Đô Thị Tàng Kiều - Chương 24: Anh minh thần võ , nhất thống giang hồ
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
150


Đô Thị Tàng Kiều


Chương 24: Anh minh thần võ , nhất thống giang hồ



Trên đường khắp nơi đều là xe taxi, người lái xe có thể thấy được giao thông vốn đã rất đông đúc lại càng thêm đông đúc hơn. Lãnh tĩnh

Vì ảnh hưởng của việc xe bus bị nổ tung hôm qua nên một số người dân tự mình lái xe đi làm. Xe bus vắng vẻ, chỉ một số ít người còn kiên trì đi xe bus.

Diệp Lăng Phi lái xe trên đường như con rùa bò, tốc độ vô cùng chậm . Điều này trái lại làm cho Diệp Lăng Phi có nhiều thời gian để xem hạng mục này của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ.

– Trưởng phòng, tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế là khách hàng quen thuộc của tập đoàn Tân Á chúng tôi, qua đó cũng có thể thấy mối quan hệ của hai tập đoàn. Cho nên đơn đặt hàng của tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế thường gửi trực tiếp cho chúng tôi. Ngay cả những hạng mục lớn cũng chỉ là dùng thủ đoạn gọi thầu mang tính tượng trưng, sau đó cuối cùng cũng rơi vào tay công ty chúng tôi.

Trầm Thiên Thẩm hiện tại đang cố gắng giúp Diệp Lăng Phi hiểu rõ các hạng mục, đồng thời nói cho hắn biết mối quan hệ giữa hai tập đoàn.

Diệp Lăng Phi kỳ quái hỏi :

– Nếu vậy tại sao lần này lại gặp tình huống như vậy ?

Trầm Thiên Thẩm khổ não gật đầu nói,

– Trưởng phòng, chuyện này tôi cũng thấy lạ. Tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế lần này đích thực yêu cầu gặp trưởng phòng, đồng thời cũng nói rõ chỉ có mình anh tự mình đi tới mới có thể giải quyết đơn đặt hàng này. Hơn nữa ngay cả trưởng phòng kinh doanh bên chúng tôi ra mặt cũng không được,

Trầm Thiên Thẩm thần bí nói:

– Trưởng phòng, cái này có quan hệ gì với anh không ?

– Có cục ***, tôi không phải đã nói rằng sau khi tôi tốt nghiệp cấp ba liền đi ra nước ngoài sao,đâu có quan hệ gì đâu chứ. Hơn nữa nếu tôi có quan hệ với tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế thì sao tôi không gia nhập tập đoàn đó lại đi đến tập đoàn Tân Á làm gì. Tên tiểu tử này, tôi thấy anh ở phòng tiêu thụ lâu quá, đầu óc lúc nào cũng chỉ nhìn quan hệ , quan hệ. Có tin tôi điều anh khỏi phòng , cho anh kiếm một phòng khác mà làm không?

– Đừng , đừng.

Trầm Thiên Thẩm vừa nghe đã vội vàng nói rằng

– Trưởng phòng, tôi chỉ là nói giỡn thôi. Tôi không muốn đi qua phòng khác, tôi chỉ muốn ở lại phòng thị trường thôi, nhất là được làm thủ hạ cho trưởng phòng.

– Tiểu tử, công phu vuốt mông ngựa của anh cũng lợi hại lắm. Nghe xong trong lòng tôi cũng thấy vui vẻ, chỉ cần một điểm này thôi , tôi sẽ không đưa anh qua phòng khác đâu.

Diệp Lăng Phi cười nói:

– Có các anh là những cấp dưới không phục tôi, cuộc của tôi đầy vui vẻ . Tôi chẳng phải đã nói qua là cùng người khác tranh đấu rất thú vị hay sao ? Tôi thích đấu với các anh , các anh làm phiền tôi, tôi làm phiền các anh, như vậy cuộc sống của mọi người đều phông phải rất vui hay sao ?

-“Mẹ kiếp , tên trưởng phòng này thật biến thái.”

Trầm Thiên Thẩm trong lòng thầm nghĩ trong lòng

– Trách không được, tôi còn buồn bực vì sao mà mỗi ngày hắn đi làm đều dáng vẻ tươi cười. Thì ra là như vậy. Xem ra tôi phải nhắc nhở mấy tên kia một chút, không việc gì đừng tìm hắn gây phiền toái nếu không người không may chính là chúng tôi.

Trầm Thiên Thẩm trong lòng nghĩ vậy, nhưng trong miệng lại không hề nói như vậy, hắn cười nói:

– Trưởng phòng, chúng tôi làm sao mà không phục anh được, năng lực của trưởng phòng thế nào chúng tôi đều biết. Chúng tôi tin rằng trưởng phòng anh minh thần võ , nhất định thống nhất giang hồ.

– Đọc võ hiệp nhiều quá, cái gì mà anh minh thần võ, thống nhất giang hồ . Tôi chỉ cần lãnh đạo tốt các anh thì đã là phúc cho cả nhà tổ tiên tôi rồi.

Diệp Lăng Phi châm chọc Trầm Thầm Thiên.

Cứ như vậy, bầu không khí đã hòa hợp hơn. Trầm Thiên Thẩm vốn là một người nhìn sắc mặt để nói chuyện, vừa nhìn Diệp Lăng Phi đã biết Diếp Lăng Phi không phải là người thù dai, không cần lo lắng mình đắc tội với tên trưởng phòng này. Lá gan hắn lớn lên, cũng bắt đầu nói thiên mã hành không, nghĩ gì nói đó. Lãnh tĩnh

Đến trụ sở của tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế, Trầm Thiên Thẩm chạy lại nơi đăng ký đưa ra danh thiếp. Cầm thẻ đăng ký, Trầm Thiên Thẩm cùng Diệp Lăng Phi đi lên phòng vật tư tại tầng 15 của tòa nhà.

Vừa đến phòng vật tư, Trầm Thiên Thẩm liền gặp trưởng phòng của phòng vật tư.

– Trưởng phòng Vương, thật khéo quá.

Trầm Thiên Thẩm vội vàng nhiệt tình chào hỏi nói:

Lãnh tĩnh

– Tôi còn đang muốn tìm anh đây.

– Tiểu Trầm Thầm, sao lại đến đây ?

Trưởng phòng Vương là một người hơn năm mươi tuổi, vóc người khá béo, thấy Trầm Thiêm tới, trên mặt liền lộ ra vẻ tươi cười.

Diệp Lăng Phi là người như thế nào ? Vvừa nhìn thấy trưởng phòng của phòng vật tư là hắn biết ngay Trầm Thiên Thẩm và trưởng phòng Vương này quan hệ không tệ. Hơn nữa cũng nhìn ra đơn đặt hàng lần này có khả năng không phải từ trưởng phòng Vương.

Trầm Thiên Thẩm cười nói:

– Trưởng phòng Vương, tôi không phải là đã mang trưởng phòng của tôi đến rồi hay sao ?

Nói xong liền giới thiệu:

– Đây là trưởng phòng thị trưởng của tập đoàn Tân Á chúng tôi, Diệp trưởng phòng.

Vừa nghe nói trưởng phòng Diệp của phòng thị trường đến, trưởng phòng Vương liền tỉ mỉ đánh giá Diệp Lăng Phi. Con mắt hiện lên một tia không thể giải thích. Lập tức, hắn vươn tay tayra bắt tay taycùng Diệp Lăng Phi.

– Trưởng phòng Diệp, đúng là tuổi trẻ tài cao , còn trẻ mà đã là trưởng phòng.

Trưởng phòng Vương thán phục nói:

– Năm xưa, khi tôi bằng tuổi của trưởng phòng Diệp thì mới là một gã viên chức nho nhỏ.

– Trưởng phòng Vương nói gì vậy.

Diệp Lăng Phi cũng cười nói:

– Hiện tại Trưởng phòng Vương quản lý cả một phòng lớn, tôi nghĩ rằng đến tuổi như anh , tôi cũng không làm được.

– Ha ha , lời này của trưởng phòng Diệp, tôi không thể đảm đương nổi. Tôi chỉ là một người trưởng phòng bình thường. Có một số việc tôi không thể làm chủ, ví dụ như đơn đặt hàng lần này.

Trưởng phòng Vương thốt ra những lời này, Diệp Lăng Phi lập tức hiểu rõ ý tứ trong đó. Đó chính là không phải là hắn làm khó dễ mà có nguyên nhân khác, chỉ là không tiện nói ra. Trưởng phòng Vương thấy Diệp Lăng Phi nhíu mày, vội vàng nói rằng.

– Ha ha, tôi không nói thì hơn. Đi, tôi mang anh đến gặp phó tổng giám đốc của tập đoàn chúng tôi, tôi nghĩ nàng đợi anh đã lâu.

– Phó tổng giám đốc ?

Diệp Lăng Phi sững sốt, thầm nghĩ:

– Hẳn là có chuyện gì xảy ra, tôi làm sao quen với phó tổng giám đốc của tập đoàn quốc tế Thế Kỷ ? Hơn nữa, nếu quen thì muốn gặp tôi cũng đâu cần phải dùng phương pháp này chứ ?

Không chỉ có Diệp Lăng Phi hồ đồ mà ngay cả Trầm Thiên Thẩm đứng bên cạnh cũng hồ đồ theo, Hắn thầm nghĩ:

– Phó tổng giám đốc của tập đoàn Thế Kỷ sao ? tôi giao tiếp lâu như vậy với tập đoàn Thế Kỷ cũng chỉ gặp tên trưởng phòng Vương này, lúc nào lòi ra một người phó tổng giám đốc quản lý việc này vậy.

Càng làm cho Trầm Thiên Thẩm cảm thấy nghi hoặc là tại sao vị phó tổng giám đốc này lại muốn gặp riêng Diệp Lăng Phi ?

Trưởng phòng Vương an bài Trầm Thiên Thẩm chờ ở phòng vật tư, sau đó hắn dẫn Diệp Lăng Phi vào thang máy lên tầng 20 . Nơi này là phòng của nhân viên cao cấp trong tập đoàn. Trưởng phòng Vương đi đến phòng làm việc của phó tổng giám đốc. Hắn gõ cửa, bên trong nghe tiếng nữ nhân vang ra .

– Mời vào.

Trưởng phòng Vương lúc này mới đẩy cửa vào, hắn cũng không đi vào trong phòng làm việc của phó tổng giám đốc mà đứng ở cửa nói rằng.

– Phó tổng giám đốc, trưởng phòng Diệp của tập đoàn Tân Á đã đến.

Khi cửa phòng vừa được mở ra, Diệp Lăng Phi thấy một cô gái xinh đẹp ngồi ở bàn làm việc.

– Mẹ kiếp, thì ra là nàng, hèn gì chuyện này lại như vậy.

Chỉ trong giây phút đó , Diệp Lăng Phi toàn bộ hiểu rõ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN