Do You Remember Me? - Chương 45: Anh ấy và Thiên Di đang ở đây.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
81


Do You Remember Me?


Chương 45: Anh ấy và Thiên Di đang ở đây.


Thiên Ngọc ngồi vắt chân sang một bên nhìn Bắc Luân đang tiến hành quá trình lấy khẩu cung. Cô ta trông ngày càng hống hách, kể cả nơi đâu. Bắc Luân một chút cũng không thích thú, lời nói vô cùng nghiêm khắc. Đối với những người ỷ quyền thế không nên nhẹ dạ, nhỏ tiếng làm gì.

– Hôm đó, vào khoảng thời gian 18h đến 23h cô làm gì? Lương Bân và cô có mối quan hệ như thế nào?

Thiên Ngọc vòng tay trước ngực, trả lời qua loa.

– Hôm đó tôi cùng trợ lý đi shopping, sau đó về nghỉ ngơi cho ngày mai lịch trình quay. Lương Bân là người tôi thuê làm vệ sĩ khi đến Hải Thành.

Cho dù hắn ta có gặn hỏi mấy câu vớ vẩn này cũng chả làm gì được mình, ngươi tưởng một tên cảnh sát quèn là có thể làm tổn hại đến bổn tiểu thư này sao?

– Vậy chứng cứ? Lương Bân và cô bắt đầu mối quan hệ chủ tớ từ khi nào?

– Tôi còn giữ bill hàng khi đi mua sắm. Lương Bân và tôi bắt đầu khoảng hai ngày trước.

– Lập tức nói trợ lý của cô đem bill đến đây. Vậy những tấm ảnh ghép này là như thế nào? Lý do gì cô lại muốn bôi nhọ danh phẩm của người khác? Cô đặt nặng vấn đề cá nhân lên, gây thù chuốc oán đúng chứ?

– Này, anh đừng có buông mấy lời độc miệng, tôi thấy cô ta thật dơ bẩn khi giả ngây thơ trước mặt toàn dân thiên hạ. Anh lấy đâu ra chứng cứ nói số ảnh này là ghép cơ chứ.- Thiên Ngọc nhìn sang thấy hai người đang làm thủ tục phạt vì tội gây mất trật tự, trong lòng tức tối nguyền rủa. Lũ yêu nghiệt.

Bắc Luân cười khinh bỉ, anh ghi chép vài thứ.

– Được, vậy tôi sẽ chứng mình cho cô thấy người trong hình không phải là Thiên Di. Một lát nữa, Liên Liễu Sinh sẽ đến đây. Để xem cô có tâm phục, khẩu phục hay không?

Thiên Ngọc thoáng chốc im bặt. Tên Bắc Luân này đúng là không dễ đối phó, hắn ta rõ là đang uy hiếp mình khai sự thật.

Bắc Luân ánh mắt nghi ngờ, hỏi thêm vài câu thì nhận được tin Minh Tú – giám đốc D.K bảo lãnh cô ta. Miễn cưỡng cho về, âm thầm cho người điều tra mối quan hệ của Thiên Ngọc khi ở Hải Thành.

Làm việc với Thiên Ngọc xong, anh từ xa nhìn Thiên Di, gương mặt lộ rõ sự mệt mỏi và hoảng sợ. Cô gái này bề ngoài mạnh mẽ bấy nhiêu, tâm tình yếu đuối bấy nhiêu. Bắc Luân cười dịu dàng, đợi sau khi ổn thỏa công việc, anh sẽ theo đuổi cô, đường đường chính chính muốn cô về làm vợ.

Thiên Ngọc ra khỏi đồn, liền thấy Minh Kỳ và Liên Liễu Sinh đến. Liên Liễu Sinh làm bằng chứng cho việc Lương Bân thường xuyên lui đến, có mối quan hệ không rõ ràng với Hoàng Uyển Phi, Minh Kỳ lại bị vạ lây theo sau. Cô tỏ vẻ đùa cợt nhìn hắn.

– Ôi người yêu của tôi, anh đến đây là để gặp Thiên Ngọc, hay là bảo hộ cho người bạn rắc rối này vậy?

Minh Kỳ một chút cũng không muốn nhìn cô ta, quay mặt sang nơi khác tỏ vẻ chán nãn. Hắn chưa từng thấy người con gái nào lại không biết điều như vậy mà cũng có thể làm người của công chúng. Đợi một ngày bộ mặt cô ta bị phanh phui, lúc đó còn tác oai như vậy không.

Ban đầu, Liên Liễu Sinh còn chút hứng thú nói chuyện với Thiên Ngọc. Sau khi hiểu rõ con người này, liền cảm thấy ghê sợ.

– Đủ rồi, cô Ngọc có chút liêm sỉ đi. Đừng thấy Minh Kỳ nhường nhịn, lại muốn làm gì thì làm. Tôi nghe nói Minh Tú gọi cô về rồi. Thay vì lo nghĩ làm gì để gây chú ý đến Minh Kỳ thì chuẩn bị tâm lý đối diện cô em song sinh kia nhé. Chúc cô may mắn.- Liên Liễu Sinh cười khoái chí, cuối cùng cũng đuổi được mụ phù thủy khỏi thành phố yên bình.- À nói trước luôn, Minh Kỳ và tôi đã gửi những thứ không – vừa – mắt của cô cho Minh Tú xem rồi. E là…chậc chậc…

Thiên Ngọc dâng lên cảm giác ớn lạnh, con nhóc Minh Tú đó chắc hẳn sẽ nổi trận lôi đình cho xem. Việc này không được làm căng, mình đang dưới tay cô ta, phải nhún nhường mới sống được, giá mà Thiên Khang về phe mình thì hay quá. Thiên Ngọc liền thay đổi 180 độ, cười giả tạo.

– Anh nói gì vậy? Thân là tiền bối, không lẽ ăn hiếp đàn em như vậy sao? Anh xem….mọi người ở đây ai cũng ghét bỏ em rồi, không lẽ đến hai anh thân cận cũng thế, Minh Kỳ…. em thật sự thích anh, có thể anh không thích những việc em làm trước đây, nhưng điều này anh nên tin em.

Minh Kỳ khó chịu định quay sang dạy đời cô ta một trận thì hình ảnh Thiên Di đẩy xe lăn, người con trai ngồi kia có nét tựa với anh Ba. Hai người rời đi làm hắn cứng họng. Đây…đây chẳng phải là anh Ba và Thiên Di sao? Không lẽ hai người đang ở đây? Một năm trước, sau khi đi chữa trị ở nhà bác sĩ Hoài, hai người đột nhiên biến mất không lời nhắn, dấu vết nào. Để không lộ chuyện này ra ngoài làm ảnh hưởng đến MIA, Minh Tú và hắn ngăn chặn rất kĩ thông tin, thậm chí người hầu kẻ hạ cũng đã thay đổi, kể cả bố mẹ cũng không biết. Không ngờ, lại bắt gặp ở đây, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?

– Liên Liễu Sinh, tôi có chút chuyện phải đi gấp, lát sẽ đón cậu sau.

Minh Kỳ liền đi theo hai người bọn họ, bỏ lại Liên Liễu Sinh một mình ở với con nhóc này. Ánh mắt Thiên Ngọc hướng theo với vẻ tò mò. Minh Kỳ vì vợ chồng nhà kia mà dám phất lờ mình, được rồi trước khi rời Hải Thành, để xem tôi đối đãi hai người ra sao.

Thiên Di chậm rãi phía sau Minh Nhật. Vừa rồi, cô vừa hoảng sợ vừa lo lắng Lương Bân sẽ làm hại đến anh. Ai ngờ, anh lại bảo vệ cô quyết liệt như vậy, ấm áp vô cùng.

Vợ tôi.

Hai tiếng vang bên tai, Minh Nhật như vậy là có ý gì? Không phải thừa nhận mình chính là vợ anh ấy đấy chứ? Hay chỉ là bảo vệ như một người em gái?

– Em….không có gì muốn nói với anh sao?- Minh Nhật nãy giờ liên tục bối rối.- Anh không cố ý làm em sợ, tại vì Thiên Ngọc quá đáng như vậy, không thể ngồi yên nhìn em bị ức hiếp.

Thiên Di đi lên trước lắc đầu nhìn, cô cười nụ cười nhẹ tựa như ánh nắng hoàng hôn, đẹp đến lạ. Minh Nhật tâm trạng gỡ bỏ, xoa đầu người con gái trước mắt. Thiên Di, bất kể là ai anh cũng không để em phải thiệt thòi nữa đâu. Cảm giác một lúc mãnh liệt, anh có cảm giác mình có thể diệt tất cả ai dám động đến Thiên Di.

Minh Kỳ từ xa chứng kiến, trong lòng như nút thắt khó gỡ. Không lí nào anh Ba lại thân mật như thế với con gái, đã thế lúc trước chẳng phải Minh Nhật luôn làm khó cô ấy sao. Chuyện này cần phải làm rõ, Minh Kỳ dừng trước nhà hai người, xác định địa chỉ mới nghĩ tiếp.

Trong lúc này phải tháo gỡ muôn vàn câu hỏi, sau đó mới nói Minh Tú được. Bây giờ anh mới hiểu vì sao lần trước phu nhân Trương gặn hỏi Thiên Di và anh Ba. Chắc hẳn bà ta cũng đã thấy hai người, nhưng không lẽ lại dễ dàng bỏ qua như vậy mà đi về?

Người bây giờ trả lời được đáp án của mình chỉ có thể là bác sĩ Hoài. Minh Kỳ lập tức lái xe ra khỏi thành phố. Lại quên mất để Liên Liễu Sinh một mình chống chọi ở đồn cảnh sát, hắn ta khóc ròng, vết thương còn chưa lành. Bắc Luân nhịn cười lắc đầu, hai cái gã này chốc lại tưởng là người yêu của nhau cơ đấy.

– Minh Kỳ….chừng nào mới đến đón thần thiếp đây.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN