tạ lên tới.

– Lưu quản lý! … Vẫn là đa tạ a! Ta tựu nào dám trước mặt ngài mà chạy trốn đây này!

Hắn vậy mà đâu có ngu a, hắn giờ mà chạy thì chẳng khác nào tự tìm đường chết. Người chết thì lấy gì mà đối chứng đi ra a, hắn vẫn là âm một điểm, hắn thanh toán bằng thẻ nhằm cho người biết là hắn tựu ăn cơm ở Giang Ngư Yến đây này, tựu nếu có bất trắc một điểm thì cha hắn vẫn là có điểm đầu mối mà tìm ra hung thủ để báo thù cho hắn.

Lưu Chương hắn cũng là cáo già một điểm cỡ nào mà không nhìn ra ý định của Lý Vân Du. Nhưng hắn tựu hôm nay vẫn là chưa muốn lấy mạng Lý Vân Du đây này, tựu hôm nay có quá nhiều người biết Lý Vân Du là ăn cơm ở Giang Ngư Yến, nếu muốn ra tay thì tựu là có chút óc chó đi ra a, hắn tựu là thoáng làm nên chút giáo huấn tên tiểu dạng này a.

Lưu Chương càng là nhanh tay đưa bị trói thành bánh chưng Lý Vân Du cho cởi ra, bộ dáng là thả ra chút quan tâm hỏi han lên tới.

– Lý thiếu gia ngài xem, là ai không có mắt đem Lý thiếu gia ngài mà trói thành ra như vậy a. Thật là nhẫn tâm đây này!

“Tổ bà nó, không phải ngươi là đem ta trói thành ra như vậy a, còn giả trò quỷ gì lên a!” Lý Vân Du trong lòng chửi ầm lên, nhưng ngoài mặt vẫn là bộ dáng chân chó nịt nọt lên tới.

– Ân! Vẫn là đa tạ Lưu quản lý a! … Tựu là có chút hiểu nhầm a!

“Con mụ nó tên này vậy mà mặt dày cục độ a.” Lưu Chương càng là trong lòng coi thường không thôi. Hắn vậy mà trong cuộc đời chưa gặp qua thằng nào mà mặt dày cực độ như Lý Vân Du a. Diệp Hiểu Phong càng nhìn bộ dáng của Lý Vân Du càng là muốn mửa đi lên rồi.

Chưa đầy năm phút đi ra hóa đơn cùng máy POS đã được đưa lên tới, Lưu Chương hắn vậy mà ra mở cửa phòng nắm lấy máy và hóa đơn đem vào tới, hắn cũng là làm thoáng chút phân phối dặn dò nhân viên một số công việc rồi đón cửa đi vào tới, tựu là nhanh chóng đưa hóa đơn cho Lý Vân Du cùng xem tới.

– Lý Thiếu Gia ngài xem!… Lưu chương bộ dáng khiêm tốn đưa hóa đơn tới, nhưng trong mắt lại ánh lên một tia giảo hoạt rồi.

Lý Vân Du vẫn bộ dáng chân chó đi ra, càng là nhiệt tình tiếp nhận hóa đơn lên tới. Nhưng khi hắn cầm hóa đơn thì trong lòng là không khỏi chửi ầm lên rồi “Ngoạ tào, ăn cướp còn không đến a, ăn có bữa cơm mà tính hắn 1,5 triệu tệ tả hữu a, phải biết số tiền này đủ để mua tới một chiếc siêu xe rồi a.” Nhưng hắn vẫn là bộ dạng tươi cười nhịn xuống thị đau mà hướng Lưu Chương mà làm thanh toán lên tới rồi.

– Lưu quản lý, vẫn là làm xong thanh toán rồi a! Tựu là ta có thể rời đi được rồi a? Lý Vân Du sau khi thanh toán xong vẫn là nhanh chóng hướng Lưu Chương xin phép rời đi.

– Ây! Lý Thiếu Gia, tựu là vẫn chưa có đi được đây này. Tựu là thoáng làm chút ăn tối a.

– Ân! Vẫn là để dịp khác a. Lưu quản lý ngài xem!

Lý Vân Du tựu là muốn chuồn ngay rồi trong lòng hắn lúc này không ngừng chửi ầm lên rồi “Tổ bà nó lại muốn gõ xuống lão tử tiền a! Đừng có mơ lừa được hắn a!”

– Lý thiếu gia tựu là không ăn không được a, bữa cơm tối này tựu là Lưu Chương tôi mời khách a, tựu là Lý thiếu gia cũng là thoáng gặp qua cố nhân a.

Lưu Chương hắn vậy mà bộ dạng không cho cự tuyệt đi ra rồi. Lý Vân Du vẫn là cười khổ, không dám từ chối đi ra, đành hướng Lưu Chương khách khí lên rồi.

– Ân! Đã là Lưu quản lý mời khách thì ta nào dám từ chối. Vẫn là cung kính không bằng tuân lệnh a! Tựu là vẫn là để ta thanh toán a. Lý Vân Du vẫn là bộ dạng chân chó đi ra.

– Ân! Vậy tựu không để Lý thiếu gia phải chờ lâu đây.

Lưu Chương vậy mà bộ dáng hèn mọn càng là lộ hẳn ra rồi, hắn càng là hướng Lý Vân Du mà cười mỉa mai trong lòng lên tới “Ngươi cũng muốn trả tiền cơm a? Tựu là ăn xong rồi hẵng nói đây này”.

Tựu chưa đầy nửa nén nhang thì một tên phục vụ tựu đã mang hai tô cơm cùng A Tam một chỗ cùng lên tới. Thấy A Tam cũng là ở tại Lý Vân Du thoáng là có chút bất an lên tới nhưng tựu là bất an chuyện gì thì hắn vẫn là không rõ a.

– Lưu ca cho gọi tiểu đệ có gì chỉ bảo a!

Vừa vào phòng A Tam liền nhìn thấy bộ dáng sát thần của Diệp Hiểu Phong cùng bộ dạng chó chết thảm hại Lý Vân Du thì cỡ nào mà không bị giật mình lên rồi. Hắn tựu biết là có điểm không tốt rồi nên hướng về phía Lưu Chương thoáng làm chút thăm dò đi lên, dù gì hắn và Lưu Chương cũng là anh em cùng nhau trong chợ đêm hỗn loạn đi ra đây này.


Cầu Đề Cử 9 – 10*, Cầu Kim Phiếu, Tử Linh Thạch ủng hộ! Cầu Like dưới mỗi chương, cầu bao nuôi truyện! Lão Thất xin tạ tạ rất nhiều!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN