Đoản Văn Đam Mỹ - Chương 11 : Cái kết của một anh hùng
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
162


Đoản Văn Đam Mỹ


Chương 11 : Cái kết của một anh hùng


Thẩm Sính hiện tại hận không thể nhảy lầu, nhưng bi đát thay cậu đang sống ở lầu 1, muốn nhảy cũng chả nhảy được. Thẩm Sính vẻ mặt sống không còn gì nuối tiếc nhìn ra bên ngoài cửa sổ, sẽ là một ngày toẹt vời nếu mấy tiếng trước cậu chịu ngoan ngoãn nằm trong chăn.

  1

  2

  3

  “…yêu chính là trời xanh mây trắng

Cao xanh vạn dặm bất chợt đổ cơn mưa rào…”

  Lạc đề rồi, e hèm sự việc mấy tiếng trước là như thế này.

  Thẩm Sính ngoài đời là một thanh niên ba không: không thực lực, không đẹp trai, không giỏi oánh nhau. Chính vì thế ở trên mạng xã hội tha hồ trẻ trâu làm anh hùng bàn phím, bởi gì thế giới ảo biết ai thật ai giả đâu haha.

  Một ngày định mệnh, trời  kéo mây đen sắm chớp ầm ầm, gió thổi giật nhẹ mái nhà, nói chung là một ngày very very đẹp.

 

  Tên tài khoản có chút ấn tượng nhẹ, Thẩm Sính gãi cằm đăm chiêu suy nghĩ. Cuối cùng có lẽ là vì ít nếp não mà từ bỏ lục lội kí ức. Như mọi khi Cậu trượt xuống xem vài bình luận trước gõ bình luận của một mình.

 

  Anh bạn này chắc chắn là fan trung thành của phim sát nhân, Thẩm Sính vuốt cánh tay nổi đầy da gà tiếp tục kéo xuống bình luận tiếp theo.

 

  Từ đầu nhìn thấy cái tên đã biết “biến thái za” rồi, chỉ có hái hoa tặc mới hái hoa thôi. Thảm Sính thử phóng đại ảnh đại diện của HaiHoaCongTu xem không quá 3s thoát ra ngay.

  Mẹ nó! Đúng là hái hoa tặc thật.

 

  Thẩm Sính cạn cmn lời : “…”

  Cậu thầm mặc tặng cho anh bạn bị nhìn trúng một cây nến.

  Cố gắng hít thở sâu, cậu lại kéo tới bình luận tiếp theo.

  Thẩm Sính không còn lời gì để nói, ok bro, ngắn gọn súc tích lắm!

 

  n bình luận.

  Đại đa số đều bảo hắn đi thổ lộ, số ít còn lại không giết chóc thì yếu tố giường chiếu.

  Thẩm Sính bẽ ngón tay “răng rắc” khởi động nóng người, bắt đầu gõ bàn phím.

 

  Rất nhanh chủ nhân của tài khoản trả lời lại với cậu.

 
  Tiếp đó không đợi Thẩm Sính trả lời, trên màn hình bất chợt hiển thị một dãy số lạ, cậu ấn ngay vào biểu tượng nhắc máy.

  Đầu dây bên kia liền truyền đến một giọng nói hết sức nam tính.

  ” Ngày mai không gặp không về, Phù Sinh Nhược Mộng”

  Nà ní??? щ(゜ロ゜щ)

  Thẩm Sính chết máy vài giây, đại não chạy lại chương trình. Vãn Ngâm kia không phải là tên ngồi cùng bàn với cậu sao! Ôi mẹ ơi Cứu con, 555 ngày mai con muốn xin nghỉ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN