Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống
Chương 37: Giao dịch (h)
Đối với chuyện này, Hạ Vũ cũng không tỏ vẻ tức giận bao nhiêu cả. Không sao a, bây giờ mắng hắn càng nhiều thì đến lúc đó bọn họ cũng sẽ bị vả mặt càng đau thôi. Hạ Vũ vô cùng ác thú vị mà nghĩ đến tình cảnh lúc đó.
Mặc dù ở thế giới này việc đàn ông có nhiều vợ hay phụ nữ có nhiều chồng cũng không phải là không có, nhưng đó chỉ là đối với những người có đủ quyền lực và địa vị mà thôi cho nên người đăng bài viết này mới nhấn mạnh việc hắn rất nghèo.
Nếu những người này biết hắn là Tam thiếu gia của Hạ gia thì cùng lắm cũng sẽ chỉ khen hắn phong lưu phóng khoáng gì đó thôi mà sẽ không dám mắng hắn là đê tiện các loại. Ai bảo có quyền có thế cũng là một loại vận may a.
– ————————–
Từ khi chuyện buổi sáng xảy ra thì Hạ Di Di dường như luôn tìm cách tránh mặt Hạ Vũ, ít nhất là cho tới khi về nhà thì hắn vẫn chưa từng nhìn thấy cô. Nhưng là hắn cũng vẫn thờ ơ không quan tâm cho lắm, bởi vì…
“Huyết Cơ, sao ngươi lại ở đây!!!”
Vừa mới từ phòng tắm bước ra, Hạ Vũ đã được ngã vào trong ôn hương nhuyễn ngọc. Nhưng là hiện tại hắn căn bản không có tâm tư để cảm nhận lấy sự hạnh phúc này bởi vì hắn lại bị đè xuống giường nữa rồi.
Huyết Cơ lúc này đang mặc một chiếc váy ngủ màu tím gần như trong suốt, bên trong cũng mặc loại nội y hai mảnh cùng màu đem cơ thể hoàn mỹ của nàng đều hoàn toàn hiện ra.
Dường như là do vừa tắm xong nên mái tóc của nàng vẫn còn chứa đựng sự ướt át khiến cho cả người nàng đều lộ ra một vẻ phong tình khác với thường ngày. Lúc này, nàng đang liếm môi mà dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn lấy Hạ Vũ.
“Đến tìm ngươi a bảo bối, ta thật sự rất là nhớ ngươi.”
“Vì ngươi ở thế giới này cho nên ta mới phải đến đây, cũng vì thế mà ngay cả xưng hô “bổn vương” ta cũng phải vứt bỏ nữa, đều là vì ngươi hết a…”
Dưới sự tà mị của Huyết Cơ, đầu óc Hạ Vũ dường như cũng có chút hôn hôn mê mê, nàng làm tất cả là vì hắn sao? Hắn không những lấy cắp tinh huyết của nàng, dường như còn lừa gạt luôn cả tình cảm của nàng…
“Chuyện này thì có liên quan cái rắm gì đến ta?”
Ha hả, hắn làm sao có thể bị nàng dụ a, ai bảo nàng nhất quyết phải đi theo hắn làm gì, hắn chính là kiêu sa như vậy có được không? Hạ Vũ không chút nể tình nào mà nói với Huyết Cơ.
Thấy thế, Huyết Cơ dường như cũng đã lường trước được mà bật cười. Chậm rãi từ trong không gian giới chỉ lấy ra một món đồ vật khiến Hạ Vũ rơi nước miếng mà nhìn, một bộ dáng hận không thể đem nó cất đi làm của riêng mình.
“Haizz, ta vốn dĩ chỉ là muốn đem nó cùng ngươi trao đổi một chút, nhưng là nếu ta đã cùng ngươi không liên quan thì… Đành thôi vậy…”
Huyết Cơ vô cùng ảo não mà thở dài một hơi rồi chậm rãi buông ra Hạ Vũ, phảng phất như muốn đứng dậy. Nhưng chưa đợi nàng đứng lên thì cánh tay của nàng đã bị người bắt lấy rồi níu trở lại.
“Khoan đã, là ai, là ai nói chúng ta không có liên quan gì với nhau hả? Ngươi không phải đã nói ta chính là yêu hậu của ngươi còn ngươi là thê chủ của ta kia sao?”
Lúc này đây Hạ Vũ đã hoàn toàn “bị tiền tài che mờ mắt” mà vô cùng ngây thơ chui đầu vào cái bẫy do Huyết Cơ đào ra.
Mà dường như đến chính hắn cũng không phát hiện ra rằng mỗi khi đến gần Huyết Cơ thì hắn liền đặc biệt trở nên túng quẫn cùng với chỉ số thông minh cũng bị tuột dốc không phanh.
“Phải không?”
“Phải phải, ta chính là bảo bối của ngươi mà…”
Nhìn thấy Huyết Cơ nhíu mày lại, một bộ dáng không xác định được thì Hạ Vũ liền cuống quýt nói. Sau đó mới nhanh chóng hỏi nàng, hắn rất sợ nàng sẽ đổi ý không muốn cùng hắn giao dịch Vấn Hồi kính nữa.
“À, vậy ban nãy ngươi nói muốn cùng ta giao dịch là có ý gì? Có phải hay không là trao đổi thứ gì đó…”
Không nhịn được mà bật cười ra tiếng, Huyết Cơ mới sủng nịch mà gật đầu. Làm sao bây giờ a, nàng cảm thấy bảo bối nhà mình càng ngày càng đáng yêu rồi, khiến nàng thật sự không muốn buông tay.
“Giao dịch chính là: Ngươi cùng ta “ngủ” một giấc, ta sẽ đem Vấn Hồi kính này xem như thù lao mà đưa cho ngươi thế nào?”
“Thành giao.”
Nghe thấy loại giao dịch này thì Hạ Vũ cũng hoàn toàn không chút do dự mà gật đầu đáp ứng, bán thân thôi mà, ngủ một giấc thôi mà, căn bản cũng không phải chưa từng ngủ, căn bản cũng không phải chưa từng bị đè.
[ Ký chủ, liêm sỉ của ngươi đâu a? ] Hệ thống căn bản là không nhịn được nữa mà phỉ nhổ.
Liêm sỉ sao? Liêm sỉ của hắn đã bị hệ thống ăn rồi có được không? Còn có, liêm sỉ có đáng giá bằng mấy mươi triệu Điểm cảm xúc hay không, có không?
[… ] Hệ thống không còn lời nào để phản bác.
Nghe thấy Hạ Vũ đáp ứng, Huyết Cơ mới khẽ mỉm cười mà cuối đầu hôn lên môi hắn, cùng môi lưỡi của hắn quấn quýt lấy nhau. Tay của nàng cũng nhanh chóng cởi ra áo khoác tắm trên người hắn, bàn tay như có như không chậm rãi đốt lửa.
Mà Hạ Vũ lúc này cũng nhanh chóng đáp trả lại mà ôm lấy nàng, tay cũng có chút khó khăn mà cởi ra mối buộc trên chiếc váy ngủ mỏng manh rồi đem một bên ngực đầy đặn của nàng nắm vào trong tay nhẹ nhàng xoa bóp.
Lần này Hạ Vũ cũng xem như là thành thục hơn rất nhiều nên bắt đầu bắt chước theo các hành động bên trong quyển Ngự nữ mà hắn từng xem trước kia mà chậm rãi khiêu khích cơ thể của Huyết Cơ.
Hắn bắt đầu gặm cắn ở cổ và xương quai xanh của nàng, tay trái xoa nắn một đoàn bạch thỏ, khi thoảng lại níu lấy quả anh đào đang sưng đỏ bên trên. Tay phải cũng bắt đầu di chuyển theo hướng bụng rồi đi dần về phía khu vực bí ẩn nơi hạ thân của nàng.
Ngay khi vừa chạm vào thì Hạ Vũ đã bị xúc cảm mềm mại ướt át như tơ lụa kia làm cho có chút lưu luyến mà xoa nắn qua lại, khiến Huyết Cơ không nhịn được mà gác đầu lên vai hắn mà thấp giọng rên rỉ.
“Ân, bảo bối… Đừng chạm vào chỗ đó…ngô…”
Nhìn thấy Huyết Cơ một bộ dáng mềm như nước cùng với một đôi mắt ẩn chứa xuân tình, một loại cảm giác thành tựu liền dâng lên trong lòng Hạ Vũ. Vì thế…
Hắn liền đem ngón tay phủ lấy một tầng sương mỏng trong suốt kia đến trước mặt nàng, trêu tức nói.
“Mới chạm vào liền đã ướt thành như vậy a…”
**Aaaaaaa, chẳng lẽ Hạ Vũ muốn phản công rồi sao………. ヾ(¯∇ ̄๑)
– -Huyết Cơ: Ha hả, Ngươi nghĩ nhiều rồi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!