Độc Dược Mê Dục - Chương 11: Bức mành bí ẩn dần mở ra (h)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
317


Độc Dược Mê Dục


Chương 11: Bức mành bí ẩn dần mở ra (h)


Ngày qua ngày, việc cô cùng với hai người con trai cùng lúc dây dưa dường như đã trở thành một thói quen của Hổ Phách.

Cô với Việt Tiền càng lúc càng giống như một cặp tiểu tình nhân, hôm
nay cô lại cùng Việt Tiền lén lén lút lút đi đến sau góc tường để dùng
cơm cùng nhau, hai người có thể dựa vào vách tường mà cùng nhau nghỉ
ngơi, sau đó hoàn toàn không mang theo chút dục vọng nào mà hôn môi. Từ
lần trước Việt Tiền đã rất cố gắng để kiềm chế chính mình lại đồng thời
cũng thu lại không ít nhẫn nhịn, còn về phần với Bất Nhị cũng không quá
phiền phức khi một tuần lễ chỉ gặp cậu ta một hai lần.

Hổ Phách phát hiện, thân thể của chính mình dường như trở có chút nên quá kì quái.

Cơ thể ngày một trở nên nhạy cảm, đặc biệt nơi mẫn cảm chỉ cần chạm nhẹ
liền trở nên ẩm ướt, chỉ cần ma sát nhẹ nhàng thì nụ hoa liền dựng đứng, trên giường ngày càng phóng đãng, mỗi lần mỗi lần lại trở nên không
thấy đủ. Dù có cùng Việt Tiến, Bất Nhị “lăn lộn” đến mức cao triều,
nhưng khi cảm nhận thỏa mãn, cơ thể trở lại như lúc trước như Long Nhã
rời đi, trạng thái đều là cảm thấy chưa đủ.

Trước kia, dấu vết
thâm tím còn lưu lại mấy ngày nay lại chỉ cần thời gian một ngày các dấu trở nên mờ nhạt đến mức không thấy được. Hổ Phách sợ hãi nên đã tự mình đến bệnh viện, đứng trước nam bác sĩ đeo gọng kính màu đỏ mặt nói lên
trạng thái chính mình, sau một loạt kiểm tra, kết quả chính là khỏe mạnh và không bất kì triệu chứng gì. Còn hài hước nhìn cô cười bộ dạng cô là con người rất yêu “chuyện ấy” khiến cô lập tức chạy luôn khỏi bệnh
viện, tay ôm mặt nóng bừng.

Ánh đèn ám muội trong khách sạn chiếu lên Hổ Phách đang trần trụi đặt trên nệm êm, lúc bước vào Bất Nhị chọn
phòng ở tầng một, phía ngoài số người đi lại cũng khá ít ỏi.

Hai
nụ hoa bị chèn ép đến biến dạng, bàn tay lạnh như băng chạm gây nên cảm
giác lạnh lẽo khiến nụ hoa co rút lại thành một cục, nụ hoa nhỏ màu hồng dựng đứng đến mê người. Lực công kích từ phía sau trồi lên khiến vùng
bụng co rúm, tiếng va chạm từ da thịt vang lên không ngừng.

Mặc
dù biết bên ngoài không nhìn thấy được nhưng cái cảm giác mình bị trần
truồng như thế này ở bên ngoài cũng thật ngượng ngập, eo nhỏ chân thon
mở rộng để côn th*t của cậu tiến vào chôn sâu vào càng mạnh mẽ đem hoa
huyệt chảy ra thủy triều ẩm ướt, chảy xuống trên mặt đất, hấp thụ những
ánh mắt dâm đãng của người khác.

Vừa nghĩ vậy cô đã kẹp chặt hai
chân vì sợ hãi, khiến côn th*t của Bất Nhị vừa mới mạnh mẽ đưa vào dùng
sức mà rút, khiến côn th*t chạm đến nơi nhạy cảm. Động tác mạnh bạo đó
khiến Hổ Phách khó chịu mà vặn vẹo cơ thể càng tạo nên sự phóng đãng mê
người. Cong người nâng mông, khó chịu đòi hỏi, để côn th*t to lớn tiến
vào, đâm thẳng vào hoa huy*t.

côn th*t rời đi, Hổ Phách bị xoay
người dán vào lòng Bất Nhị, đôi mắt mơ màng tràn ngập tình dục, khó chịu không ngừng giãy dụa bên trong cô. Bất Nhị nâng mông cô lên, thuận thế
đem chân cô quấn quanh eo mình, hoa huyết mở rộng, để côn th*t đưa vào,
cơ thể thỏa mãn khiến biểu hiện nàng thuần phục vô cùng, miệng không
ngừng phát ra tiếng rên rỉ đến ám mụi, chấm mút hôn đến say nồng.

côn th*t nhịp nhàng đưa vào rút ra, gân xanh nổi lên đến tơ cứng, mạnh bạo
đi vào, một cái càng đem lực đạo gấp mấy lần trước, Hổ Phách liền cầu
xin tha thứ, lực đạo ngày một mạnh nếu cứ tiếp tục như vậy thì cô sẽ hư
mất. Bất Nhị đã quen người con gái trong lòng nói một đằng làm một nẻo
vậy nên động tác của cậu tiếp tục ngày một mạnh bạo, hung ác hơn, khiến
cho thủy triều từ âm huyệt theo động tác trào ra không ngừng.

Rốt cục ở chỗ sâu nhất của hoa huy*t cậu phóng thích tất cả, khi đưa vào
lần cuối. Dịu dàng đem môi hôn lên môi cô, đặt Hổ Phách trên giường, bây giờ cô chỉ hấp thụ được một ít khí lực ít ỏi trong phổi, lồng ngực điên cuồng hô hấp.

“ Hổ Phách, chị thật mê người, thật muốn đem chị
trói lại thật chặt a~”_ Bất Nhị lưu luyến vuốt ve khuôn mặt cô, cậu thật là bị trúng độc rồi, dù cùng các cô gái khác vẫn không thỏa mãn được
như làm với cô. Rõ ràng là cô đang ở trước mặt mình, có thể nghe được cả nhịp tim của cô, nhưng cảm thấy đều là không đủ.

“ Nhìn tôi làm gì?”_ cô hơi nghiêng đầu sang một bên, lại bị Việt Tiền nhìn chăm chú,
liền quay đầu lại, ánh mắt mơ màng không chớp.

“ Tôi cảm thấy dường như tiền bối đã chút thay đổi”_ cẩn thận quan sát cặp mắt đẹp của cô.

“ Hả… đã thay đổi thế nào?”_ cô vội đặt tay mình lên tay cậu.

“ Ừ … Đôi mắt trở nên đẹp hơn rất nhiều.”_ Việt Tiền áp môi hôn lên, càng ngày lại càng không thể rời mắt được nữa rồi, tôi phải thận cẩn thận để tiền bối không bị người khác cướp đi mất, dưới làn váy bàn tay cậu thăm dò vuốt ve bộ ngực trắng.

“ Ưmn …”_ khe rên khe khẽ thành tiếng, cảm giác từ dưới xông lên một trận nhiệt khí trào ra, bàn tay Long Mã
vừa đi vào liền đụng phải một mảnh ướt đẫm.

“ Tiền bối thật dâm
đãng.. Mới như vậy đã ẩm ướt…”_Long Mã cười đến mập mờ_ “ Có cần hay
không chúng ta…”_ Chưa nói hết đã bị Hổ Phách cắn môi, đầu lưỡi phóng
đãng thăm dò chất lỏng, nước bọt không nuốt xuống họng lại trào ra ngoài giữa hai khe miệng. Đẩy hai chân tiền bối, nước dịch trào ra, côn th*t
nhịp nhàng đâm vào sâu, nhịp nhàng không điểm dừng, hợp thỏa thuận, tay
kia chẳng rảnh rang đem hôn đẩy ngọc nhỏ mẫn cảm mà nhào nặn, uốn nắn.
Không một kĩ xảo phức tạm, thiếu niên mạnh khỏe, bị tiền bối thúc giục,
tuổi trẻ hiếu thắng đem ra vào một nhanh, chỉ thiếu hận không thể đem
tiền bối khảm vào da thịt.

Hổ Phách rên khẽ, từng tiếng đứt quãng dâm dục, nhục huyệt chặc chẽ co rúm lại bao lấy xâm lẫn hung khí, Long
Mã bị kích thích, bàn tay đè chặt mông nàng, to lớn vào ra như hấp thụ,
thỏa mạn dụcvọng Hổ Phách, khác vọng điên cuồng thỏa mãn đến hong khô
bao lâu nay.

“ A … Thật sâu … Chết mất …. Mau lên chút nữa… Thật
tuyệt..”_ Lý trí đã vứt thẳng lên chín tầng mây, trong đầu chẳng muốn
gì ngoài nhiêu hơn là thỏa mãn.

Long Mã liếm láp nụ hoa trước
ngực, dưới không ngừng suất ra toàn lực làm cuồng, thủy nước tràn đẩy
đến khi Hổ Phách hét lên, mồ hôi đầm đìa, côn th*t bắt đầu nóng mà sưng
to hơn, những tiếng ọp ẹp ọp ẹp cư thế tăng lên tần suất, cấp tốc vài
chục cái, sau đó mới đem dịch bắng thẳng vào tinh huyệt.

“Bắn … bắn hết vào …. Thật thoải mái …”_ côn th*t cắm vào thật sâu, luồng nhiệt tăng dần, xuất ra khiến hoa huy*t đầy thoải mái.

“ Đều là cho chị … Ừm …. Tất cả..”_ lay động côn th*t đến khi đã bắn
xong, rút ra đưa lên môi, tương dịch còn xót được cầu xin liếm sạch, lần nữa đem cắm vào sâu cao triều, một lần lại một lần gây rối, đến khi
nghe tiếng khóc nấc của Hổ Phách lần thứ hai cầu xin kết thúc, mới dừng
lại.

Hổ Phách gần đây ngủ yên giấc, ban ngày bị giày vò bởi đám nam tử kia, ban đêm lại gặp ác mộng.

Trong mộng nàng bị một đám đàn ông không thấy rõ mặt, đè phía dưới, từng cái
một tiếng vào, sau lại đến lần hai, đến lần ba … CUối cùng không biết
sau bao nhiêu lần mới kết thúc, vẫn không rõ bao nhiêu người đã chơi
trên cơ thể cô. Đột nhiên đám người kia không thấy đâu nữa mà bọn họ lại vây quanh sang một người khác, âm thanh dâm đãng tràn ra, cho đến khi
trước mặt tách ra tia lửa, đem giấc mơ của cô dẹp tan.

Liên tiếp mấy ngày đều cùng một giấc mơ như vậy, khuôn mặt của những người kia dần rõ ràng hơn.

Có mối tình đầu của cô, có bạn trai trước, còn có Long Mã, Bất Nhị …

Đây có phải những người này dần sẽ rời dần khỏi cô hay không, sẽ có một
người khác bên cạnh bọn họ hay không. Suy nghĩ dần trở nên miên man và
mơ hồ trong giấc mơ không thể xác định thật giả kia.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN