Độc Đoạn Thiên Hạ (Dịch) - Sơ Hiện Ám Sát
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
164


Độc Đoạn Thiên Hạ (Dịch)


Sơ Hiện Ám Sát



Chương 1 : Sơ Hiện Ám Sát

Ở Lâm gia chịu nhục, đã không phải một ngày hai ngày, cường giả có con đường của cường giả, thiếu niên Lâm Ngọc, trên có đường tu luyện gặp trở ngại,

vẫn không có cách nào để tu luyện, đến hiện nay đã gần ba năm.

Lâm Ngọc bây giờ còn ở Luyện thể nhị tầng, nhưng Lâm Tà Khôn đã đến Luyện thể thất tầng, đây đã hoàn toàn không có cách nào để mà so sánh.

Ngày hắn bị thương, phụ thân hắn Lâm Hoan cũng là thở dài một hơi, trên mặt hắt đầy nếp nhăn tựa hộ cũng nhiều thêm vài phần,rốt cuộc thiếu niên,

khó tránh khỏi tâm cao khí ngạo, ba năm thời gian này, Lâm Ngọc đều muốn ra ngoài để nhìn xem thế giới bên ngoài như thế nào, ở bên ngoài tu luyện một phen,đáng tiếc, gia tộc không cho phép.

“Con à, ta biết con muốn rời đi, tối nay hãy đi đi, để khỏi phải ở nơi này chịu tội”:Lâm Ngọc liếc mắt nhìn cha hắn một cái nước mắt ở trên mặt rơi xuống

hắn biết phụ thân của hắn rốt cuộc phải mạo hiểm bao nhiêu lần, dù sao trong thiên hạ không có cha mẹ nào nhẫn tâm nhìn con mình chịu khổ, hơn nữa lúc nào Lâm Hoan cũng đều hiểu được tâm tư của Lâm Ngọc

“Nhưng chính là gia tộc.”:Lâm Ngọc khó tránh khỏi thêm vài phần lo lắng, bởi vì nếu hắn trốn đi, xúc phạm đến quy định của gia tộc, sẽ liên lụy đến cha của hắn.

“Haizz,ngươi cứ yên tâm đi!Bọn họ sẽ không để ý chuyện ngươi rời đi đâu, với lại có lão gia ở đó, cha sẽ không có chuyện gì đâu,nhớ kĩ đi ra ngoài nhất định phải tự chiếu cố tốt bản thân,

nhẫn trữ vật này linh thạch cũng không nhiều lắm, bất quá có thể giúp ngươi một thời gian ở bên ngoài .”: Cha hắn nói xong câu nói kia , liền rời khỏi phòng hắn.

Về phần Lâm Ngọc hiện tại chính là chờ cho đêm đến.

Đêm dài yên tĩnh , Lâm Ngọc lặng lẽ mở cửa phòng ra, tới bức tường hắn trèo tường mà ra, hắn rời đi trừ cha mẹ hắn ra thì không ai biết.

Lâm Ngọc ở trong Túy Tiên lâu ăn đủ một chút bữa ăn ngon, phải biết rằng, ở gia tộc hắn không bao giờ hưởng thụ được giống vậy, tất cả tài nguyên của gia tộc,

đều là cung cấp cho cái tên Thiên Tài Lâm Tà Khôn, còn hắn không biết một năm có thể nhìn thấy cái Linh Thạch nào hay không.

Ở trong phòng to Lâm Ngọc ngồi đó , trực giác cho hắn cảm thấy phía sau lạnh lạnh , đó là một cây kiếm sát đâm vào lưng hắn, hắn đột nhiên cảm giác, cái mạng nhỏ của hắn sấp chết , chính là bọn người Lâm gia, rốt cuộc bọn họ đã làm gì ……

Hơn nữa hắn cũng là lần đầu tiên đi ra ngoài hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, hắn bối rối nhảy tới cái cây, người nọ cũng theo sát hắn.

Chạy trong chốc lát Lâm Ngọc cảm giác cơ thể có chút hư thoát(hạ đường huyết do mất máu, mất nước), quay đầu thở hổn hển hỏi :” Ngươi , ngươi đến tột cùng là ai tại

sao ngươi lại muốn giết ta?”

Chỉ nghe âm thanh lạnh như băng truyền tới:”Không phải ta muốn giết ngươi mà là có người muốn diệt Lâm gia, ta hy vọng ngươi dưới suối vàng đừng sợ hãi hay cô đơn

không lâu sau sẽ có Lâm gia xuống đoàn tụ với ngươi.”

Lâm Ngọc nghe nói như thế rốt cuộc đã biết tai họa là tới từ Lâm gia .

Thoạt nhìn Lâm gia đã bị nhìn chăm chú vào lâu rồi, nói cách khác hiện tại tu sĩ kia ,cũng không cần chọn một cái rừng nhỏ bé nào đó để ám sát chính mình, chính hắn hiện tại thật sự bất lực, dù

sao hắn cũng chỉ có luyện thể cấp hai

Nghĩ đến sau cùng cũng là chạy không thoát , Lâm Ngọc cũng là liều mạng một phen , biết đâu còn có cơ hội.

“Ngươi đang suy nghĩ gì ? Ngươi không phải đối thủ của ta , từ bỏ đi ta có thể cho người được chết thoải mái.” Nàng hiện tại

trực tiếp vạch trần suy nghĩ của Lâm Ngọc .

“Vậy thì thế nào ? Ta thật sự muốn nhìn xem , thực lực của ngươi có bao nhiêu mạnh mẽ, ta Luyện thể hai tầng có thể chống đỡ được bao lâu.”Lâm Ngọc nhìn một chút cũng lên tiếng

Trong nháy mắt Lâm Ngọc đánh không lại , nhưng vẫn một quyền đem mặt nạ trên người sát thủ đánh nát , mái tóc rối tung mở ra , nàng là một cô gái xinh đẹp, nàng là một sát thủ.

“Ngươi muốn chết ” Vẫn là giọng nam nhưng khuôn mặt nữ nhân

Đến tột cùng là vì nguyên nhân gì ? Mà có người muốn diệt gia tộc hắn ?

Hiện tại Lâm Ngọc không nói nhiều trực tiếp công kích biết đâu tình thế xoay chuyển , nhưng hắn bị đánh trúng mất máu và ngất xỉu.

Nữ tử nhìn Lâm Ngọc ngất định ra tay nhưng dừng lại, thầm nghĩ.:

“Năm đó có một cái lời thề , ta lưu ngươi một mạng , hi vọng người có được thực lực như thế!”Nàng lại nhìn Lâm Ngọc cắn môi một cái xoay người đi khỏi.

Sát thủ vốn không nên có cảm tình khi làm công việc , nhưng trong việc này nàng lại thất bại, thậm chí ở trong nội tâm nàng cũng giãy dụa.

Hắn hồi phục lại năng lực không biết nguyên nhân gì mà hồi phục nhanh như thế, hắn thấy mình còn sống là biết đã được tha mạng ! sự tình Lâm gia hắn không biết có nên trở về hay không ?

Sau khi suy nghĩ hắn quyết định không trở về, hắn trở về sẽ chỉ toàn là nhục nhã, hắn phải mạnh mẽ sau đó mới quay trở về thanh toán với bọn Lâm gia, về phần chuyện gia tộc, thì kệ, chính hắn thì tự mình thoát được kiếp này.

Thân ảnh của cô gái kia hắn cũng ghi nhớ, biết đâu sau này còn gặp lại.

Lâm Ngọc thở dài một hơi, tìm một ít nước, đem chính mình tẩy rửa sạch sẽ, thay một bộ quần áo.

Gió thổi cỏ bay, hắn sau một lần nguy hiểm lúc trước đã trở nên cảnh giác hơn, híp mắt hướng xa xa hỏi:

“Ai, là người ở nơi nào?”

Kỳ thật hắn không biết người này là người nào là hiền hay ác, trên người của người này có dính lại vết máu.

Cho ta ý kiến nhé !!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN