Độ Kiếp 100 Năm
Trên đường quay trở lại quê hương!
Buổi sáng ngày 1 tháng 4 năm 2018, Tại sân bay Bern, Thụy Sĩ.
Trong sân bay một đoàn 10 chiếc Hammer quân đội đang hộ tống một chiếc limousine của hãng Rolls Royce với lá cờ của tập đoàn White tiến vào. Một người đàn ông từ ghế phụ bước xuống đi đến mở cửa sau của chiếc limousine, người này là Will “Banks”. Người đầu tiên bước xuống là một chàng thiếu niên tầm 16 17 tuổi, với mái tóc bạc rất mượt mà dài đến hông, cả người mặc thân vest đen được may với vải Vicuna có hương thơm nhạt nhạt của hoa lan đây là loại vải đắt nhất thế giới với áo sơ mi xanh đậm may bằng lụa tơ sen Burmese và được nhà thiết kế Giorgio Armani tự tay may, mang trên cổ một sợi dây chuyền dài làm bằng bạch kim với cây thánh giá khãm kim cương và trên cổ tay là chiếc đồng hồ Sky Moon Tourbillon của hãng Patek Philippe giá 1,8 triệu đô chỉ có 2 chiếc duy nhất trên toàn thế giới cùng giày da đen làm thủ công của Armani rất hấp dẫn người nhìn. Phóng viên mai phục chụp liên tục “Rắc Rắc”, còn có các khách bay nhìn xuống đường băng liên tục quay phim, các chị em phụ nữ ai cũng hò hét “Ôi Mai Gót! Người đâu mà đẹp trai thế, ôi nhìn khuôn mặt lạnh lùng kìa… aa còn có quân đội hộ tống nửa, con trai của vị tổng thống hay tỷ phú nào đó chăn???”. Kế tiếp bước xuống là ba mỹ nữ và một tiểu mỹ nữ. Năm người này chắc chắn là Shiro và bộ tứ Harem rồi. Người đầu tiên trầm trồ lên tiếng là Sora:
– Ồ… A380 còn được cải tạo thành máy bay tư nhân nữa.
– Ùm ùm… Thật xa hoa!
Người gật gù tiếp lời là công chúa Aiko, dù cô là công chúa đã thấy và đi nhiều máy bay tư nhân rồi, nhưng với cái máy bay này quả nhiên là lần đầu tiên thấy.
– Đây là máy bay tư nhân của tập đoàn White được đặt làm với chỉ 2 tỷ đô. Đáng ra phải làm chiếc mới cho Shiro-sama nhưng chủ nhân trở về cách đây không lâu nên chưa kịp.
– Ha…hai… tỷ đô??
Sora nghe Lisa giải thích thì run rẩy. Trước mắt mọi người là chiếc chuyên cơ A380 cao hơn 20m màu trắng với biểu tượng và dòng chữ Tập đoàn thế giới White bằng tiếng Anh. Thảm đỏ được trải từ cửa xe lên hết bật thang lên máy bay. Lúc này Jack và Ben đã xuất hiện. Jack “già” cung kính nói:
– Máy bay đã chuẩn bị xong, có thể cất cánh bất cứ lúc nào. Shiro-sama mời người lên máy bay!
Shiro chậm rãi bước lên tiến lên máy bay cùng với bộ tứ mỹ nữ. Lúc chuẩn bị vào trong máy bay thì từ phía sau nghe tiếng đồng thành của ba cha con Jack và người hầu của tòa thành:
– Shiro-sama lên đường bình an!
– Được rồi, hẹn gặp lại mọi người!
Đáp lại lời tiếng đưa của mọi người, Shiro đi vào trong khoang máy bay. Đập vào mắt mọi người là phòng nghỉ rất lớn. Lúc này Lisa lại lên tiếng:
Máy bay gồm quầy bar, nhà hàng, phòng karaoke, bể bơi, phòng chiếu bóng và trên lầu là phòng ngủ với trần nhà được làm bằng kính có thể nhìn ra ngoài trời. Shiro-sama cứ nghỉ ngơi một chút sẽ quay lại ngay.
Lisa giới thiệu xong về máy bay thì thầm thì nhỏ nhỏ vào tai của ba người kia. Ba người cùng “ùm ùm” rồi đi đến khoang của tiếp viên. Shiro lúc này có thể nghe Lisa thầm thì gì nhưng cũng không đễ ý. Đi tới quầy bar có sẵn bartender ngồi xuống gọi đồ uống:
– Một martini với rượu Billionaire vodka lạnh.
– Vâng thưa ngài!
Đáp xong lời nhanh tay làm theo yêu cầu của Shiro. Chưa tới 30 giây thì Shiro đã có thể thưỡng thức ly martini của mình rồi. Chừng 10 phút sau, xuất hiện bốn tiếp viên hàng không. Một tóc vàng với cơ thể đẫy đà gợi cảm, một tóc nâu với làng da nâu body cũng không thua kém người tóc vàng là bao, theo sau là hai cô gái tóc đen một với đôi mắt xanh lá vơi body cân đối và một chuẩn châu Á thân 1m55 tuy cũng có nhú nhưng đại khái là “Loli”. Bốn người này tất nhiên là Lisa, Emily, Sora, Aiko. Cầm đầu là Lisa quyến rủ nói với Shiro đã nhấm nháp rượu.
– Thưa ngài, bốn người chúng em sẽ phục vụ riêng cho ngài trong 12 giờ bay này. Ngài muốn tắm trước hay ăn trước… hay là ăn chúng em trước!!!!
– À… ăn các em trước!
Shiro liền thót ra một câu. Lisa cười dịu dàng mà đầy khiêu gợi tiếp lời:
– Hì hì! Vậy mời ngài theo chúng em lên lầu, chúng em sẽ phục vụ ngài tận tình!
Lisa nói xong liền dẫn theo ba nàng đi đến thang máy. Shiro theo sau với tâm trạng vô cùng hưng phấn. Vài phút sau trong phòng ngủ chính của máy bay vang lên nhưng tiếng rên rĩ đầy trụy lạc.
Lúc này ở đâu đó ở Trung Đông, trong một hầm ngầm ba người đàn ông hồi giáo đang ngồi với nhau. Người đầu tiên lên tiếng là một lão già râu ria:
– Tướng Kurnok, theo như tình báo của chúng ta thì hôm nay người kế thừa của tập đoàn thế giới White đang trên máy bay đến Nhật và dự định học cao trung ở đó. Tôi nghĩ có thể bố trí người khống chế và bắt cóc, chắc chắn sẽ đòi được rất nhiều tiền và vũ khí đạn dược.
– Tham mưu Habani, nếu dễ như vậy thì không chỉ riêng tổ chức ISS của chúng ta muốn làm đâu. Người này có thế nói là nhân vật tối quan trọng của White, vì từ khi người này xuất hiện bất kể lúc nào cũng có hơn 20 đặc nhiệm ẩn thân bảo vệ, còn chưa nói vệ tinh liên tục định vị người này, chỉ cần có gì khả nghi trong bán kính 1km thì sẽ bị bắt hoặc tiêu diệt.
Người tuổi trung niên được gọi là tướng Kurnok đáp lại lão già râu ria gọi là tham mưu Habani. Lúc này thì người trùm kín người lên tiếng:
– Nếu vậy thì nhấm vào người phụ nữ của hắn. Ví dụ như vị hôn phu Công chúa Aiko hoặc cô gái tên Sora Hanks theo điều tra thì hai người này dễ bắt cóc hơn và có vẻ quan trọng với hắn.
– Vâng thưa Ahakaili anh minh!
Cả hai người đáp lại người trùm kín gọi là Ahakaili. Rồi ba người cùng lên tiếng:
– Thánh Ala phù hộ mọi người! (x3)
Lúc này thì cũng có ba người tại Nhật Bản ngồi trong hoa viên của nội cung nơi Thiên Hoang Akihito sống. Ba người này có hai người lớn tuổi là Thiên hoàng Akihito và Thủ tướng Abe Shinzo với người đàn ông trung niên là Thái tử Naruhito cha của Aiko. Mổi người hớp một ngụm trà rồi vị thủ tướng lên tiếng:
– Kính thưa Thiên hoàng và Thái tử, thần hôm nay đến đây cũng không muốn dài dòng. Như mọi người đã biết hôm nay, người thừa kế của White cũng là vị hôn phu của công chúa sẽ đến đất nước của chúng ta đễ sinh sống và đi học với công chúa. Mà chàng trai tên Shiro này thừa kế cái gì thì mọi người cũng biết mà thân cũng nhắc luôn, là Ngân hàng quốc tế White và công ty sãn xuất – phát triển vũ khí White được xem là như là lớn nhất thế giới. Nếu như được White đầu tư và sãn xuất vũ khí thì đất nước của chúng ta sẽ phát triển về cả kinh tế và quân sự, tới lúc đó nhân dân sẽ có cuộc sống sung túc hơn và chúng ta sẽ có thể đứng ngang hàng với Mỹ, Trung, Nga. Nên kính mong Thiên hoàng và Thái tử có thể bấm nhỏ với Công chúa Aiko đễ người nói chuyện cùng Shiro.
“Lão cáo già! Bình thường sao không cung kính vậy đi, giờ thấy cháu nội của ta vớ được hủ vàng thì đổi giọng còn nhanh hơn cả tên lửa” Thiên hoàng nghĩ thầm trong buộng. “Haha… con gái của ta thật biết cách nhìn người, cái ghế bộ trưởng kinh tế ta nhất định ngồi rồi”. Lúc này thiên hoàng thở dài một hơi có vẻ như sầu não:
– Ấy ngài thủ tướng đừng như vậy, đất nước chung ta đâu còn là thời phong kiến nửa. Còn chuyện của cháu gái Aiko của ta thì thời hiện đại hóa rồi, chúng ta không nên xen vào… dù có xen vào phải là con trai ta chứ hả?
“Lão hồ ly tinh, muốn lợi ích thì nói đại đi” thủ tướng Shinzo Abe mắng trong bụng. Rồi cười cười nịnh nọt nói:
– Thưa Thiên hoàng, thân hôm qua có nghe được núi Daisen ở tỉnh Chiba mà người muốn xây dựng khu nghỉ dưỡng Hoàng gia đã được Bộ tại nguyên cấp phép xây dựng và vốn sẽ được nhà nước chi trả xem như quà cưới cho Công chúa Aiko.
– Ồ như vậy thì tốt quá, trước là cảm ơn ngài nhưng đó là con gái của Naruhito…
Nghe Thiên hoàng chầm chậm nói. “Chết tiệt, được voi đòi hai bà Trưng!” mắng tiếp trong bụng. Vẫn giữ được nụ cười thủ tướng đáp tiếp:
– Thân quên mất, thần cũng nghe được là việc Thái tử được chọn sẽ là người tiếp nhiệm chứ Bộ trưởng kinh tế sau khi Bộ trưởng Toshimitsu Motegi về hưu đậy ạ. Xin chúc mừng Thái tử!
– Chà vậy phải cảm ơn ngài Thủ tướng rồi! Về chuyện của hợp tác giửa White và đất nước chung ta tôi sẽ khuyên nhủ con bé mà cũng không thể ép buộc nó được. Dù sao xã hội bây giờ đã hiện đại rồi mọi người đều có quyền tự do. Nhưng dù sao cũng vì đất nước vì người dân, tôi sẽ cố gắng giải thích cho con bé hiểu. Nên bộ trưởng chở lo!
Đáp lại lợi ích của Thủ tướng đưa ra, Thái tử liền ẩn ý sẽ khiến con gái nói chuyện với Shiro. Thiên hoàng ở một bên liền cười khoái trá hoan hỉ nói:
– Cung lâu rồi không gặp ngài Thủ tướng đễ mời ngài thưởng thức một chai Kinpaku-Shu và thịt bò Kobe mới được chuyễn về từ đảo Hokkaido.
– Vậy thì cung kính không bằng tuân lệnh, thần sẽ ở lại hầu rượu bệ hạ và thái tử.
Đáp lại lời mời của Thiên hoàng, lúc này đã có người mang một cái bàn với rượu sake và lò nước ra. Ba người cùng ăn uống và thảo luận về một số việc nước và thế giới. Trong lúc này trên bầu trời chiếc chuyên cơ A380 màu trắng với biểu tượng của tập đoàn White xa hoa được ví như cung điện trên không thì đang có 5 người nằm trong phòng ngủ chính. Lisa mới ngủ được một giấc sau khi hoan ái với Shiro đã tỉnh dậy mặc quần áo rồi gọi Shiro:
– Shiro-sama và mọi người dậy tấm rửa rồi ăn uống, còn 2 tiếng nửa sẽ hạ cánh tại sân bay Tokyo.
– Okay! Các em dậy nào, đi tắm rửa rồi ăn uống thôi. Từ lúc lên máy bay đến giờ toàn hoạt động chứ chưa ăn gì!
– Em… không dậy nổi… Shiro-sama bế em đi…
Người lười biến đáp lời Shiro là Aiko. Cười lắc đầu, Shiro bế Aiko lên đi ra khỏi phòng ngủ, trên người không một mãnh vãi, nhãy vào bồn tắm. Đi theo là Emily và Sora. Lisa thì vào thang máy xuống dưới chuẩn bị bàn ăn. Chơi đùa khoãng 30 phút thì Shiro trên người chỉ mặc một chiếc quần dài mỏng làm từ tơ tằm màu trắng theo sau là ba mỹ nữ mặc áo choàng tắm đi vào phòng ăn. Nhìn các cô gái trên mặt còn ửng ửng đỏ chưa tan hương vị xuân tình Lisa chỉ biết cười trừ cất tiếng nói:
– Mọi người ăn uống đi rồi thay đồ chúng ta cũng sắp hạ cánh rồi.
Shiro ngồi và mọi người ngồi theo, chầm của chấp hai tay nói một câu cửa miệng quen thuộc của Nhật khi vào bàn ăn:
– Itadakimasu!
– Itadakimasu!(x4)
Lúc này thì mọi người động đũa trên bàn cũng không có gì quá xa hoa, chỉ cơm trắng còn hi hút khói ăn kèm với yakizakana và canh miso. Nhìn bình dân vậy thôi chứ toàn nguyên liệu cao cấp. Với Lisa dù có nấu món ăn bình dân cho Shiro cũng phải là nguyên liệu cao cấp và mới nhất có thể. Ăn xong bửa cơm Shiro hả đủa và nói:
Gochisoosama deshita! Em nấu ngon lắm Lisa, có lẻ so với đầu bếp Nhật cũng không thua kém đâu.
Cảm ơn Shiro-sama, chỉ em chỉ muốn người được ăn những thứ ngon nhất và tốt nhất thôi.
Đáp lại câu khen ngợi của Shiro, Lisa có vẻ vừa mừng vừa xấu hổ. Liền nghe “loli” Aiko lên tiếng:
– Chị Lisa! Em muốn học nấu ăn đễ nấu cho Shiro-sama ăn.
– Em nữa!
– Con cũng muốn.
Nghe ba cô gái muốn học muốn học nấu ăn cho Shiro, Lisa thấy sao giống như có ai đó muốn cướp đi công việc của mình nhưng cũng cười đồng ý với ba nàng:
– Được rồi, vậy mổi lần chị xuống bếp thì các em theo học.
– Yeahhh…
Nghe Lisa đồng ý, cả ba vui vẻ la lên. Shiro đang uống trà thì hạ chén trà xuống nói:
– Các em ăn cho xong đi rồi đi thay quần áo, vào không phận của Tokyo rồi đấy.
– Dạ(Vâng)!
Bộ tứ mỹ nữ cùng đáp lại Shiro rồi ăn tiếp. Tầm 10 phút sau thì tất cả đã xong và đứng lên đi thay đồ…
9 giời sáng, đường băng của sân bay quốc tế Tokyo một chiếc chuyên cơ A380 màu trắng với biểu tượng của tập đoàn quốc tế White hạ cánh, đến khi máy bay dừng lại thì hai chiếc limousine một đen với quốc kỳ Nhật Bản và một trắng với cờ của Tập đoàn quốc tế White chạy đến, theo sau là hơn 20 vệ sĩ vest đen kính đen bên tai phải có tai nghe nhìn rất chuyên nghiệp. Cửa máy bay mở ra một thanh niên mặc vest đen, sơ mi xanh đậm, giày da đen, trên cổ mang một sợi dây chuyền bạch kim dài với cây thánh giá lấp lánh kim cương và chiếc đồ hồ trên cổ tay nhìn rất bắt mắt. Áo sơ mi mở ngực còn thả ngoài nhưng nhìn rất lịch lãm, mái tóc bạc nhìn rất mượt mà dài đến hông cùng một khuộn mặt Thiên sứ vô cảm. Bốn phía các phóng viên núp bụi với thần công Canon liên tục bấm nút “rắc rắc” và các hành khách trong phi trường cũng hướng di động quay phim, chụp ảnh. Người thiếu niên nhìn mặt mủi 16 17 tuổi dù cao 1m85 này chính cm xác là Shiro rồi. Shiro nhìn bốn phía rồi hít một hơi, nhẹ nhàng nói ra một câu:
– Có mùi mỹ nữ!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!