Độc Chiếm Tiểu Thư
Chương 17: Bất An
“Em không muốn chia tay!”
“Chúng ta có đang hẹn hò sao?”
“Ý anh là gì?”
“Trước giờ anh chưa từng nói muốn hẹn hò với em. Hiện tại anh không muốn chúng ta tiếp tục gặp mặt nữa.”
“Vì sao chứ?”
“Không vì sao cả. Danh tiếng của em em cũng đã có rồi, anh cũng không muốn gặp em nữa. Chúng ta không cần tiếp tục liên quan tới nhau nữa đâu.”
“Vậy… Tại sao… Tại sao anh còn mang em theo đến Pháp gặp đối tác là có ý gì… Chẳng phải là xem em là bạn gái sao…”
“Không phải do em cứ nằng nặc đòi theo sao?”
“Nhưng mà… Nhưng mà…” “Em ồn ào quá. Anh để tiền ở đây, em tự gọi xe về đi nhé.”
Người đàn ông đặt xấp tiền lên bàn, sau đó dứt khoát hất tay cô gái ra, thẳng thừng quay gót.
Từ đầu đến cuối Hạ Thường Hi đều chứng kiến hết. Cô gái bị bỏ lại một mình ôm mặt khóc nức nở, trêи bàn là một xấp tiền dày cộm, còn người đàn ông vừa bỏ đi là… Trịnh Minh Thành?
Cô không nhìn rõ được khuôn mặt của hắn, nhưng dựa vào những tấm hình trêи báo với người vừa rồi, chắc chắn là Trịnh Minh Thành.
Trong đầu Hạ Thường Hi xẹt qua một tràng suy nghĩ, mi tâm khẽ nhăn lại, đứng một lúc lâu mới rời đi.
***
Chu An Na đứng trước bàn làm việc của Hạ Thường Hi, kiên nhẫn đợi cô lướt qua từng trang tài liệu.
“Trịnh Minh Thành là con trai cả của Trịnh Lạc Khải, hiện tại là người có cổ phần lớn thứ ba của Trịnh Đế. Trêи thương trường anh ta là phiên bản trẻ hơn của Trịnh Lạc Khải, còn ra ngoài anh ta là phiên bản nhẹ hơn của một tên phá gia chi tử. Những đợt rớt giá cổ phiếu của Trịnh Đế phần lớn là do tai tiếng tình ái của anh ta với diễn viên, người mẫu nổi tiếng nào đó. Những người từng tiếp xúc với Trịnh Minh Thành đều nói anh ta rất lịch thiệp, khiêm tốn và nhạy bén.”
Hạ Thường Hi im lặng vừa nghe Chu An Na nói, vừa lật tài liệu về Trịnh Minh Thành.
“Muốn thu hút sự chú ý của Trịnh Minh Thành cần có hai thứ: gái đẹp và rượu. Những người muốn hợp tác với Trịnh Đế đều hẹn anh ta ở quán bar mà anh ta thường tới, sau đó đem ra “quà tặng”, nếu may mắn thì có thể khiến anh ta hài lòng, xui xẻo thì bị anh ta đuổi đi.”
“Cô nghĩ tôi có thể quyến rũ được Trịnh Minh Thành không?” Hạ Thường Hi đột nhiên lên tiếng.
“Sao cơ?” Chu An Na thoáng ngạc nhiên.
“Tôi hỏi, cô nghĩ tôi có thể quyến rũ được anh ta không?”
“Hạ tổng… Cô định gặp anh ta sao…”
Hạ Thường Hi cầm một tấm hình của Trịnh Minh Thành lên ngắm nghía.
“Vẻ ngoài nổi bật như Trịnh Minh Thành, phụ nữ bên cạnh anh ta chắc cũng phải xuất sắc lắm mới được tiếp cận nhỉ?”
“Cái này… Hạ tổng, hay là chúng ta thay đổi mục tiêu đi. Đàn ông như Trịnh Minh Thành cô không nên đụng đến.”
Tầm mắt Hạ Thường Hi di chuyển sang phía Chu An Na, ánh mắt đầy ngờ vực.
“Đàn ông như anh ta là như thế nào?”
Chu An Na suy nghĩ một lúc, sau đó nói: “Chính là kiểu đàn ông đào hoa, thay phụ nữ như thay áo. Đối với chuyện tình cảm luôn không nghiêm túc, xem như một trò đùa.”
“Tiếp cận anh ta để lấy được sự hợp tác của Trịnh Đế, nếu anh ta không quan tâm đến chuyện tình cảm, chẳng phải như vậy sẽ tốt hơn sao? Về sau muốn kết thúc cũng không cần phải dây dưa.”
Hạ Thường Hi kẹp tấm hình vào tập tài liệu, dẹp chúng sang một bên.
“Bữa tiệc tiếp theo của Trịnh Minh Thành là khi nào?”
“Thứ sáu ạ. Trịnh phu nhân tổ chức một buổi đấu giá trang sức để gây quỹ hỗ trợ trẻ mồ côi, bất kể là công ty nào đều có thể đến tham gia.”
“Sắp xếp lịch làm việc hôm đó cho tôi, tôi sẽ đến buổi đấu giá đó.”
Chu An Na “dạ” một tiếng, đợi Hạ Thường Hi ra hiệu cho phép, mới cất bước rời khỏi phòng.
Ngồi trêи ghế da, Hạ Thường Hi xoay ghế lại hướng mặt về phía cửa sổ sát đất đằng sau, trầm ngâm suy nghĩ.
Muốn tiếp cận Trịnh Minh Thành, chỉ có thể dùng “mỹ nhân kế”. Nhưng kinh nghiệm đối với đàn ông của cô bằng 0, chắc chắn không thể nào thành công được.
Ánh mắt của cô dấy lên rối rắm, môi mím lại thành một đường thẳng.
Hiện tại bên cạnh hắn xem ra không có phụ nữ, là thời điểm thích hợp không thể bỏ qua. Cô nhất định phải nắm được cơ hội này giành lấy thỏa thuận hợp tác với Trịnh Đế.
***
Sở Lập Thành xử lí văn kiện trong phòng làm việc riêng thì Chu An Na bước vào đưa một tập tài liệu.
“Báo cáo tháng này của bộ phận tài chính đây.” Cô đặt tài liệu lên bàn, liếc nhìn nội dung của văn kiện trước mặt anh.
“Tìm nhà đầu tư cho bộ sưu tập sắp tới à?”
Sở Lập Thành vẫn cúi đầu im lặng, không quan tâm đến Chu An Na.
“Tôi thấy công ty chúng ta sắp câu được một con cá lớn rồi. Anh không cần phải gấp gáp tìm nhà đầu tư nữa đâu.”
Lời nói của Chu An Na thành công thu hút sự chú ý của Sở Lập Thành, anh ngẩng đầu nhìn cô đầy khó hiểu.
Chẳng cần anh lên tiếng, Chu An Na đã nói tiếp: “Thứ sáu sắp tới Hạ tổng sẽ đi dự buổi đấu giá của Trịnh gia, hình như cô ấy đang muốn tiếp cận Trịnh Minh Thành.”
Đáy mắt Sở Lập Thành hiện lên một tia bất an. Tiếp cận là như thế nào? Tiểu thư của anh thanh cao, cao ngạo như vậy, chắc là sẽ không phải nghĩ đến chuyện đó chứ…
Chu An Na nhìn ra được tâm trạng của anh, chỉ vỗ nhẹ vai anh rồi xoay người rời đi: “Chú ý tiểu thư của anh cho cẩn thận. Tôi thấy cô ấy tính toán rất nhiều thứ, sẽ làm mọi cách để thực hiện kế hoạch của mình. Không biết rốt cuộc cô ấy muốn làm gì.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!