Đồ Ngốc, Anh Yêu Em
Chương 5
– Nếu bn muốn thì ta về tôi sẽ mang cặp của My về dùm bn_Cô ns
– Vậy thì nhờ cô vậy, tôi đi trước đây_Nó ns rồi quay lưng bước đi. Nó đi ra ngoài rồi nên nàg ns vs cô
– Này, ai vậy_Nàg vỗ vai cô rồi ns
– Ko pk, chưa gặp bao h_Cô lắc đầu ns
– Nhìn lạ quá_Nhỏ ns
Hắn nhìn theo bóng dág nó đag dần biến mất thì mỉm cười nhạt rồi nghĩ ” Cô thật…… thú vị “
+ Trở lại vs nó, sau khi ra đến xe thì nó ns tài xế lái xe lên 1 ngon đồi ở ngoại ô. Nó ra lệh cho tài xế dừng xe ngày cửa hàng bán hoa ven đường rồi mua 1 bó hoa tường vi rồi đi bộ lên đồi. Ở trên đồi có một ngôi mộ, là mộ của mẹ nó
– Mẹ ơi! Con gái tới thăm mẹ đây. Mẹ ơi, như con đã ns là sẽ trả thù cho mẹ nên mẹ hãy yên tâm đi, kế hoạch của con đag tiến hành rồi. Con nhất định sé khiến cho bọn chúng phải quỳ lạy trước con. Mẹ hãy yên tâm đi, con nhất định sẽ sốt thật tốt và sốg luôn cả phần của mẹ nữa nên meo hãy yên tâm mẹ nhé_Nó đặt bó hoa trên mộ của mẹ nó rồi ns, vừa ns. nó vừa khõc. Đã tự dặn mik ko đ.c khóc nữa rồi mà.sao lại ko làm đ.c . Đôi lúc nó thấy mik thật yếu đuối
– Mẹ ơi! Con phải đi rồi, khi khác con lại đến nhé. Con chào mẹ ạ_Nó khẽ ns rồi bước đi
+ Nó bước xuống đồi rồi ra hiệu cho tài xế lái xe ra khu thw mại. Nó đi thay đổi kiểu tóc khác (Mái tóc màu nâu hạt dẻ đ.c nó biến thành màu tím than) , trag phục và cả con người nó nữa. Đi khoảg 1h thì nó về nhà
+ Nhà nó +
– Con về rồi à_Bà Vân thấy nó vào nhà thì ns_Có chuyện gì sao_Nó khẽ nhíu mày_À ko có j_Bà Vân ns_Vậy tôi lên phòng đây_Nó bước lên phòng
– A, chờ đã, dì có viểc muốn nhờ con_Bà Vân gọi theo nó
– Ns_Nó nhăn mặt
– À! Hôm nay con Thư nó về nên dì…._Bà Vân ngắt quãng
– Ns nhanh đi
– Dì…dì muốn nhờ con ra sân bay đón nó
– Đón con Thư
– À..Ừm
– Đ.c thoy_Nó bước lên phòng để thay đồ
+ 10′ sau, nó bước xuống nhà. Nó mặc chiếc áo thun màu đen dài tay cùng vs chiếc quần dài màu đen, nó khoác thêm cái áo sơmi caro đỏ-đẻn ngang hông. Mái tóc màu tím than đ.c nó cột lên cao và đội thêm chiếc nón màu đen có khuyên, nó cầm vội cái balô đen rồi bước xuống nhà. Nó lấy đôi giày cao cổ màu đen từ trong tủ ra rồi bước ra ngoài. Nó bước lên chiếc xe đã đ.c đâu sẵn ở đó, nó ra hiệu cho tài xế lái xe về phía sân bay
* Sân bay Tân Sơn Nhất *
Có một cô gái đag ngồi chờ đợi một ai đó, cô gái đó tên là Lục Ân Kiều Thư-con của ba nó và bà Vân. Thư mặc một chiếc váy màu hồng phấn cùng vs đôi giầy búp bê cùng màu. Mái tóc màu hạt dẻ đ.c Thư buông thả, khuôn mặt ko son phấn, Thư như một thiên thần bước ra từ truyện cổ tích
—————– GTNV —————-
• Lục Ân Kiều Thư: 16t, con của ba nó và bà Vân, xđ, dịu dàng và rất thân vs nó.
——————————————
– Gái kìa, xinh v~~_Boy1
– Dễ thương ha mày_Boy2
– Kute v~~_Boy3
Hàng ngàn lời ns như vậy nhưng Thư vẫn mặc kệ vì đối với Thư thì việc này quá bình thường rồi. Từ xa, nó khẽ liếc mắt một vòng rồi dừng lại ngay chỗ Thư. Nó bước đến chỗ Thư đag ngồi nghịch đt
– E hèm_Nó giả bộ ho_Chị là…_Thư giật mình ngước mặt lên hỏi_Cỏn nhóc này, chị nó mà nó còn ko nhận ra nữa_Nó tặc lưỡi_A! Chị My_Thư mừng rỡ reo lên_Hi nhóc_Nó cười ns
– Chị để mặt vậy, ko sợ mẹ là à_Thư nhìn mặt nó ns
– Ko sao đâu_Nó xua tay
– Dạ vâng_Thư gậy đầu ns
– Em ăn j chưa, chị đưa em đi ăn nhé_Nó ns rồi mở cách cửa xe ra cho Thư
– Ok chị_Thư cười để lộ ra hai cái lúm má đồng tiền ở hai bên trôg rất dễ thw
– Vậy ra quán Blue nha_Nó bước vào xe rồi ns
– Dạ vâng _Thư ns rồi nó ra hiệu cho tài xế lái xe đến quán Blue.
–•—-•————— Mong m.n ủng hộ ạ—–•••-
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!