Đỉnh Phong Chí Tôn - Chương 183: Hắc ám quy tắc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Đỉnh Phong Chí Tôn


Chương 183: Hắc ám quy tắc


Ám Dạ Thác có thể đáng sợ với người khác nhưng không phải với Lâm Phong, ban đầu hắn giật mình là vì phương thức hoạt động của Ám Dạ Thác khá quỷ dị, đồng thời hắn “chịu ảnh hưởng” từ việc nghe về Ám Dạ Thác khiến hắn nổi lên cảnh giác nhưng ngẫm lại từ lúc gặp Ám Dạ Thác thì cảm giác nguy hiểm của hắn không có nổi lên
Phải biết Lâm Phong đã sáng tạo ra sinh tử đạo vận riêng của mình, so với người khác thì cảm giác về nguy hiểm của hắn vô cùng nhạy bén, đặc biệt là cảm giác về nguy cơ sinh tử, không lí nào hắn sắp chết rồi mà hắn còn không cảm thấy nguy hiểm.

Như vậy chỉ có một loại khả năng… Ám Dạ Thác không có nguy hiểm, hoặc là nói… con suối màu đen này không phải Ám Dạ Thác. Đoán là đoán vậy nhưng Lâm Phong không có hành động nông nổi, hắn quyết định hỏi lại Tang Thụ cho chắc ăn:

-Tang Thụ, ngươi có nhìn ra Ám Dạ Thác thực chất là cái gì không, ta cảm giác Ám Dạ Thác này không quá nguy hiểm, nó giống một loại quy tắc hơn là nguy hiểm, bởi vì dường như chỗ nào cũng tồn tại “Ám Dạ Thác”.

Tang Thụ bên trong não hải Lâm Phong gật gù tán thưởng, Lâm Phong không hổ là người nó lựa chọn, trong tình thế này mà lại nhìn ra điểm mấu chốt nhanh như vậy:

-Ta không biết Ám Dạ Thác là thứ đồ vật gì bất quá con suối màu đen đúng là một loại quy tắc – Hắc Ám quy tắc. Tuy nhiên ngươi nói sai một điểm, Hắc Ám quy tắc rất nguy hiểm, dù hắc ám quy tắc ở đây không mạnh lắm nhưng nếu như ngươi dính vào Hắc Ám quy tắc mà không thoát ra được thì ngươi sẽ vĩnh viễn trầm luân trong hắc ám, bị hắc ám đồng hóa.

Nghe Tang Thụ nói đây là Hắc Ám quy tắc Lâm Phong liền rơi vào trầm tư, những thứ liên quan tới quy tắc phải dùng quy tắc để phá giải, cường công chắc chắn là không được, cho nên muốn rời đi Lâm Phong phải có hiểu biết về Hắc Ám quy tắc mới được.

Sau một lúc Lâm Phong liền sáng tỏ rất nhiều điều:

-Thì ra là Hắc Ám, chẳng trách ta lại không cảm giác được nó mà chỉ có thể dùng mắt để nhìn vì không có gì mới gọi là Hắc Ám, nhưng thực ra đó không phải “nhìn thấy”… mà là “không nhìn thấy”. Không thấy gì… mới chính là hắc ám.

-Bình thường Hắc Ám bị Quang Minh che đi nên người ta không nhận ra nhưng thực chất Hắc Ám luôn có mặt khắp mọi nơi, cho nên một khi bị Hắc Ám khóa chặt thì rất khó để trốn thoát, dù đi tới đâu cũng sẽ bị Hắc Ám bao phủ, Hắc Ám… là vô tận.

Nghe Lâm Phong lí giải về Hắc Ám Tang Thụ liền giật mình, nó đi theo Lâm Phong từ lúc hắn bắt đầu Trúc Cơ cho nên biết đây là lần đầu tiên Lâm Phong tiếp xúc với Hắc Ám quy tắc, một người mới tiếp xúc đã hiểu về Hắc Ám là chuyện rất khó tin.

Đúng là Lâm Phong có lợi thế vì hắn tiếp xúc qua quy tắc đạo vận một lần, Sinh Tử Quy Tắc, nhưng đây là hai loại quy tắc khác nhau a, sinh tử quy tắc Lâm Phong hiểu ra còn có thể lí giải vì hắn có Nhật Nguyệt Phá Hư Thần Đồng nhưng Hắc Ám quy tắc thì sao, nhìn một lần liền hiểu da lông, quá mức không chân thật rồi.

-Không tồi, Hắc Ám quy tắc là một loại quy tắc khó cảm ngộ nhất, so với thời gian quy tắc và không gian quy tắc cũng không kém bao nhiêu vậy mà ngươi chỉ nhìn qua một lần đã biết được nhiều thứ như vậy, xem ra ta còn đánh giá thấp ngộ tính của ngươi.

Đối với ý kiến của Tang Thụ về bản thân mình thì Lâm Phong không có ý kiến, hắn không biết ngộ tính của hắn có cao hay không bởi vì hắn có thể đi đến bước này phần lớn đều dựa vào kiến thức ở mấy kiếp trước cùng kỳ ngộ, ngoại trừ lần cảm ngộ Khô Mộc Phùng Xuân ra thì chưa có lần nào chứng tỏ ngộ tính của hắn mạnh cả.

Ngay cả lần này tao ngộ với Ám Dạ Thác cũng là dựa vào kiến thức về “bóng tối” ở địa cầu mà hắn mới cảm ngộ ra một chút da lông về Hắc Ám quy tắc, dù “bóng tối” không phải chân chính “Hắc Ám” nhưng giữa hai thứ là có điểm tương đồng, dùng “bóng tối” để hiểu một chút về “Hắc Ám” là không có sai.

Lâm Phong hỏi tiếp:

-Chút cảm ngộ này có đủ để vượt qua Ám Dạ Thác không.

Tang Thụ gật đầu:

-Nếu chỉ xuyên qua chứ không phải tìm hiểu thì đủ rồi, bất quá như vậy cũng nghĩa là ngươi bỏ qua cơ hội tiếp tục cảm ngộ về Hắc Ám, lần sau gặp lại chưa chắc lại gặp được tia quy tắc nhỏ bé ít nguy hiểm như thế này.

Lâm Phong thản nhiên đáp lại:

-Không sao, trong lòng ta hai nàng so với Hắc Ám quy tắc đáng giá hơn nhiều. Lại nói ở đây tồn tại Hắc Ám quy tắc nghĩa là nó phải có vật gì đó liên quan tới Hắc Ám quy tắc, ở lại lâu cũng không phải việc gì tốt, thực lực của ta còn quá yếu.

-Ta từng tiếp xúc qua sinh tử đạo vận nên ta cảm giác được Hắc Ám quy tắc ở đây không được tự nhiên, bằng chứng là nó thông qua “nhìn” để tiếp cận ta, giống như có pháp thuật ẩn chứa bên trong quy tắc này. Nếu ta đoán không sai thì quy tắc ở đây là do có người bố trí ra, người như vậy ta không chống lại nổi.

Tang Thụ cảm thán:

-Ta thật sự không hiểu nổi vì cái gì ngươi có thể bình tĩnh như vậy, người khác đối mặt với cơ hội cảm ngộ quy tắc liền hận không thể ngay lập tức cảm ngộ, dù biết có nguy hiểm cũng phải cảm ngộ một phen, còn ngươi thì lại dễ dàng từ bỏ chỉ vì một cái suy đoán, mà suy đoán của ngươi không hề sai, trí lực của ngươi đủ khủng bố.

-Đúng là Hắc Ám quy tắc này không phải tự nhiên sinh ra mà do có người thi triển pháp thuật tạo thành, ta không biết vì người này đã chết hay vì thời gian quá lâu nên ý thức pháp thuật bên trong Hắc Ám quy tắc đã không còn, bất quá nó vẫn còn sót lại một chút sát cơ, với thực lực của ngươi đúng là không chống lại được nếu xông bậy.

-Ngươi có cảm ngộ nhưng không có phương pháp thi triển, ta truyền cho ngươi một phương pháp đơn giản.

…………………….

Ngoại giới đã trôi qua ba mươi phút, áp lực tâm lí đè nặng lên nhị nữ đã vô cùng nặng nề, Ám Dạ Thác không có lại gần ba người nữa nhưng nhìn chằm chằm vào Hắc Ám quy tắc không phải chuyện đơn giản, trong mắt hai nàng bây giờ không còn gì ngoài bóng đêm vô tận, một cỗ cảm giác sợ hãi dần dần dâng lên khiến hay nàng có xúc động muốn dời ánh mắt đi chỗ khác.

-Phù.

Lâm Phong thở ra một ngụm trọc khí, ba mươi phút vừa rồi không đơn giản nhẹ nhàng chút nào, hắn phải vận dụng vô số lần tính toán mô phỏng trong đầu mới đi tới kết luận chính xác như vậy, Hắc Ám quy tắc muốn cảm ngộ đâu phải chuyện dễ dàng, dù cho hắn có kiến thức ở địa cầu cũng phải bỏ ra sức lực rất lớn, một cái là khoa học… còn một cái là tu chân, hai cái khác biệt nhiều lắm.

Nhị nữ lúc này đang vô cùng căng thẳng căn bản là không nghe được âm thanh Lâm Phong thở ra nên không biết Lâm Phong đã trở lại, hai nàng vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào Ám Dạ Thác, tầm mắt đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu mơ hồ, bước chân… không tự chủ được tiến về phía trước một bước.

Lâm Phong thấy vậy liền nắm tay hai nàng kéo lại đồng thời truyền vào một tia linh lực đánh thức hai nàng, đúng như lời của Tang Thụ nói, Hắc Ám quy tắc rất nguy hiểm, Hắc Ám dễ làm cho người ta lầm đường lạc lối quên mất bản thân, một khi đi nhầm… vĩnh viễn không thể quay đầu, chỉ có thể bị hắc ám đồng hóa biến mất khỏi thế giới này.

Linh lực cùng hơi ấm từ lòng bàn tay của Lâm Phong giống như ánh sáng dẫn lối giải tỏa áp lực bóng đêm trên hai nàng, hai nàng nhớ lại Lâm Phong đang ở bên cạnh hai nàng, sự sợ hãi bóng đêm thối lui khỏi nội tâm hai nàng, bởi vì hai nàng tin tưởng Lâm Phong sẽ không để hai nàng cô độc trong bóng tối, ánh sáng… dần xuất hiện lại trong tầm mắt hai nàng.

Mộ Dung Tuyết và Liễu Phượng giật mình tỉnh lại, hai nàng phát hiện mình đang được Lâm Phong ôm trong lòng, nếu là bình thường hai nàng sẽ tận hưởng cảm giác này nhưng bây giờ hai nàng lại rúc vào lòng Lâm Phong run rẩy như hai con mèo nhỏ, vừa rồi hai nàng tưởng rằng mình phải rời xa Lâm Phong vĩnh viễn, đối với hai nàng điều này còn đáng sợ hơn cả cái chết.

Lâm Phong thấy hai người sợ hãi như vậy nên cũng không buông Liễu Phượng ra mà vỗ vỗ lưng hai nàng trấn an:

-Ta sẽ bảo vệ hai nàng, đừng sợ.

Mộ Dung Tuyết và Liễu Phượng ngoan ngoãn gật đầu:

-Ừm.

Lúc này Lâm Phong mới buông hai nàng ra nói:

-Ta không biết nó có phải Ám Dạ Thác hay không nhưng ta có cách rời khỏi chỗ này, nắm chặt tay ta, nhắm mắt lại, ta sẽ dẫn hai nàng rời đi, tuyệt đối không được mở mắt, không được buông tay, không được sợ hãi, nếu không hai nàng sẽ bị Hắc Ám nuốt chửng.

Trước đó phải nhìn chằm chằm còn bây giờ lại nhắm mắt, hai việc này căn bản là trái ngược hoàn toàn nhưng nhị nữ không hỏi nhiều liền nhắm mắt lại, nắm chặt tay Lâm Phong, mặc kệ Lâm Phong dắt hai nàng tiến về phía trước, dù phía trước có là Ám Dạ Thác hai nàng cũng không sợ, bởi vì hai nàng tin tưởng Lâm Phong sẽ không làm gì hại các nàng.

Theo cái nhắm mắt của hai người, bóng tối dần bao phủ lấy tinh thần của cả hai nhưng hai nàng không còn sợ hãi, bởi vì trong tâm các nàng… xuất hiện một tia sáng, tia sáng này chính là Lâm Phong, Lâm Phong đang dẫn dắt các nàng thoát ra khỏi hắc ám.

Tia sáng này là Lâm Phong mượn phương pháp của Tang Thụ gieo vào lòng hai nàng một mầm mống của “hắc ám”, bất quá “hắc ám” này là dựa trên cảm ngộ của hắn nên “hắc ám” này có khác biệt với hắc ám của người kia, chính điểm khác biệt này biến “hắc ám” trở thành “ánh sáng” dẫn dắt nhị nữ ra khỏi Ám Dạ Thác.

Điều này giống như ở trong một căn phòng tối xuất hiện một “vật tối”, nếu “vật tối” này lại “sáng” hơn “căn phòng tối” thì “vật tối” sẽ trở thành “vật sáng” trong “căn phòng tối”, hắc ám và quang minh cũng giống như sinh và tử vậy, tất cả đều là tương đối, chúng nó chỉ là hai cực đối nghịch của một trạng thái mà thôi.

Lấy “hắc ám” dẫn dắt “hắc ám”, phương pháp này vô cùng vi diệu, nó hiệu quả hơn dùng Quang Minh đối đầu với Hắc Ám rất nhiều, nếu không phải có Tang Thụ hướng dẫn Lâm Phong căn bản không nghĩ ra nổi cách này, muốn thoát khỏi đây liền khó khăn gấp mấy phần, bởi vì chỉ có một mình hắn cảm ngộ được Hắc Ám, nhị nữ thì không.

Bất quá còn một điều kiện tiên quyết để ba người thoát ra khỏi Ám Dạ Thác đó là không được sợ hãi, mầm mống “hắc ám” của Lâm Phong không đủ mạnh, nếu như hai nàng sợ hãi thì sẽ bị “hắc ám” của người kia lợi dụng tấn công, đến lúc đó “hắc ám” của Lâm Phong sẽ không chịu nổi mà dập tắt, hai nàng sẽ vĩnh viễn trầm luân trong bóng đêm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN