(ĐM) Huyền Thoại biển xanh - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
122


(ĐM) Huyền Thoại biển xanh


Chương 10


#Siêuđoản: Huyền Thoại Biển Xanh
Tác giả: Hải Anh
Đoản cuối…

Khang cứ đớp chym nó trong sự nhăn nhó, càng ngày lại càng tanh:

– Cúc, hay anh đưa em đi tắm nha?

– Không em đang sướng cơ mà anh nút mạnh hơn đi!

Thật tội nghiệp cho anh đang bị nó thao túng, thôi thì chiều nó vậy, lúc này nó hấp dẫn lắm, anh chỉ muốn xơi ngay thôi. Nó ưỡn người lên xuong oằn người xuống, làm cho cự vật đi vào sâu trong cuống họng anh thật đã. Anh bệu lấy hai bên hông nó đẩy đưa theo từng cú nhấp. Chợt hơi thở của nó yếu hẳn đi…

– Cúc, em sao vậy, sao mặt em… mặt em tái quá!

– Mau mau đưa em vào bồn tắm!

– Thôi… anh đang thích, với lại lúc nãy anh hỏi em có tắm không em bảo là không còn gì!

Mặc cho nó nài nỉ, anh vẫn cứ bú nút chùn chụt như thèm khát lâu năm, mùi tanh cũng bớt nồng hơn, anh đang khó hiểu chuyện này đây. Một lúc anh không còn nghe Khoai Cúc của anh thều thào nữa, anh ngước lên thì đã thấy tóc nó hóa bạc trắng, mắt môi đen xì ra. Anh hoảng hốt:

– Ôi cha mạ ơi, quỷ, sao mới đó mà em hóa quỷ rồi Cúc… em mau tỉnh lại đi… tỉnh lại đi em!

– Nước… nước….

Hơi thở của Cúc dần đứt đoạn, nó sắp ko trụ được nữa rồi, tim nó yếu đi là do thiếu nước lâu ngày, lúc nãy chỉ mới ngâm nước có chút xíu à.

– Được, được để anh đưa em đi tắm… Thiếu nước có cần phải bạc đầu, mắt đen môi thâm không chời?

Đoạn anh bế nó đặt vào bồn nước…

– Á đù… em còn chơi trò hóa trang siêu tốc nữa hả Cúc, mới đó mà hai cái chân đã được quấn bao cao su, à không cái rèm xanh lè này rồi!

– Hic… em ko phải là người đâu…

– Thế em là con gì?

– Người cá…

– Ồ mô, người cá sao, vãi chưởng, em đừng có đùa như thế, anh không phải là con nít!

– Thật…

Anh nhìn nó kĩ càng hơn, rồi đầu anh hiện ra những viên kim cương, quả thật là chỉ có những con người không phải bình thường mới khóc ra kim cương, anh cạn mẹ nó lời rồi…

– Anh có sợ em không?

-…

– Chắc anh sợ lắm đúng không?

Khang im lặng, ngồi xuống bên bồn, lấy tay sờ cái đuôi của nó:

– Không anh thích ăn cá lắm!

– ĐM nhà anh!

Thế là cửa phòng tắm đóng lại, anh thêm chút nước nóng vào cho ấm, món lẫu cá diêu hồng đã sẵn sàng chờ chủ nhân thưởng thức…

THE END.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN