Đô Thị Tại Dị Giới - Cuộc sống Lý Ngạo Thiên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
330


Đô Thị Tại Dị Giới


Cuộc sống Lý Ngạo Thiên



giữa lòng phố Hà Nội có một thằng tên là Lý Ngạo Thiên…

Nghe tên rất chất, nhưng thực ra chỉ là một tên lạnh lùng, vô cảm, chẳng có gì đặc biệt. Sinh ra trong nhà họ Lý quyền uy nhất thành phố, chỉ riêng tài sản của cha hắn thôi mà đã lên tới 430 tỉ USD. Mẹ hắn đã mất từ lúc hắn mới lên 3, nên những ký ức về mẹ đã nhạt phai, cha hắn thì đã cưới vợ khác suốt ngày chỉ lo đến các vụ làm ăn, tiền bạc. Do sự thiếu thốn tình cảm, cuộc sống đã biến Ngạo Thiên thành một tên lạnh lùng, vô cảm.

ở trường hắn học khá giỏi, chắc là do di truyền sự thông minh từ cha hắn nên những bài toán khó không là gì với tên này.

haiz, nói thêm, nhìn tên này lạnh lùng, nghiêm túc vậy thôi chứ ở nhà ngày nào cũng xem XXX, xem đến nỗi trong vòng một tháng hắn đã thay 4 chiếc laptop vì dính virus, hắn tải hàng tá bộ phim mà hắn biết được, có đến 13 chiếc USB chứa đầy phim heo, có tất cả các thể loại từ 1 chọi 2, 1 cân 2, bách hợp, đam mỹ, hấp diêm, dấm âu, phi công, vv.

=>tên này rất dâm.

tuy vậy hắn vẫn là trai tân (thanh niên cứng =)) ). Thật ra hắn cũng muốn thoát khỏi kiếp sống FA lắm. nhưng dạo gần đây công ty cha hắn bị phá sản do có dính dáng với hắc đạo, nghe nói còn buôn ma tuý gì nữa ấy (haiz thằng nhỏ vừa mới biết yêu ) nên trong trường ai cũng xa lánh hắn, kể cả cô gái mà Ngạo Thiên thầm yêu.

Cuộc sống lại một lần nữa đưa đẩy Ngạo Thiên đến bờ vực tuyệt vọng khi thấy người mình yêu XXX với thằng khác trong bụi cây. Hắn không ngăn cản, chỉ biết đi đến một nơi thật vắng rồi lặng lẽ khóc, không phải hẳn buồn mà vì hắn hận bản thân, hắn không biết vì sao lại hận bản thân mình, hận mình do mình được sinh ra, hận mình do mình quá vô dụng. Hắn không biết nữa, giờ đây hắn chỉ biết ngồi bệt dưới đất, gục mặt xuống mà khóc. Những dòng lệ chảy dài trên má vô tình chảy xuống bờ môi không biết đã khô từ bao giờ. Sao nước mắt của ta mặn quá vậy? Sao ông trời cho ta sinh ra làm chi vậy? hắn bắt đầu tự hỏi bản thân những câu nói vô nghĩa. Ngày ngày trôi qua hắn tìm đến rượu để giải sầu. Lại ngày ngày trôi qua, thân xác hắn bây giờ đã là da bọc xương, hai mắt sâu hoắm do nhiều đêm thức trắng mà khóc, bờ môi tái nhợt. Lúc bấy giờ hắn cảm thấy lạnh, lạnh do thiếu những vòng tay ấm áp từ người thân và đói, đói do thiếu thốn tình cảm. hắn thấy mình sống không còn ý nghĩa gì nữa, rồi hắn lại khóc, chắc có lẽ đây là những giọt lệ cuối đời hắn…bởi vì

sáng hôm sau người ta thấy một xác chết nằm trong con hẻm nhỏ, cậu thanh niên chạc 17,18, thân hình gầy trơ xương. Theo như hồ sơ từ khám nghiệm tử thi thì não hắn bị chết do kiệt sức và thiếu chất dinh dưỡng. Ngay tại hiện trường, người ta thấy hắn co người lại ôm một tấm hình. trong tấm hình có một người phụ nữ với gương mặt phúc hậu, trên tay đang bế một đứa bé. Đáng kinh ngạc hơn là người ta thấy cậu ấy đang mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc…

nụ cười hạnh phúc ấy là do đâu?

hãy để lại ý kiến của bạn dưới phần bình luận…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN