Độc Bộ Thiên Hạ: Đặc Công Thần Y Tiểu Thú Phi
Chương 87: Ai là hung thủ (1)
Nhạc Hiên Đế: “……” Ông căn bản không nghĩ tới, sẽ có người tạo giả di thư và lời chứng này!
Đến lúc này, ông tất nhiên không thể phản bác lại nhi tử của mình, chỉ đành phải phái người đi tuyên gọi Đại Lý Tự Khanh – Lan Ngữ Phong.
Không lâu sau, Lan Ngữ Phong bước nhanh đi vào ngự thư phòng, hành lễ với tất cả những người ở đây. Nhạc Hiên Đế trực tiếp đưa lời khai và di thư của Ninh Tuyết Mạch cho hắn, để hắn phân biệt thật giả.
Quý Vân Hoàng rõ ràng sớm đã có chuẩn bị, hắn đưa lên một tờ danh sách mua sắm mà Ninh Tuyết Mạch đã viết thường ngày.
Lan Ngữ Phong nhìn một lát, sau đó tỏ vẻ chắc chắn, lời khai và di thư này là giả, có người đã giả mạo chúng.
Sắc mặt Nhạc Hiên Đế thật sự không đẹp lắm, ông không ngờ rằng Hình Bộ lại dám dâng lên lời khai giả! Vì vậy ông lập tức phái người tuyên gọi Hình Bộ Thượng Thư.
Sau khi Hình Bộ Thượng Thư Lục đại nhân tiến đến, nghe thấy Nhạc Hiên Đế vấn tội, ông ta cũng kêu to oan uổng. Nói rằng lời khai này là do người ở trong trọng lao trình lên ông ta……
Tội khi quân không phải là nhỏ, vì thế lập tức có thị vệ phụng mệnh đi tróc nã bốn tên cai ngục tra tấn trong trọng lao Hình Bộ tới đây.
Bốn gã cai ngục đã chuẩn bị hết lời khai từ trước đó. Bọn họ nói rằng di thư và lời khai đó đều do Đồ Nhất Đao tự mình thẩm vấn mà ra, bọn họ chỉ phụ trách nộp lên……
Nhưng Đồ Nhất Đao đã trượt chân chết chìm. Đối với Ninh Tuyết Mạch, bốn gã cai ngục một mực chắc chắn đã theo sự phân phó của Đồ Nhất Đao, đốt cháy thi thể.
Nếu những lời khai kia đều là giả, vậy hung thủ giết hại Hồ Điệp Thường chưa chắc đã là Ninh Tuyết Mạch. Nhạc Hiên Đế đành phải răn dạy Hình Bộ Thượng Thư Lục đại một trận, sau đó chuyển vụ án này cho Đại Lý Tự Khanh, gia hạn ngày để hắn phá án.
Lúc này Nhạc Hiên Đế đã quá mệt mỏi, đang muốn đuổi hết mọi người, Quý Vân Hoàng lại tiến lên một bước và nói: “Phụ hoàng, không cần gia hạn ngày để Lan ái khanh phá án, việc này nhi thần đã âm thầm điều tra qua, hiện tại có thể tra ra manh mối!”
Quý Vân Hạo hơi biến sắc mặt, Nhạc Hiên Đế vừa động trong lòng, nhìn về phía Quý Vân Hoàng: “Con muốn làm gì?”
Quý Vân Hoàng nói: “Xin phụ hoàng hãy di giá tới ngọ môn. Nơi đó có nhân chứng và vật chứng có liên can về cái chết của Hồ tiểu thư. Tới đó, phụ hoàng tự nhiên có thể hiểu được chân tướng.”
Nhạc Hiên Đế khẽ nhíu mày, mục đích của ông đã đạt được rồi. Đối với nguyên nhân vì sao Hồ Điệp Thường lại chết thật ra ông cũng không để ý lắm. Nhưng sự tình đã phát triển tới bước này, ông cũng chỉ có thể tiếp tục theo nó đến cùng.
Quý Vân Hạo tiến lên một bước: “Phụ hoàng, nếu như vụ án này có gì kỳ lạ, chỉ sợ sẽ không thể thẩm tra rõ ràng ngay trong chốc lát. Không bằng giao nhân chứng vật chứng liên quan tới vụ án này cho Lan đại nhân, chờ Lan đại nhân thẩm tra xử lí rõ ràng, sau đó báo cáo lại kết quả cho phụ hoàng, thay vì phụ hoàng đích thân tới đó?”
Quý Vân Hạo nói rất đường hoàng, Nhạc Hiên Đế lập tức chấp nhận. Ông là hoàng đế, tự mình chủ thẩm thì quá hạ thấp mình. Nhưng khi ông đang muốn đồng ý…
Quý Vân Hoàng đã khom người: “Phụ hoàng, việc này liên quan tới danh dự của Ninh tiểu thư, cũng liên quan tới nguyên nhân cái chết của ái nữ Hồ nguyên soái. Nể tình Tĩnh Viễn Hầu và Hồ tướng quân, mong phụ hoàng hãy tự mình làm chủ. Vụ án này không phức tạp lắm, chắc chắn phụ hoàng rất nhanh có thể hiểu ra……”
Nói tới điều này, Hồ tướng quân cũng nóng lòng muốn biết hung thủ đã giết hại nữ nhi, vì vậy chêm vào mấy câu, thỉnh cầu Nhạc Hiên Đế chủ thẩm. Nhạc Hiên Đế bất đắc dĩ, đành phải đồng ý.
Đôi mắt Quý Vân Hạo chợt lóe, đứng dậy nói: “Phụ hoàng, nhi thần hôm nay còn có việc, muốn cáo từ trước……”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!