Đỉnh Cấp Lưu Manh
Chương 1175: Kỷ Băng Hà
Nhóm người của Alexander có một kẻ sử dụng cây sáo, sau khi tiếng sáo của hắn cất lên thì tất cả những đồng đội của hắn tinh thần trở nên phấn chấn hơn, sinh lực cũng rồi rào và sức mạnh thể chất lẫn phép thuật đều gia tăng. Trong khi đó một kẻ khác lại dùng cây cọ vẽ lên mặt đất một vòng tròn phép thuật, sau đó hắn ngồi yên trong vòng tròn đó, miệng lẩm bẩm. Thứ mà hắn sử dụng là một cây cọ phép, sau khi làm phép các đồng đội của hắn sẽ được bảo vệ bởi một vòng sáng màu đỏ, mọi đòn tấn công của kẻ thù đều bị giảm sát thương đi rất nhiều.
Bên Vatican cũng chẳng thua kém, cả nhóm có hai cô gái, một cô cầm quyền trượng miệng lầm bẩm đọc kinh. Trong khi cô còn lại cũng làm điều tương tự. Chỉ khác là với năng lực của cô gái có mái tóc màu xám thì đồng đội sẽ được bảo vệ bởi một vòng sáng màu vàng, trong khi năng lực của cô gái mái tóc màu hạt dẻ lại khiến các đồng đội tăng cường sức mạnh một cách toàn diện.
– Phe địch cũng có sức mạnh hỗ trợ giống chúng ta, các vị hãy cẩn thận. Bốn người ở lại bảo vệ Tuyết và Clara, còn lại theo tôi.
Ryos nói với mọi người và dẫn theo nhóm tu sĩ mười mấy người xông lên phía trước, nhóm của Alex cũng hăng hái tiến lên giao chiến. Cả khu đất đổ nát trong chốc lát bỗng biến thành bãi chiến trường.
Nhóm của Alex có một người mặc âu phục đen chặn Ryos lại, hắn nói:
– Mày là kẻ muốn lấy Chén Thánh à, nó đây.
Người mặc âu phục đen đưa cái Chén Thánh từ trên tay ra trước mắt, cái chén phát sáng lấp lánh ánh vàng. Miệng hắn thì thào:
“Thánh Pháp – Địa ngục trần gian”
Người mặc âu phục đen vừa thi triển một chiêu thức, khiến khắp mọi nơi xung quanh Ryos đều xuất hiện những vòng trong phép thuật, nó cố hút anh vào trong vòng tròn ấy. Địa ngục trần gian nếu bị hút vào thì không thể ngày một ngày hai là thoát ra được.
Trong tích tắc, khi một nửa người đã bị hút vào trong vòng tròn phép thuật, Ryos cắm sâu thanh kiếm xuống dưới đất miệng nói:
“Thánh Pháp – Thiên Đường Chi Nộ”
Hàng loạt vụ nổ diễn ra xuanh quanh, khiến những vòng tròn phép thuật cũng biến mất.
– Đúng như ta dự đoán, dùng Chén Thánh đối phó với các ngươi hiệu quả sẽ bị giảm xuống.
– Dùng sức mạnh của Chúa đi đấu lại chính sức mạnh của người thì đương nhiên hiệu quả sẽ bị giảm đi. Ông nghĩ có thể dùng Chén Thánh để đối đầu lại với tôi sao? Bỏ cuộc đi!
Ryos nói rồi dùng một đường kiếm chém tới khiến người đàn ông mặc âu phục đen hoảng loạn vội đưa Chén Thánh ra đỡ. Đường kiếm sau khi gặp Chén Thánh cũng bị triệt tiêu ngay.
– Thánh kỵ sĩ, anh đừng để hắn đỡ đòn, Thánh Lực khi gặp Chén Thánh đều bị triệt tiêu ngay đó.
Tuyết từ xa nói xen vào.
– Biết rồi. Tôi đang nuốt không trôi cục tức này đây.
Ryos nói vọng lại. Sau đó dùng các đòn tấn công liên hoàn tấn công dồn dập, hòng ép đối phương lộ ra sơ hở. Quả nhiên đối phương chỉ là người thường, chân tay còn lúng túng chưa đủ nhanh nhẹn, chỉ vài đường đã để lộ sơ hở, Ryos tranh thủ tấn công vào chỗ sơ hở nhưng anh cũng không quên sự tồn tại của Alex. Alex đương nhiên không để yên cho Ryos muốn làm gì thì làm, hắn nhanh chóng ra tay chặn lại đòn đánh chí mạng của Ryos.
– Mày không có cơ hội lấy được Chén Thánh đâu, bỏ cuộc đi.
Alex mỉa mai nói.
– Hai người kết hợp ăn ý đấy, nhưng tới đây là kết thúc rồi.
Ryos hít một hơi dài, trong đầu đang nghĩ đến một chuyện rất kinh khủng. Đã lâu rồi anh chưa phải dùng đến nó, một trong những phép thuật mạnh nhất.
“Thánh Pháp tối thượng – Đại Hồng Thủy”
Từ thanh kiếm của Ryos chảy ra một dòng nước, dòng nước nhanh chóng lớn lên và lao vù vù tới nuốt gọn người mặc âu phục đen và Alex cùng với tất cả đám thuộc hạ của hắn.
Dòng nước như một sinh vật sống, nó không chảy tràn lan mà cố định, uốn lượn như một sợi dây thừng khổng lồ và nằm trong sự kiểm soát của Ryos. Nó tóm gọn và giam cầm tất cả ba mươi người chìm trong nước khiến họ đang dần chết ngạt.
– Ryos, như vậy có quá tay không, anh sẽ giết chết ông ấy mất.
Một tu sĩ lo lắng chạy tới nói với Ryos.
– Yên tâm, tôi tự có kiểm soát.
Ryos trả lời vị tu sĩ kia, rồi điều khiển dòng nước ép buộc người đàn ông mặc âu phục lại gần phía mình để giật lấy Chén Thánh. Nhưng thật bất ngờ khi Chén Thánh gần tới tay Ryos thì những cây trụ từ dưới lòng đất bỗng trồi lên, đem theo những người chìm trong nước thoát khỏi nguy hiểm, những cây trụ khi đã đạt được độ cao nhất định thì cũng dừng lại, hoặc đã tới giới hạn.
Ryos liếc ánh mắt về một người đàn ông tóc nâu, đó là người vừa thi triển ma thuật hệ thổ.
– Không ngờ còn có cả pháp sư tinh thông hệ thổ trong nhóm.
– Ta sẽ xem như đây là một lời khen.
Alex cau mày. Mắt nhìn thấy trận pháp của nhóm đã tan vỡ, toàn đội đang đứng cách nhau ở khoảng cách rất xa, mà dưới chân thì dòng nước đang dần dâng cao, chỉ vài giây nữa sẽ lại nhấn chìm mọi người một lần nữa, trong khi đó kẻ địch lại rất thoải mái, hết thảy mười mấy tu sĩ đang nhìn hắn với ánh mắt cười nhạo. Alex ơi là Alex, đường đường là một đại pháp sư, đẳng cấp ngang hàng với bọn thập thánh lẽ nào ta lại để đám tu sĩ đó giỡn mặt được sao? Xem ra ta không thể giữ sức được nữa. Đến đây là kết thúc được rồi. Đưa mắt nhìn người đàn ông thổi sáo và người cầm cọ, trong khi cả người hắn tỏa ra hàn khí lạnh băng, băng lạnh đến mức bề mặt nước bên dưới cũng bị đóng băng theo. Người đàn ông cầm cây sáo và người cầm cọ ngay lập tức nghĩ đến chuyện gì đó rất đáng sợ ánh mắt hiện rõ sự kinh hãi, đôi tay run run không một chút chậm trễ, vội làm phép thuật.
Alex hài lòng đưa mắt nhìn mọi người, sau khi thấy tất cả đều đã có ánh sáng đỏ bao bọc thì mới thi triển ma thuật. Bàn tay hắn khẽ chạm xuống đất, miệng đọc:
“Ma thuật tối thượng – Kỷ Băng Hà”
Không khí bỗng dưng có tiếng lẹt xẹt, nhóm tu sĩ có linh cảm không hay, tuy nhiên lại không hiểu chuyện gì đang xảy ra, căn bản không biết phải đối phó như thế nào. Chỉ trong chưa đến một giây, cả thành phố Bắc Hải đều bị biến thành băng, những người ở gần nơi phát ra ma thuật cũng đều bị đóng băng, kể cả nhóm tu sĩ mang trong mình Thánh Lực của Chúa cũng không thoát được. Tất cả đều hóa thành băng, nhà cửa, vật chất, đường xá, xe cộ, cây cối, con người, loài vật đều bị hóa thành băng, đến cả bóng đèn điện cũng bị đóng băng và không thể phát sáng được, cả thành phố bỗng chốc trở về thời kỳ Kỷ Băng Hà. Bóng tối bao chùm thành phố hiện đại, cả không gian ồn ào náo nhiệt đã biến thành một cùng đất hoang vu, gần như không còn một bóng người.
– Ma Thuật kiểu gì thế này?
Hướng Nhật đổ mồ hôi hạt, lúc nhìn thấy hàn khí bất thường thoát ra từ người Alex, hắn đã đoán được sắp có chuyện chẳng lành, thế là dùng toàn lực lượng bảo vệ cơ thể của bản thân và của Liễu Y Y nên hai người không chịu chung số phận bị đóng băng như những người khác. Đưa mắt nhìn xung quanh, cảm giác của hắn lúc này giống như đang đứng ở Nam Cực vậy, khắp nơi đều trắng xóa và tuyết thì rơi mù mịt không ngừng.
– Hướng Quỳ, đây cũng là dị năng sao?
Liễu Y Y không những không sợ mà lại còn thấy hứng thú. Mặc dù nàng biết tất cả đều đã bị biến thành băng.
– Đây là Ma Thuật, phép thuật được hình thành từ Ma Lực bên trong cơ thể kết hợp với nguyên tố trong tự nhiên. Anh đang lo không biết mọi người có bị làm sao không!
Hướng Nhật có linh cảm toàn thành phố Bắc Hải chẳng còn ai là không bị đóng băng, trong lòng hắn bây giờ nôn nóng vô cùng. Liệu những người bị đóng băng có thể phục hồi lại không hay sẽ chết? Điện thoại thì không có sóng, chỉ có sóng vệ tinh nhưng điện thoại thường thì không thể gọi được, hắn đang định chạy về nhà thì có điện thoại của tổ chức, Là King gọi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!