Độc dược cấm tình
Chương 11
” Ưm ” Âm thanh khàn đặc khẽ vang lên , đôi lông mi dài run run , mắt từ từ mở ra . Lạc Diệp Linh mơ màng nhìn xung quanh , đây rốt cuộc là ở đâu ? Mùi khói thuốc dày đặc làm cô sực tỉnh lại , cô thấy được qua ô cửa thủy tinh là một người đàn ông đang thản nhiên ngồi bên sofa uống một ngụm rượu vang , trên tay cầm một điếu thuốc đang hút dở .
Lạc Diệp Linh cả kinh lật người ngồi dậy , tâm bắt đầu rối loạn nhưng vẫn cố gắng trấn tĩnh lại . Nhưng chưa kịp đứng lên thì cô chợt nhận ra , hai tay và hai chân mình bị xích chặt dù có cựa quậy cỡ nào đi chăng nữa cũng vô dụng . Điều làm cô xấu hổ nhất chính là tay chân cô bị xích ở bốn góc giường , khiến cho cô hiện ra tư thế hình chữ đại . Loại tư thế này khiến cô vừa xấu hổ vừa tủi nhục không ngừng , quần áo trên người cô như ẩm như hiện ra cơ thể bóng loáng , trắng mịn quyến rũ của cô .
” Nam Cung Lãnh Dạ , anh mau thả tôi ra , anh sao lại trói tôi ở chỗ này ”
Hắn lười biếng nhìn cô , không mấy quan tâm đến lời nói vừa rồi . Người dựa vào ghế sofa , mắt vẫn hướng nhìn người con gái bướng bỉnh kia . Tay dụi điếu thuốc vào gạt tàn , gương mặt vốn lạnh băng nay lại nở một nụ cười …
Khóe môi hắn cong lên ý cười quỷ dị , ánh mắt tối sầm ẩn chứa một tia nguy hiểm . Đôi mắt chim ưng vốn đã sắc bén nay càng lạnh băng . Hắn chỉ cần nghĩ đến việc cô muốn rời đi thì lửa giận trong lòng càng tăng lên . Hắn đối xử tốt với cô như vậy , tại sao cô không hiểu ? Cô rốt cuộc xem hắn là gì ? Cái danh xưng Hắc Long của hắn không phải là danh xưng phù du … Nếu hắn dùng mềm không được , vậy thì dùng cứng thôi . Từ trong hộp , hắn vươn tay đem ra một chiếc roi da dài nhưng không làm tổn thương cô được . Tay đưa lên liền không nương tay mà quất xuống …
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!