Đó Là, Yêu - Chương 8: Một quả quýt dẫn đến vụ án giết người
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


Đó Là, Yêu


Chương 8: Một quả quýt dẫn đến vụ án giết người


*Action 1

Ngày hôm sau, đầu óc tôi vốn dĩ hay quên một cách mạc danh kỳ diệu địa linh quang, lại có thể nhớ rõ mình có một cuộc hẹn đi xem phim.

Tôi đến sớm mười phút đứng đợi bên ngoài cửa phòng chiếu phim, bạn học tiểu Trình đang đợi, áo sơ mi trắng cùng quần bò ủi thẳng tắp sạch sẽ, trên tay cầm hai chai nước uống ướp lạnh.

Hắn và đồ uống, đứng ở nơi này giữa mùa hè nóng nảy quả thực cảm giác rất mát mẻ, hấp dẫn.

Hành động đó vô cùng ăn điểm với tôi, tôi tự nhiên không khách khí cầm lấy chai nước chanh yêu thích nhất: “Đi thôi, chúng ta vào thôi.”

Ngày đó đang chiếu phim , phim điện ảnh tôi thích nhất.

Trước đó tôi sớm đã xem qua, bị nhân vật đảm nhận vai Jack kia chinh phục, bị cảnh tượng thuyền đắm bi tráng làm cho rung động, cũng bị tình yêu ngược oanh oanh liệt liệt chết đi sống lại, cho nên khi phim vừa mới kéo màn che ra, âm nhạc vang lên, tôi liền cảm nhận được một loại bi thương đập đến mặt tôi.

Cho dù thời khắc nam nữ chính phóng khoáng gợi tình, tôi cũng không một phen nước mắt nước mũi chảy dài.

Tôi dùng hết khăn giấy của mình, bạn học tiểu Trình liền ra ngoài mua cho tôi một bọc khăn giấy lớn.

Tôi ôm lấy bọc khăn giấy lớn, xem hết cả bộ phim.

*Action 2

Hết phim, cả rạp xem phim chứa hơn một trăm người chỉ còn hai chúng tôi ngồi lại, tôi ôm bọc khăn giấy nức nở, hắn ngồi bên cạnh tôi, không nói được lời nào.

Mãi đến khi thím trông cửa đến dọn dẹp vệ sinh, chúng tôi mới rời đi.

Ánh trăng nhàn nhạt chiếu xuống con đường nhỏ trên sân trường, đèn đường vàng cùng ánh trăng xen kẽ nhau tạo thành một khung cảnh loang lổ pha tạp, hắn chậm rãi đi bên cạnh tôi, tôi cúi đầu giẫm phải cái bóng mơ hồ của hắn.

Ở giữa quang cảnh đó, gương mặt nhìn nghiêng của hắn phảng phất có nét giống Jack. Có lẽ do tôi vẫn còn đắm chìm cảm xúc trong phim .

Hắn hỏi tôi: “Phim đó thực sự xúc động như vậy sao? Làm cô khóc từ đầu đến cuối.”

Tôi dừng bước, ngẩng đầu nhìn hắn nói: “Con người của tôi rất dễ cười, khóc lại càng dễ hơn, nhớ lúc bé xem cũng khóc, xem cũng khóc, ngay cả xem tôi cũng có thể khóc đến sưng mắt…”

Hắn liếc tôi một cái thật sâu, quan sát xung quanh rồi ném ánh mắt khinh thường cho tôi: “Tôi kể chuyện cổ tích cho cô nghe.”

Tôi gật đầu, chờ đợi hắn nói tiếp.

“Cá nói: ‘Tôi lúc nào cũng phải mở to mắt bởi vì tôi không muốn rời xa bạn.’ Nước nói: ‘Tôi suốt ngày chảy xuôi không biết mệt mỏi là vì bạn luôn vây quanh tôi, ôm chặt bạn tốt.’ Nồi nói: ‘Mẹ nó mau nhanh chín đi, vẫn còn nói nhảm nhiều như vậy à!’ “

Tôi không nhịn được bật cười.

“Truyện cười của cậu rất có cố gắng.” Nói xong, hắn cũng bật cười.

Dưới anh trăng khuyết, nụ cười của hắn đặc biệt ấm áp.

Tôi nghĩ, bắt đầu từ khoảnh khắc hai bên cười nói như vậy, giữa hắn và tôi mà nói không còn là người xa lạ nữa.

*Action 3

Sau một buổi hẹn cấp cứu đi xem phim, tôi và bạn học tiểu Trình vẫn trở thành người xa lạ như trước, không có nguyên nhân khác, đơn giản là vì tôi từ đầu đến cuối cho là chúng tôi vốn dĩ không quen biết nhau, quen biết bạn học tiểu Trình xa xa nhờ bạn cùng phòng kiêm khuê nữ ngọt ngào Trác Trác.

Trong mắt tôi Trác Trác địch thực là một đại mỹ nữ, là loại học sinh nữ tôi ưa thích nhất: tính tình nho nhã gia giáo tốt đẹp, thừa hưởng gene di truyền thông minh thanh khiết, làn da trắng nõn không chút tỳ vết, tóc dài mềm mại tự nhiên như bức màn, tuyệt đối là kiểu nữ thần trẻ tuổi. Còn tôi, tóc dài xỏa vai, toàn bộ nhờ đến khoa học kỹ thuật hấp i-on cứu chữa.

Tóm lại, nếu tôi là một người đàn ông, tôi nhất định sẽ thích Trác Trác, tôi cũng tin chắc bạn học tiểu Trình nhất định có thẩm mĩ quan giống tôi.

Sự thật chứng minh, tôi đã đúng.

Khai giảng học kỳ mới, vì chào đón ngày lễ Quốc khánh, nhà trường phát miễn phí cho mỗi lớp hai vé xem phim.

Bạn học tiểu Trình là bí thư chi đoàn, đúng lúc chịu trách nhiệm phân phát vé miễn phí, nhắn đảm nhận vai trò cấp vé xem phim, không hề nghĩ ngợi lấy một vé đưa cho Trác Trác.

Tôi đã đọc qua vô số tiểu thuyết ngôn tình luyện thành hỏa nhãn kin tinh, đương nhiên liếc mắt một cái cũng thấy được bạn học tiểu Trình đối với Trác Trác có tâm tư khác.

Tôi kéo Trác Trác nói bên tai cô ấy: “Bạn học tiểu Trình có tình ý với bạn đó! Lấy việc công làm việc tư, nhất định là muốn đi xem phim cùng bạn.”

Bạn học tiểu Trình tựa hồ như nghe thấy, quay đầu lại liếc tôi một cái, ánh mắt kia có chút sâu xa khó hiểu, vượt ra ngoài phạm vi hiểu biết của tôi.

Tuy rằng một lúc sau tôi trở về phòng ngủ, nghe nói bạn học tiểu Trình đã đem cái vé còn lại cho mỹ nữ Cát Cát cùng ban với hắn, chỉ có tôi vẫn tin chắn hắn là đang giấu đầu lòi đuôi.

*Action 4

Còn có một lần, bạn học tiểu Trình chung nhóm làm thí nghiệm với Trác Trác, hợp tác đặc biệt vui vẻ. Sau đó bạn học tiểu Trình còn mượn bản sao ghi chép thực hành của Trác Trác, Trác Trác trêu đùa nói: “Cậu không mời mình đi ăn cơm à?”

Bạn học tiểu Trình nói: “Được!”

Câu nói đùa này mỗi ngày mọi người đều nói, ai cũng không xem đó là thật, nhưng bạn học tiểu Trình thực sự mời Trác Trác ăn cơm, còn đắc ý viết: nói là làm.

Quỷ mới tin!

Từ đó về sau, Niếp Niếp cầm đầu mọi người trong phòng ngủ khẳng định rằng hắn đang điên cuồng theo đuổi Trác Trác, Trác Trác chỉ cười mà không nói.

*Action 5

Suy đoán bạn học tiểu Trình thích Trác Trác cuối cùng cũng bị tôi chứng thực, vật chứng là một quả quýt.

Ngày đó, tôi cùng Trác Trác đi dạo phố trở về, đang miệng đắng lưỡi khô.

Trước mặt tông thấy bạn học tiểu Trình đi tới, cầm trong tay một quả quýt vàng óng, nhìn thấy cũng đã ngọt miệng, trong lòng tôi không khỏi dâng lên cảm giác tình cảm đầy sức sống.

Tôi đang nghĩ tới việc đem quả quýt đó tới giải khát, không đợi mở lời, hắn trực tiếp đem quả quýt đưa cho Trác Trác, một câu cũng không nói, lướt qua chúng tôi.

Trác Trác tự nhiên chia cho tôi nửa quả quýt, nhưng tôi cảm thấy quả quýt kia đặc biệt chua, chua đến nỗi làm cho tôi ê cả răng.

Tôi không phải một người phụ nữ keo kiệt, nhưng tôi là một người phụ nữ rất có lòng tự trọng. Cho dù tôi có thua kém khí chất của Trác Trác, xinh đẹp không bằng Trác Trác, thông minh không bằng Trác Trác, có thể chỉ có tấm lòng lương thiện, vui vẻ giúp người, quả quýt kia cũng nên cho tôi một nửa sao?

Hắn sao lại có thể khing sắc như vậy… Bạn học, tôi rất tức giận.

Tôi quyết định ngay lập tức, từ nay về sau không đùa giỡn cùng hắn nữa, quá tổn thương lòng tự ái của tôi mà.

Cho nên, một năm sao đó, cho dù đối diện trông thấy bạn học tiểu Trình, cũng sẽ giả bộ đúng lúc không nhìn thấy, hoặc là đúng lúc nhìn thấy soái ca.

Hắn mới đầu còn chủ động theo tôi bắt chuyện, nhìn ra tôi thờ ơ trả lời, cũng không hể chủ động nữa.

*Action 6

Chớp mắt một cái đã kết thúc năm hai, một lần trong tiết xác suất, phòng học to như vậy, rõ ràng còn rất nhiều chỗ trống.

Bạn học tiểu Trình sau khi bước vào phòng học, quanh quẩn nửa vòng, lựa chọn chỗ trống bên cạnh Trác Trác, ngồi xuống.

Tôi vừa khéo ngồi bên kia của Trác Trác, ánh mắt tôi hơi liếc qua một chút, đúng lúc nhìn thấy hắn.

Một năm không nhìn thẳng hắn, vừa nhìn thấy kia, tôi mới phát hiện thay đổi đặc biệt lớn của hắn, cao lớn, cũng đã gầy đi, trên người thường mặc bộ đồ thể thao cũng đã biến thành quần bò với áo sơ mi đen, xem ra từ khi mới gặp trên măt hắn đã có vài phần góc cạnh, vài phần trưởng thành, vài phần nội liễm.

Duy chỉ có một phần không thay đổi, hoặc là cái vẻ trầm tĩnh hoàn toàn không hợp với tuổi tác của hắn.

Ơ, ban đầu bạn học tiểu Trình không mang mắt kính, khó trách mỗi lần tôi đều có thể chú ý tới ánh mắt của hắn.

Dường như cảm nhận được ánh mắt của tôi, hắn nhìn về phía tôi, khóe miệng chứa đựng một tia cười nhàn nhạt.

Tôi lập tức quay đầu nhìn giáo viên.

Tiết học kia, tôi nghe giảng vô cùng chăm chú, nhìn không chớp mắt, thực ra rốt cuộc giáo viên nói gì một chữ tôi cũng không nhớ được.

— khóa thứ tư —

Tìm bạn trai phải càng sớm càng tốt!

Đầu năm nay, đàn ông tốt đều nhìn về Trác Trác, bạn không hạ thủ, người con gái khác đã xuống tay trước rồi, chờ bạn muốn ra tay, thực xin lỗi, bạn đã trở thành tiểu tam rồi!

Các bạn cho rằng đàn ông tốt đáng giá phó thác trọn đời đến ba mươi tuổi vẫn chưa kết hôn, là vì sao? Bởi vì xung quanh hắn con gái bị mù!

Một người đàn ông tốt có khả năng phụ nữ xung quanh hắn bị mù sao? Không có khả năng, cho nên, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi vẫn chưa kết hôn, có khả năng là một người bạn đồng hành, cực kì bé nhỏ.

Cho dù hắn hoàn mỹ như “Diệp Chính Thần”, bạn cũng không thể gả cho hắn, bởi vì trong lòng hắn nhất định chất chứa một “Nha đầu”!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN