Đỉnh Luyện Thần Ma - Chương 17: Luyện Đan
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Đỉnh Luyện Thần Ma


Chương 17: Luyện Đan


Ngay tại Tiêu thành đắc ý cười to, Diệp Tử Phàm vị trí khu vực. Có một âm thanh như Man Ngưu gào thét, một tôn bóng người trực tiếp phá vỡ từng đạo hỏa diễm khí lãng bình chướng, hiện thân mà ra.

Người này chính là Diệp Tử Phàm

Giờ khắc này, Diệp Tử Phàm ngoài hắc y đấu bồng bị hủy một vài chỗ ra, thân thể sáng bóng như ngọc, không hề chịu một chút hỏa diễm thương tổn.

“Cái này, cái này không có khả năng! “

Tiêu Thành cuồng tiếu tức khắc ngừng lại, chiếm lấy hắn là vô tận khủng hoảng và không thể tin, không có người so với hắn còn rõ ràng một chiêu kia cường đại và khủng bố, một chưởng kia, hắn không có một tia giữ lại, toàn bộ chân khí còn sót lại trong cơ thể. Hơn bốn vạn cân lực lượng cộng với đại thành “Phần Thiên Chữ Hải” cho dù là một số cửu trọng cường giả cũng phải tránh xa.

Nhất là khi hắn nhìn thấy Diệp Tử Phàm từ trong hỏa diễm đi ra. Một gương mặt trẻ tuổi đến thái quá, hắn phỏng đoán cao nhất cũng chỉ có mười sáu, mười bảy tuổi mà thôi.

Mười sáu, mười bảy tuổi có thể địch lại Võ Mạch cửu trọng thực lực, sao có thể.

Diệp Tử Phàm trong mắt hàn quang lóe lên, vừa rồi hắn muốn thể nghiệm Bá thể của chính mình nên cũng không có chống lại hỏa diễm kinh khủng, quả nhiên Bá thể không làm cho hắn thất vọng.

Một chưởng vừa rồi có thể uy hiếp được cửu trọng cường giả, nhưng đối với hắn lại vô dụng. Tuy nhiên y phục của hắn lại không chịu nổi hỏa diễm kia, nhiều nơi đã rách nát, thảm không nở nhìn.

Đối với Tiêu Thành tên ác nhân này, hắn tuyệt không có hảo cảm, nhân lúc hắn bệnh, muốn mạng của hắn.

Bảy ngàn hai trăm cân lực lượng, thêm vào gấp sáu lần chiến thể. Tức bốn vạn ba ngàn cân lực lượng bộc phát, uy lực kinh khủng, cho dù thời kỳ toàn thịnh của Tiêu Thành cũng không dám trực tiếp đón nhận, huống gì bây giờ hắn đã bị thương.

“AAA!!! “

Một cổ cường đại lực lượng đánh vào thân thể, Tiêu Thành thật sâu hối hận, nếu như lúc trước bị đại đỉnh gây thương tích, hắn dứt khoát từ bỏ tham lam, lập tức thoát đi, có lẽ bây giờ không rơi xuống mức này ruộng đồng. Bây giờ hắn muốn đi đã là không kịp, mọi chuyện bất đắc dĩ dưới, hắn chỉ có thể vận dụng còn lại chân khí trong cơ thể đối kháng.

“Rắc rắc rắc rắc rắc!!! “

Diệp Tử Phàm từng quyền nện tại Tiêu Thành bộ ngực, từng tiếng xương gãy phát ra âm thanh có thể nghe được, tiếp theo là tiếng Tiêu Thành thê lương kêu thảm, cả người lăng không bị đánh về phía sau.

“Các hạ……Người muốn, người muốn làm gì? “Diệp Tử Phàm đi đến cách Tiêu Thành ba bước là lúc, Tiêu Thành không còn chịu đựng được nữa kêu lên.

“Làm gì, người nghĩ ta muốn làm gì? “Diệp Tử Phàm nhe răng trắng bóc ra cười, nhưng nhìn nụ cười này, Tiêu Thành như trụy vào hầm băng.

“Các hạ, người đừng làm bậy,, ta chính là quản sự của Linh Dược các, hơn nữa phụ thân của ta chính là chấp sự tại Dược Thần cốc, tu vi đã là Siêu Phàm hậu kỳ, có chuyện gì chúng ta có thể thương lượng. ” Tiêu Thành gian nan chuyển động thân thể, run lẫy bẫy nói.

“Dược Thần cốc sao? Nếu như bọn họ không tìm đến ta thì thôi, nếu không ta cũng không ngại trên Thiên Hoang này thiếu đi một tứ tinh thế lực! ” Diệp Tử Phàm lãnh khốc nói. Bây giờ thực lực của hắn kém xa Dược Thần cốc, nhưng chỉ cần cho hắn thời gian, đừng nói là chỉ một cái Dược Thần cốc cho dù bát đại tứ tinh thế lực hợp lại hắn cũng không có sợ.

“Cái gì? Người…người là một kẻ điên!” Đúng vậy, Tiêu Thành nghỉ chỉ có kẻ điên mới nói ra những lời nói như vậy.

Cho dù tên tiểu Tử trước mắt này, thân mang Đạo khí, tuổi còn trẻ có thể địch lại cửu trọng võ giả lực lượng, tương lai thành tựu Pháp Thần cũng rất có khả năng.

Nhưng tiềm lực chung quy chỉ là tiềm lực a, nhân tộc nhân số ngàn ức, Siêu Phàm, Chân Huyền cũng không ở số ít, nhưng Pháp Thần cũng chỉ có tám vị mà thôi.

Cho Dù tương lai người thành Pháp Thần thì thế nào, Dược Thần cốc chính là quan hệ trải rộng Đại Lục, dường như bảy tám mươi phần trăm cường giả đều có liên hệ với dược Thần cốc, nguyên do chính là Bách Dược Pháp Thần không chỉ là Pháp Thần cảnh đơn giản mà còn là một vị tứ phẩm luyện đan sư.

Một vị duy nhất tứ phẩm Luyện đan sư trên Đại Lục.

Bây giờ một tên miệng còn hôi sữa tiểu bối nói ra muốn tiêu diệt Dược Thần cốc, không phải điên còn có thể là gì. Đáng thương cho ta bại với một kẻ điên.

“Chuyện này, người không cần biết, bây giờ ngoan ngoãn tiến vào Luyện Thần không gian đi.”Diệp Tử Phàm cũng không muốn cùng hắn nói nhảm.

Ấn động Pháp Quyết, Luyện Thần Đỉnh tuôn ra lực hút, cuốn Tiêu Thành vào trong.

“A! Kẻ điên, người sẽ hối hận, chắc chắn sẽ hối hận! ” Tiêu Thành phát ra tê tâm liệt phế tiếng kêu, nhưng mà vô dụng, Luyện Thần Đỉnh như hồng hoang cự thú, cắn nuốt hết thảy.

“Lần này thật là đại mùa thu hoạch, chỉ cần có tên Tiêu Thành này, khí đạo tu hành của ta chắc chắn sẽ tiến bộ thần tốc! “Diệp Tử Phàm hài lòng nở nụ cười. Đây chính là một tôn cửu trọng Võ Mạch a. Lần trước chỉ thôn phệ mấy tên một hai trọng cũng đã khiến cho hắn đạt đến tam trọng Võ Mạch.

Lần này chính là một tôn hàng thật giá thật cửu trọng Võ Mạch, tăng lên bao nhiêu hắn cũng không thể tưởng tượng.

Sát sinh khu, lão đại căn phòng.

Diệp Tử Phàm và Đại Hắc đứng tại Luyện Thần không gian. Tiêu Thành thì đã bị quăng vào một góc.

“Đại Hắc! Người thật có thể luyện đan?”Diệp Tử Phàm hết nhìn vào đống dược thảo, lại nhìn về Đại Hắc nghi ngờ hỏi.

“Chủ nhân! Ngài phải tin tưởng ta,chỉ là một cấp đan dược, không thể làm khó ta được! “Đại Hắc đối với Diệp Tử Phàm không tin hắn có chút bất mãn, nhưng vẫn là cung kính đáp.

Diệp Tử Phàm cười làm lành, nói:”Đại Hắc người luyện đan đương nhiên là ta yên tâm, ta chỉ sợ trong quá trình có gì sơ xuất mà thôi! “

Đại Hắc có chút không nói gì:”Chủ nhân! Nếu không yên tâm, ngài có thể đứng xem mà!”

“Đương nhiên!đương nhiên rồi! “Thật ra Diệp Tử Phàm cũng là lo lắng, đây chính là sáu ngàn kim tệ a, là một nửa tài sản của hắn, cho dù tiền này là do hắn trấn lột Tôn Minh mà đến.

Hắn nghe nói luyện đan sư xác xuất thành đan rất thấp, một lò đan dược ít ra cũng phải hư hao mấy lò mới có thể thành công.

Hắn cũng biết như vậy, cho nên mới mua hai mươi phân dược liệu Đại Hắc chỉ cần thành một hai lò, hắn cũng cám ơn trời phật rồi.

Tựa như Trùng Mạch đan, là trong nhất phẩm trung giai đan dược khó luyện chế nhất, nhất phẩm thượng phẩm đan sư luyện chế mười lò, thế nhưng thành công cũng chỉ có ba lò mà thôi.

Chính vì nguyên nhân này mà trên thị trường một viên Trùng Mạch đan mới có giá lên đến ba ngàn kim. Dù rằng luyện chế Trùng Mạch đan dược liệu chỉ tiêu tốn không đến ba trăm kim tệ.

Dưới ánh mắt đăm đăm của Diệp Tử Phàm, Đại Hắc bắt đầu luyện đan. Chỉ thấy hắn vung tay lên, hai mươi phân dược liệu lập tức phân giải thành từng dược thủy, sau đó chuyển dần sang thể rắn, tiếp theo hóa thành bột. Lại tổ hợp với nhau.

Từng viên đan dược màu hồng bóng bẩy xuất hiện trước mặt hắn, trọn vẹn hai trăm bốn mươi viên đan dược, không thiếu một viên.

“Đại Hắc! Đây là luyện đan hay sao?” Diệp Tử Phàm nhìn từng viên no tròn đan dược xuất hiện trước mặt nhưng vẫn có chút không tin hỏi.

Đây đâu phải là luyện đan, so với xào rau còn dễ dàng a. Chỉ thấy Đại Hắc vung tay lên chưa quá một khắc, từng viên đan dược liền xuất hiện. Nếu luyện đan dễ dàng như vậy, trên Đại Lục đan sư cũng không có đáng giá gì.

“Chủ nhân! Đây là cảnh giới cao nhất của luyện đan thuật, lấy thiên địa vi lô, lấy pháp tắc làm hỏa diễm, dung luyện vạn vật. Cả vùng thiên địa này cũng chỉ có hai người đạt đến mà thôi! “Đại Hắc mười phần kiêu ngạo nói.

“Hai người, nói như vậy. Trừ người ra còn có một người nữa sao?” Diệp Tử Phàm kinh ngạc hỏi, Đại Hắc cách luyện đan, hắn nghe cũng chưa từng nghe nói qua. Nếu như còn một người nữa, đó là nhân vật như thế nào.

“Chủ nhân! Vũ trụ này quá mức rộng lớn, thiên tài, quái vật đâu đâu cũng có! Chờ đến ngày ngài rời khỏi mảnh Đại Lục này, tự nhiên sẽ biết thôi.” Nhắc đến tầng thứ cao hơn, Đại Hắc thường rất ít nói đến, Diệp Tử Phàm cũng đã thành thói quen.

“Theo ta được biết, trên Đại Lục luyện đan sư, một phần đan dược thành đan cũng chỉ có chín viên mà thôi, nhưng mà ở đây, một phần chính là mười hai viên. Chuyện này là như thế nào! ” Không tiếp tục truy cứu vị đan sư kia nữa, Diệp Tử Phàm lại hỏi ra nghi vấn của mình.

“Chủ nhân!tại Thiên Hoang này, luyện đan sư không có được truyền thừa đầy đủ, cho nên không biết cách chắt lọc hết tinh hoa của thảo dược, thành ra một lò cũng chỉ có thành đan chín viên mà thôi! “Đại Hắc vẫn rất là kiên nhẫn giải thích.

“Thì ra là như thế! Đại Hắc! Người có thể luyện chế tam phẩm Nhập Huyền đan hay không? “Diệp Tử Phàm ánh mắt như đèn pha chiếu vào Đại Hắc hỏi.

Nhập Huyền đan, tam phẩm đan dược, Siêu Phàm hậu kỳ phục dụng có ba mươi phần trăm đột phá Chân Huyền. Trong hàng tam phẩm thuộc về đắc đỏ nhất.

“Chủ nhân! Hiện tại, ta luyện chế tối cao cũng chỉ là nhị phẩm thượng giai đan dược mà thôi! “Đại Hắc trả lời như một gáo nước lạnh đổ vào đầu, làm cho Diệp Tử Phàm từ trong mơ mộng đi ra.

“Không thể nào! Không phải người nói, người là một trong hai người có thuật luyện đan cao nhất thiên địa hay sao?” Diệp Tử Phàm không tin, hỏi lại.

Chỉ luyện được nhị phẩm đan dược mà cũng xưng mạnh nhất thiên địa. Hắn có phải hoài nghi thế giới bên ngoài quá kém hay không, phải biết rằng Thiên Hoang đại lục có tứ phẩm đan sư a.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN