Độ Kiếp 100 Năm - Thiếu một phát là chờ 100 năm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Độ Kiếp 100 Năm


Thiếu một phát là chờ 100 năm



Noel năm 1917!

Dãy núi Himalaya, Mahalangur Himal – Độ cao 8.848m đỉnh Everest. Có một chàng thanh niên đang đứng giữa gió và tuyết lạnh thấu xương với bộ đồ ngủ bằng lụa mõng. Tóc bạc dài nửa lưng đang bay bồng bềnh trong gió rét. Đón lấy những bông tuyết trắng, chàng ấy chính cmn nó xác trời lạnh không thun chim Shiro lúc này đang chuẩn bị độ kiếp. Thở ra một hơi thở dài rồi ngồi xếp bằng tọa thiền tại đĩnh núi. “Ùm rẹt rẹt” mây đen lủ lượt kéo đến đỉnh núi, dù những người dân du mục ở cách xa hàng cây số cũng có thể thấy được.

“Rầm” Nhất Lôi Độ Kiếp !

30p sau lại đến hai thiên lôi hạ xuống đỉnh núi.

“Rầm, Rầm” Nhị Lôi Độ Kiếp!

Lại tiếp tục 30p.

“Rầm, Rầm, Rầm” Tam Lôi Độ Kiếp!

Cứ như vậy 30p lại hạ xuống càng nhiều thiên lôi. Vố số người du mục khấp dãy Himalaya, từ các quốc gia Nepal, Bhutan, Ấn Độ,Trung Quốc đều quỳ lạy dưới đất… Cầu nguyện!

– OOiiii…thánh Ala…ôi….Ngài hạ thế hay phi thiên vậy????

– Amen…aa lộn… A Nam Mô A Di Đà Phật…Như Lai Phật Tổ… Tôn Ngộ Không….Trư Bát Giới… Thần Thánh nào lại hạ Phàm rồi!!!!!

– Ôi thánh thần ơi… Anadi… Xu Kê Xu Đăng….Cô dâu tám tuổi kết thúc rồi…Ôi thánh Thần ơi….

Núi lửa khắp nơi đều động. Núi Fuji ở Nhật Bản, núi Trường Bạch ở Trung Quốc, núi Krakatoa ở Indonesia, núi Mayon ở Philippines… các núi lửa ở khấp châu Á đều động. Đến khi đợt Thiên Lôi thứ 8 kết thúc thì mới thôi. Tất cả các nơi đó đều chờ đợi tai họa sẽ ập xuống đầu họ. Nhưng mây đen tan, Thiên Lôi ngừng đánh. Mọi người cứ đợi 1h, 2h rồi 1 ngày rồi lại 1 tuần vẫn không động tỉnh, cứ như vậy sau 1 tháng không ai quan tâm nửa. Thời gian cứ thế trôi…

Ở một nơi cách xa đỉnh Everest, có hai người đợi một người. Rồi trong hai người có người chết đi. Người còn lại vẫn cứ đợi không biết bao nhiêu lâu. 1 năm, 2 năm, cứ như vậy mổi lần Noel đến trên một chiếc bàn dài trong một toà lâu đài trắng nguy nga, một cô gái vẫn như thông lệ hằng năm, ngồi bên cạnh chổ chủ tọa. Vẫn một bàn tiệc xa hoa, vẫn cứ như vậy 10 năm, 20 năm. Không thay đổi dù xã hội tân tiến hay chiến tranh thế giới xãy ra, vẫn không có gì có thể đã động đến được cái bàn dài với bửa ăn xoa hoa, toà lâu đài trắng và đêm Noel vẫn diễn ra như thường lệ hàng năm.

Và rồi 100 năm trôi quá từ cái ngày chủ nhân Shiro-sama của Lisa ra đi. Lisa vẫn ngồi trên cái bàn dài ấy chờ chủ nhân của mình. Năm nay Lisa đã hơn 110 tuổi, nhưng có một điều kì diệu là bà vẫn trẻ trung phơi phới như cô gái tuổi 18. Đã nhiều nhà khoa học, nhà nguyên cứu muốn tiến hành nguyên cứu cơ thể bà, nhưng “cô gái hơn 110 ấy” không ai dám động đến. Vì không ai ép buộc hay làm hại được bà. Bà là người phụ nữ giàu có nhất thế giới là người thành lập và điều hành Tập đoàn Quốc tế White gòm Ngân Hàng Quốc Tế White, Công ty phát triễn và sãn xuất vũ Khí White và rất nhiều công ty hàng đầu thế giới trong mọi lĩnh vực đều có cổ phần của bà ấy. Bà khống chế trong tay cả quân sự và kính tế của Mỹ, bởi vì con trai nuôi của bà là Tổng Tư Lệnh Bộ Quốc Phòng Mỹ. Một người đàn bà giàu có và quyền lực như vậy thế nhưng bà chưa bao giờ thân mật với người đàn ông nào, dù hoàng tử, quốc vương, tổng thống gì gì đó đã yêu và tỏ tình với bà. Bà cũng chỉ trả lời “Tôi chỉ của CHỦ NHÂN!”

Ngồi trên chiếc bàn dài xa hoa ấy, người con gái ấy lẳng lẻ rơi nước mắt là Lisa “Chủ nhân ơi… con vẫn đang chờ người trở về…”. Cô luôn tự nói với mình như vậy mổi khi Noel. Phá vỡ không khí u buồn ấy là tiếng giày cao gót chạy trên sàn “Cộc, Cộc, Cộc…” phát ra ở hành lang phía ngoài căn phòng ăn. Một cô gái tuổi đôi mươi vội vả chạy vào phòng ăn. Lisa giận dữ vổ thật mạnh vào bàn “Rầm”, quoát cô gái:

– Ta đã nói bao nhiêu lần? Hôm nay, ta không muốn ai làm phiền!

Cô gái mặt mài tái nhợt, không còn giọt máu chỉ thiếu chút nữa là hôn mê. Lắp ba lắp bắp không nói ra chữ:

– Th..ưa… thưa b… bà… có… có… động… động tỉnh!

Vừa nghe câu ấy “động tỉnh” cô liền hoảng hốt, không còn nét mặt giận dử mà thay vào đó là vui mừng, xen lẫn sợ hải, một chút thoáng qua buồn tủi. Vội vàng hỏi:

– Gì?? Ở đâu??? Động tỉnh ở đâu???

Cô đã chờ đợi rất nhiều năm và rất nhiều lần rơi từ thiên đàn xuống địa ngục nhưng cô không bao giờ từ bỏ hay mất hi vọng. Cô gái ấy lúc này mới hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tỉnh rồi mới lên tiếng:

– Là ở đỉnh Everest, mây đen đã bắt đầu bao phủ đỉnh núi. Theo điều tra vào năm 1917 cũng vào Noel đã có một lần mây đen bao phủ như vậy. Sau khi mây đen bao phủ sẽ có tia sét đánh xuống đỉnh núi. Bây giờ vẫn chưa đánh, nhưng theo các vị giáo sư đã nguyên cứu thì ngày mai chắc chắn sẽ có bảo sấm sét tại đỉnh núi. Theo tài liệu lịch sử ghi lại thì 100 năm trước có tám đợt sấm sét đánh xuống đỉnh núi Everest!

Nói liền một mạch xong cô gái mới hít hít, cố gắng cấp lại oxi. Lisa nghe cô gái báo cáo xong thì trên mặt nở ra một nụ cười tươi rói, trong hóc mắt có chút đỏ cùng giọt lệ. Lisa nhìn tới thanh Katana được cất trong tủ kính đễ ở trung tâm căn phòng, thì thào nói nhưng mọi người vẫn nghe được:

– Cuối cùng…con đã đợi được…Shiro-sama…con cảm giác được người sắp về rồi…người thật là ham chơi…100 năm…người cuối cùng cũng trở về rồi!

Lisa nói xong liền lau nước mắt, quay lại nói với cô gái. Giọng mới đầu thì uy nghiêm càng về sau càng gắp gáp có chút ngượng ngùng:

– Thông bao cho ngân hàng White ở thủ đồ Bern, nếu có ai mở tủ kết sắt King White thì phải đối đải như với ta. Không…Không…phải hơn cả ta…nhanh lên… ta phải đi chuẩn bị … gọi nhà thiết kế… gọi nhà tạo mẫu tóc… makeup nhanh lên… Ta phải đẹp nhất đễ gặp chủ nhân… nhớ phải thiết kệ đồ hầu gái…nhớ kỉ đồ hầu gái… váy phải ngắn trên đầu gối…

Lúc này trên đỉnh Everest, gió nổi lên mây đen kéo đên cuồn cuộn. Sấm rên đầy trời. Ở đây cũng có một người đã đợi 100 năm vì cái chết tiệc Cửu Thiên Lôi này. Một tiếng gầm giận dữ vang lên:

– CMN… Đánh đi… Đợi không biết bao lâu rồi… Ta còn phải về nhà với Lisa-chan đáng yêu của ta… Ông trời chó chết gánh tỵ với ta…

Ực, và sau 100 năm thì một Lolicon sắp tái thế…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN