Đoạt Hồn
Đoạn Hồn - Phần 2
Loại phụ nữ trơ trẽn ngủ với chồng người khác còn lớn giọng giữa nhà …tôi nhớ lại khoảnh khắc khi thuê cô ta đến nhà mình.
Tôi làm giáo viên dậy môn văn cấp một,trong lớp tôi có một đứa trẻ trông lúc nào cũng lem luốc và không được sạch sẽ như các bạn cùng lớp,tôi nghe phụ huynh kể lại bố mẹ em đều là người quảng bình ra hà nội để làm phu hồ,bố em bị ngã giàn giáo mới mất,gia đình vô cùng khó khăn…nhìn ngày nào con cũng đứng ở cổng trường muộn nhất,khi các bạn đã ra về mà vẫn chưa thấy ai đến đón…tôi đứng lại…
“ Con đứng ở đây k dc đi đâu nhé”
-Vâng cô con biết rồi ạ
Nhìn đứa trẻ lớp 2 ngoan ngoãn là con trai nhưng rất ít khi nghịch ngợm,lễ phép hơn các bạn nam trong lớp…thế rồi trời đổ cơn mưa ,tôi vội vã đèo đứa trẻ đi…
-Con nhớ đường về nhà không
-Con nhớ đường ạ
Cách trường 2 dãy phố trong con hẻm sâu…đứa trẻ chui khỏi áo mưa của tôi nhẩy xuống xe
-Cô ơi đến nhà rồi ạ
-Uk con vào đi
1 xóm trọ…
Hôm sau giờ ăn trưa đứa trẻ không về nhà như mọi lần tôi lại hỏi
-Sao con k về ăn trưa
-Mẹ con nói mẹ bận nên hnay con nhịn 1 bữa ạ
-Lại đây ngồi cùng các bạn đi …
Tôi nhìn đứa trẻ ăn hết xuất cơm trong khi các đứa trẻ khác còn đầy ắp hộp…có lẽ thằng bé rất đói…
Tối về tôi cứ trăn trở về hình ảnh đứa bé đói khát là học sinh của mình,chồng tôi hỏi
“ Sao nay cứ thấy em k ngủ vậy”
-Lớp em có học sinh rất hoàn cảnh,thằng bé ngoan viết rất đẹp,em nghĩ mà xót
-Trường hợp vậy có nhiều mà,thôi đưng nghĩ nhiều em ạ,ngủ đi…
Hôm sau tôi quyết đứng chờ phụ huynh của đứa bé,tan học 5h mà 6h15 mới thấy đến đón con…người phụ nữ mặc bộ đồ lao động hớt hải đến tóm tay thằng bé …
Bé: Mẹ ơi cô giáo con
Mẹ bé: À vâng chào cô
Tôi: Tôi chờ chị vì có chuyện muốn nói chuyện riêng với chị
Mẹ bé: con tôi ở lớp có vấn đề gì sao ah
-Không đâu thằng bé rất ngoan,tôi trao đổi chuyện riêng một chút…chuyện là về con của chị mong phụ huynh sắp xếp đón con sớm,để mình con ở lại thằng bé cũng tủi thân,thứ 2 là về bữa trưa chị cứ làm đơn em sẽ xin hiệu trưởng giảm tiền ăn cho con,để con ăn tại trường cho đỡ phải đi lại nắng nôi chị ạ
-Cũng muốn cho con ở lại nhưng nhà tôi thật sự làm gì có tiền đâu cô,bố thằng bé vừa mất,tôi xin đi rửa bát thuê làm khắp nơi chỉ đủ đóng học cho con,ăn còn bữa nhịn bữa có,bme ở quê thì già rồi tôi không dám về cả quê… ( chị ta khóc xụt xịt)
-Hay là thế này chị có muốn làm giúp việc cho nhà em không
-Cô cần người không,cô giáo
-Em có con 5 tuổi cũng k chăm chút con ăn uống đuoc tốt vì bận cv,chị đến nhà em chỉ dọn dẹp và cơm nước vậy thôi ạ
-Vậy tốt quá tôi cám ơn cô nhiều lắm
-Em tên Trang còn chị 27 tuổi
-Tôi là Liên 32 tuổi rồi
-Chị bằng tuổi chồng em đấy,được rồi nhà em cũng rộng hai mẹ con đến đó cứ thoải mái,sáng em đi làm em đưa thằng cu con đi học luôn …
-Vậy tốt quá rồi đội ơn em nhiều lắm,cám ơn em nhiều lắm..
Ngày tôi dắt chị ta về tôi chẳng thể ngờ người phụ nữ luộm thuộm đó khi được mặc đồ gọn gàng cũng rất xinh xắn nói chuyện lại dễ nghe…con trai của tôi lại rất hợp vs con của chị ta nhìn hai đứa trẻ vui bên nhau trong đầu tôi hoàn toàn quên béng đi việc chị ta còn khá trẻ…
Có lẽ chuyện bắt đầu từ cái ngày đó,ngày 20/10 ngày phụ nữ Việt Nam,chồng tôi làm giám đốc một công ty của Nhật Bản,khá giỏi giang kiếm tiền giỏi lại ưa nhìn k có gì để chê trách…anh ôm một bó hoa to đùng về mở cửa…
Chồng: Bin đâu ôm hoa cho mẹ này…
Bin: Mẹ ơi bố tặng mẹ hoa này,hôm nay bố tặng cả cô giáo con nữa
Tôi: Thế là em vẫn sau một người đúng k
Chồng: Anh bận mà sáng đưa con đi học anh tặng cô trước…
Vợ chồng tôi cười rạng rỡ bên nhau,ánh mắt của Liên nhìn vợ chồng tôi cười gượng…
Chồng: Ấy quên nhà còn một người nữa nhỉ
Chồng tôi rút 1 bông trong cả bó ra tặng cho Liên
Chồng: Tặng bạn
Liên: Cái này ( nhìn tôi)
Tôi: Chị nhận đi chỉ là 1 bông thôi mà
Liên: Chỉ là 1 bông…
Liên nhìn chồng tôi rồi cười e thẹn…thế rồi sự việc sau này tôi mới được chồng kể lại,đó là ngày tôi phải đi học nâng cao 1 tuần tại sài gòn…hôm đó chồng tôi đi tiếp khách về nhà say rượu…Liên mở cửa
Liên: Ôi say lắm rồi để tôi đi pha cốc nước gừng
Chồng tôi tóm lấy tay Liên
chồng: Tin nhắn mỗi sáng tôi đi làm đều nhận được email của cô đó là ý gì
Liên: K ý gì cả chỉ là hỏi han thôi đừng nói vậy nếu Trang nghe thấy sẽ k hay
-Ý cô là tôi sợ vợ…
-Tôi k có ý đấy
-Cô nhắn tin bảo về sớm k trang thế nọ thế kia,ăn món gì thì lại bảo sợ trang k thích ăn,tôi mới là chủ gia đình hiểu không,tôi tôn trọng vợ và chưa bh sợ vợ…
-Vậy k sợ vợ anh có dám ngủ với tôi không???
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!