Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam - Chương 22: Ngoại trừ ban thưởng không thu hoạch được gì
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam


Chương 22: Ngoại trừ ban thưởng không thu hoạch được gì


Trải qua một màn từ biệt cảm động, khóc lóc kể lể, lưu luyến chia tay, hai người đều bị truyền tống ra khỏi tràng cảnh. Nhân tiện nói, hai tên ‘ma pháp thiếu nam’ đã lập thành tổ đội, Phương Nhiên cũng coi như là đã tham gia một tổ chức.

Cảm giác hốt hoảng truyền đến, hắn phát hiện đã trở lại phòng khách của mình.

Chớp chớp mắt, nhìn xem mặt trời buổi sáng ló dạng bên ngoài, hắn nhất thời có chút thất thần.

Thật lâu, hắn mới thổn thức nói: “Thật sự là một lần mạo hiểm kích thích, mình cảm giác đã trưởng thành rất nhiều.”

Sau đó hắn liền nghe tiếng gió gào thét!

“Mạo hiểm em gái ngươi! Kích thích em gái ngươi! Trưởng thành em gái ngươi!”

Còn mạo hiểm? Còn kích thích!? Ngươi nói cho ta biết, mấy giờ bên trong tràng cảnh, ngoại trừ ăn uống đồ ăn vặt miễn phí, việc gì cũng không làm, một mực núp lùm, ngươi mẹ nó còn làm cái gì!?

Liền đè chết con quái vật cấp E kia đều là kế hoạch của lão nương!

Phương Nhiên nhìn xem sạc dự phòng hướng phía mình bay tới, quyết tâm rành rành đánh mặt của mình, hắn nhạy bén tránh né, hùng hồn phản bác đầy lý lẽ:

“Tôi biết cô đang suy nghĩ gì! Nhưng là! Ban thưởng đã nói rõ tất cả!”

Sau đó… Ba!

Linh dùng tinh thần lực điều khiển dép lê ném vào mặt hắn

“Moá! Triệu hoán thú chết tiệt, hiện tại tôi liền cho cô xem một chút cái gì gọi là uy nghiêm của chủ nhân.”

Bị dép nện vào mặt, hắn lập tức nổi khùng lên, dự định dạy cho pin sạc sự phòng “không sợ trời không sợ đất” này một bài học.

“Tổng Cục Văn Hoá”

Linh nói không nhanh không chậm.

Nguyên bản Phương Nhiên đang “hổ báo cáo chồn” trong chớp mắt liền trở lại nguyên hình, nịnh nọt, lấy lòng Linh.

“Ài nha! Ngài nhìn, ngài nói thứ gì chính là thứ đó, vừa rồi tôi chỉ đùa giỡn ngài một chút a~”

Nàng nhìn bộ dáng co được dãn được của hắn, khoé miệng giật giật.

Sống hơn một thế kỷ, nàng thật không biết có loại người này bên trong Dạ Chiến thế giới.

“Ai, thật chết nhát, ta cũng lười nói với ngươi, ban thưởng là gì, có phải thuộc loại tăng lên năng lực không?”

“Ách… Phương Nhiên ngây ra một lúc, sau đó vụng về mở lên giao diện hệ thống, nhìn thấy trên đó viết chữ.

【 ngươi được trao cho tăng lên năng lực cấp độ. 】

Chỉ có một dòng chữ như vậy?

Không phải chứ? Lão tử trăm cay ngàn đắng (…), thập tử nhất sinh (…) cuối cùng dựa vào thực lực của mình (…) hoàn thành tiêu diệt mục tiêu,ngươi chỉ ban thưởng cho ta một dòng chữ như vậy?

“Nó nói tôi có thể tăng cấp năng lực?” Phương Nhiên nghi hoặc không hiểu, hắn đem thông báo nói ra.

“Nha” Linh cũng không ngoài ý muốn, sau đó nhìn vẻ mặt mê mang của hắn, thở dài nói ra: “Mở ra giao diện năng lực của ngươi.”

Hắn vội vàng mở ra giao diện, hình nền màu hồng nhạt mang phong cách ngây thơ, bên trên góc phải còn có nhân vật hoạt hình thủ lĩnh thẻ bài Sakura.

Moá! Mỗi lần nhìn thấy cái này, đều đau lòng.

Phương Nhiên lầm bầm phàn nàn, nhưng hắn cũng không có biện pháp, ai bảo nàng đều nắm được nhược điểm của mình.

Trên hình nền màu hồng nhạt, phía dưới xuất hiện thêm ba dòng thông báo.

【 Số lần thu hoạch: 2/2 】

【 Tiến độ giải trừ phong ấn: 1/ 52 】

【 Có tiến hành rút thưởng hay không? 】

Lúc này Linh cũng bay đến, nhìn vào màn hình, dù bận bịu vẫn ung dung nói.

“Cũng không tệ lắm, quả nhiên người tham gia cần nhất vẫn là ban thưởng đặc biệt từ tràng cảnh.”

“Ách, Vậy hiện tại tôi có thể rút thưởng không? Được rút hai lần?” Phương Nhiên có chút hưng phấn xoa xoa tay, cực kỳ giống một người trước khi bốc thăm trúng thưởng.

Con hàng này thật hết thuốc chữa.

“Đầu tiên chờ chút đã…” Linh thở dài, cảm giác tim của mình thật mệt mỏi.

“Ngươi sử dụng ma thuật trước một lần cho ta xem một chút, bây giờ người không phải có lá bài à?”

“Ách, tốt.”

Phương Nhiên gãi gãi đầu, sau đó hít sâu một hơi, cố gắng vượt qua cảm giác xấu hổ, không ngừng an ủi chính mình.

Bình tĩnh! Bình tĩnh! Ma trượng đã không giống như trước đó!

Mình đã không cần kêu lên câu ‘thắt lưng hãy cho ta thấy quyền năng bí mật để chống lại bóng tối…’

Mà lại con mẹ nó bên trong thắt lưng căn bản sẽ không có quyền năng bí mật!

Trong lòng lung tung suy nghĩ, Phương Nhiên rút Ngân Đoạn Long Nha bên hông, vẻ ngoài ‘ngầu lòi’ cho hắn an ủi không ít, nhớ lại câu thần chú trước đó mình đã niệm qua..

“【SWORD】! Xuất hiện… trong tay ta đi! Ta… ta…nhân danh chủ nhân mệnh lệnh cho ngươi!”

“SWO…【SWORD】!!!”

Một câu thần chú đọc ấp a ấp úng, không có chút khí thế nào, để cho Linh hận không thể hung hăn đập vào mặt của hắn, sau đó thẻ bài 【SWORD】,

Quả nhiên rất không nể mặt mũi rơi xuống mặt đất.

“Ài khụ khụ! Sai lầm, sai lầm, chờ tôi chuẩn bị một chút.”

Phương Nhiên cười ngượng ngùng một cái, sau đó lục lọi trong phòng bếp, tìm được một thanh sô cô la ăn dang dở, rút sô cô la ra, nhét thẻ bài 【SWORD】vào, hắn thử lại một lần nữa!

“【SWORD】! Xuất hiện trong tay ta đi! Ta nhân danh chủ nhân mệnh lệnh cho ngươi!”

“【SWORD】!!!”

Linh thờ ơ lạnh nhạt, nhìn xem Phương Nhiên bắt chước lấy câu thần chú trên TV, không có nói cho hắn biết sự thật tàn khốc nào đó.

Ánh sáng lấp lóe, bởi vì ma trượng đã biến đổi thành Ngân Đoạn Long Nha, đồng thời cũng không có biến thành một thanh tế kiếm như trước, nhưng vẻ ngoài của Ngân Đoạn Long Nha cũng thay đổi không ít.

Từng miếng vảy rồng trực tiếp ráp vào cùng một chỗ, đường nối biến mất hoàn toàn biến thành một lưỡi kiếm dài và hẹp màu bạc..

Chuôi kiếm cũng dần dần cải biến, hai đôi cánh rồng mở ra, tạo thành một vòng bảo vệ tay giống như kiếm châu Âu.

“A a a!!!” Phương Nhiên nhìn xem Ngân Đoạn Long Nha biến thành kiếm càng thêm ‘ngầu lòi’, nét mặt khó ức chế được sung sướng.

“Ừm, ở chỗ này cũng không cách nào kiểm tra được uy lực, được rồi, tiêu hao bao nhiêu?” Linh lẩm bẩm một mình, sau đó lại hỏi.

“Ừm? Tiêu hao? Tiêu hao cái gì?”

Phương Nhiên mờ mịt hỏi.

“Ngay cả tiêu hao cũng không biết, ngươi còn không biết xấu hổ cùng lão nương nói ngươi vừa rồi trong tràng cảnh trưởng thành rất nhiều!!”

Ngươi thật là tên chết nhát! Tràng cảnh vừa rồi, lúc đầu ta muốn cho ngươi rèn luyện năng lực. sau đó sẽ nói cho ngươi một ít thường thức cơ bản!!

“Kết quả, ngươi trực tiếp núp lùm đến cuối cùng!!”

Ngay cả cơ bản tiêu hao giá trị ma năng cũng không biết!

Chính là ngoại trừ ban thưởng không thu hoạch được gì!

Linh rốt cuộc không thể nhịn được nữa, trực tiếp gào thét!

Sau đó nàng nghĩ lại, nhưng dù cho dạng này đều có thể núp lùm lấy được phần thưởng cuối cùng, lại nghĩ tới Ngân Đoạn Long cùng thành tựu của hắn.

Nàng đột nhiên cảm thấy ứa gan.

“Ách… Ha Ha…” Phương Nhiên gãi đầu, cho dù là hắn cũng biết lúc này không nên cãi lại.

“Nhìn bên phải giao diện của ngươi…” Linh thở dài một hơi, cuối cùng nói cho hắn biết.

Phương Nhiên lập tức phát hiện bên phải giao diện của mình có một ký hiệu giải thích giống như lúc lấy được Tị Xà, hắn ấn nhẹ nhàng một cái, một ít số liệu xuất hiện trước mặt hắn.

“Tiêu hao bao nhiêu?” Linh lại hỏi.

“Ách, có vẻ như là 2 điểm mỗi giây?” Hắn nhìn xem tin tức xuất hiện một bên, rốt cuộc tìm được nhắc nhở không ngừng thông báo: -2, -2,..

“Cao như vậy? Duy trì loại năng lực biến hình này vậy mà tốn 2 điểm mỗi giây?” Nàng nghi ngờ hỏi.

“Cái này tiêu hao rất cao hả?” Hắn cũng không hiểu hỏi, hắn cảm giác không cao a, mới 2 điểm.

“A, 2 điểm mỗi giây, một phút 120 điểm, ngươi là tân thủ, bản thân chỉ số ma năng có thể có bao nhiêu? Còn không cao?” Linh cười lạnh nói.

Phương Nhiên gãi gãi đầu, nhìn Long Dực Ngân Đoạn Long Nha mở ra trong tay mình, vô tội nói ra:

“1080 điểm a, một phút mới 120 điểm, cô không nhìn thấy lúc ấy lần đầu tiên tôi chém ra kiếm quang đầy uy lực, tôi cùng cô giải thích…”

“Chờ một chút, ngươi mới vừa nói cái gì?”

“Tôi cùng cô giải thích…”

“Không phải câu này.”

“Cô không nhìn thấy lúc ấy lần đầu tiên tôi chém ra kiếm quang đầy uy lực.”

“Câu trước đó nữa!” Linh tức hổn hển nói ra: “Chỉ số ma năng của người là bao nhiêu!?”

“1080 điểm a, thế nào, cái này rất cao a?” Phương Nhiên không hiểu gãi đầu.

Linh: “…”

Đáng chết, đều quên, con hàng này là một tên gà mờ, thứ gì cũng không hiểu.

“A, không có gì, giá trị ma năng hơn một ngàn, cũng tạm được.” Linh lạnh nhạt nói, sau đó trong lòng gào thét táo bạo!

Đáng chết!

Tên ma pháp thiếu nữ chết tiệt này!

Giá trị ma năng ban đầu vậy mà hơn ngàn?

Còn 1080 điểm? Con mẹ nó ngươi nghĩ ngươi là siêu nhân a!

Chẳng lẽ đám hỗn đản sở hữu sức mạnh huyền bí trời sinh giá trị ma năng liền cao như vậy?!

Lại nói, ma pháp thiếu nữ cũng coi như sức mạnh huyền bí a!!

Trong lòng nàng gào thét điên cuồng, bề ngoài vẫn nhàn nhạt, như không có chuyện gì, cố gắng ra vẻ giá trị ma năng của ngươi hơn ngàn cũng chỉ là một cái cặn bã bình thường, sau khi biết được năng lực của Ngân Đoạn Long Nha, nàng quyết định tiếp tục lừa dối Phương Nhiên.

Nhưng mà nàng thật đúng là không biết, đây là Phương Nhiên còn không dùng đến đặc hiệu năng lực…

– ————————————————————-

Tàn khốc: từ ghép của từ tàn bạo và khốc liệt

Hỗn đản: thằng khốn, đồ lưu manh

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN