Đồ Keo Kiệt Bủn Xỉn Yêu Tôi - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
201


Đồ Keo Kiệt Bủn Xỉn Yêu Tôi


Chương 16


– Ưm ưm aaaaaaaaa ân aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa đau mà….

Reng reng reng…

– Ah ah Lộ điện thoại của anh ah ah….

– Mặc kệ, anh đang tạo thế hệ mới, không nghe.

Nói rồi hắn thúc mạnh vào cô, làm cô đau đến dựng người.

Reng reng reng…

– Lộ…, á điện thoại của anh, nghe ah đi….

– Im lặng đi. hộc hộc….

Reng reng reng…

Hắn bực mình với tay lấy điện thoại mở loa ngoài thuận miệng quát.

– Ai đó, ông bà nhà nó lại dám gọi ông vào giờ này? Muốn chết à?

– Cậu….. Muốn chết sao?

Âm lượng được tăng cao lên mức độ vỡ ly, hắn nhíu mày lướt mắt nhìn tên người gọi rồi muốn độn thổ. Ai lại đi mắng thằng này, trời ơi hắn xác định phải đào một lỗ để nhảy xuống trước khi tên đó điên lên.

– Cậu gọi tôi làm gì? Có biết tôi đang bận không?

– Bận?

Lộ John anh ta biết bận lúc nào vậy nhỉ? Trần Quân không suy nghĩ nhiều, nói thêm

– Bây giờ cậu đến đây, tôi có việc quan trọng cần bàn.

Hắn nhàn nhã ra vào hoa huy*t mềm mại của cô, gương mặt hiện lên nụ cười quái dị.

– Tôi bây giờ đang bận, bận, bận!

Hắn gằn từng chữ đồng thời thúc mạnh vào hoa huy*t cô,

– Cậu tự lăn xác đến đây, tôi cho cậu nửa tiếng nếu không xuất hiện thì tôi thiến.

– Được rồi! Hừ…

Tút tút tút…

Hắn đi nước đại vào người cô rồi phóng tinh dịch vào người cô. Hôn nhẹ lên mái tóc cô, hắn mỉm cười bước vào phòng tắm.

******

Nửa tiếng sau, Trần Quân gõ tay nhịp đều trên bàn, kiên nhẫn chờ thêm 30s cuối cùng. Nếu cậu ta dám không đến hắn sẽ thiến cậu ta, thật đấy!

10s….

5s….

1s….

0s….

– Chào!

Lộ John anh ta nhảy ra từ đâu thế? Xem như anh ta giỏi, canh rất chuẩn.

Lộ John nhàn nhã ngồi xuống, tay xoay xoay chiếc nhẫn trong tay.

– Nói xem, cậu làm gì mà gọi tôi?

– Tôi muốn lấy vợ!

Ặc ặc ặc… Lộ nhìn hắn muốn sặc nước bọt. Trần Quân anh ta cuối cùng cũng muốn lấy vợ rồi nga, hắn sắp rãnh rỗi thì giờ rồi, ha ha ha…

– Đối tượng thế nào?

Đùa chứ Lộ anh không muốn cùng tên chập mạch này một chút nào, nghĩ đến lần đầu gặp hắn mà anh còn tức ứa máu. Đến bây giờ vết sẹo đó vẫn còn, hừ, hắn sẽ ghi hận.

– Là một cô gái, cô ấy không xinh đẹp, không nóng bỏng, không bắt mắt… Nhưng lại làm tôi thấy rất vui vẻ, thoải mái, lại còn rất phong nhã cao trào nữa…

Nhìn khuôn mặt lạnh như tiền kia nở hoa Lộ anh nhìn rất không quen mắt. Hừ sao anh ta cười mỉm thôi cũng đã đẹp trai hơn hẳn anh rồi?

– Chỉ có điều tôi vẫn chưa tỏ tình người ta.

Phụt!

Lộ John phun sạch ngụm nước mát ra khỏi miệng, trố tròn hai con mắt lên nhìn hắn. Lại chưa tỏ tình mà đã đòi cưới? Logic ở đâu?

– Cho nên cậu giúp tôi tìm cách cầu hôn mà cô ấy phải đồng ý nhanh nhất có thể.

– Ưm… Hơi khó nha, tôi không biết đâu. À, chỉ cần đem lên giường abcxyz là xong chuyện thôi…

– Xong cái đầu cậu ấy!

– Vậy làm thế nào?

– Tôi đang hỏi cậu mà.

– Ờ, ha ha… Ha ha… Để tôi nghĩ, để tôi nghĩ. Đừng nóng mà…

Cả hai lại rơi vào trầm mặc, Lộ vò đầu bứt tai, trời ơi sao lại rớt xuống cái cục nợ này? Anh muốn đá hắn bay đi quá.

Tinh! Có rồi.

– Cậu đã chuẩn bị nhẫn chưa?

– Rồi…

– Hoa thì sao?

– Còn phải hỏi? Trần Quân khinh thường liếc nhìn Lộ.

– Ừm… Còn địa điểm cầu hôn?

– Không biết!

– Tôi có ý này.

– …..

Sau một thời gian thao thao bất tuyệt.

– Liệu có mạo hiểm quá chăng? Tôi sợ cô ấy có chuyện gì…

– Cậu không tin tài lái xe của tôi ư? Tổn thương quá hu hu hu…

– Nhưng mà sẽ nguy hiểm.

– Thế cậu còn cách nào để cô ấy đồng ý nhanh hơn nữa không?

– ….

Ha ha ha, nhìn mặt Trần Quân anh chỉ muốn cười chết mất. Mặt thúi của năm Lộ anh sẽ bình chọn cho Trần Quân.

***

Trong một căn phòng trang trí một màu đỏ bắt mắt, ở giữa có đặt một chiếc ghế ngọc thạch màu huyết. Thống trị cả một bang hắc đạo nắm quyền cả thành phố, hắn ta cao ngạo ngông cuồng không khác gì con sư tử đang ngủ.

– Bang chủ, tôi nghe ngóng được Trần Quân sắp tới sẽ có một chuyến đi đến đảo X. Có hành động không ạ?

– Có bao nhiêu người?

– Chỉ có 3 người thôi ạ.

– Rất tốt, hành động đi. Cậu đi sắp xếp cho tôi.

– Vâng ạ.

Vị bang chủ kia thích thú cầm ly rượu vang đỏ nhấp nhẹ, mỉm cười nói.

– Chào cậu nhé cậu trẻ! Ha ha…

Hắn điên cuồng cười, hắn được giới giang hồ gọi bằng cái tên Nhất Nhãn. Bởi hắn chỉ có một con mắt. Con mắt bị hỏng do chính Trần Quân gây ra, thù này không báo âu có phải là đàn ông?

Lần này là cơ hội tốt để hắn ra tay trả thù.

# dạo này tớ lười quá! Cảm ơn các bạn đã ủng hộ truyện nha ♥

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN