Độc Dược Mê Dục - Chương 46: Bạn thanh mai trúc mã: Thủ Mộ Quốc Quang (thượng)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
128


Độc Dược Mê Dục


Chương 46: Bạn thanh mai trúc mã: Thủ Mộ Quốc Quang (thượng)


Không ai biết, với thành tích học tập không được coi là tốt và tính cách bình thường, chỉ có khuôn mặt khả ái dễ nhìn, luôn bị cười nhạo là bao cỏ mỹ nhân Lục Xuyên Hổ Phách cùng kẻ có thành tích nổi trội hạng 10 toàn
năng,hội trưởng câu lạc bộ tenis Thủ Mộ Quốc lại là thanh mai trúc mã.

Đương nhiên trong trường học cũng không một ai biết, hai người
này có cảm tình vô cùng tốt. Giống như hiện tại Thủ Mộ đang ngồi ở trước bàn học thay Hổ Phách xem bài thi, Hổ Phách lại cởi giày nằm trên
giường của Thủ Mộ xem sách báo.

“Này, loại đề bài như thế này tôi đã nói qua với cậu rồi, không những nói qua mà đề bài giống nhau như
đúc, chỉ cần đem công thức mang vào đi là được,như thế nào mà cậu vẫn
là làm sai là sao hả?” Sau mỗi lần kiểm tra là lại cùng Hổ Phách giảng
giải đề bài đã thành thói quen thường lệ của Thủ Mộ từ hồi học năm nhất
sơ trung đến giờ vẫn không thay đổi, hiện tại đã sáu năm.

“Không biết, mỗi lần tớ nhìn vào cái đề thi là lập tức cảm thấy hoa mắt chóng
mặt, cái gì cũng không còn biết trời đất trăng sao gì nữa.” Hổ Phách nằm ở trên giường của Thủ Mộ chuyển người lại, đem tấm chăn được xếp ngay
ngắn chỉnh tề biến thành một đống lộn xộn: “Này, Quốc Quang, giường của
cậu cứng quá đấy, nằm nhất định không thoải mái đúng không, cậu để cho
mẹ cậu đổi một cái khác êm ái hơn một chút có được không vậy?”

“Lại đây tớ giải thích bài thi cho cậu.” Thủ Mộ đối với Hổ Phách cũng nói
chuyện rất lịch sự, nhìn bài thi của Hổ Phách một mảnh toàn gạch đỏ
chót, trong lòng Thủ Mộ vô cùng bất đắc dĩ.

“Dừng! Dù sao lý
tưởng của tớ chỉ đơn giản là làm một giáo viên dạy nấu ăn, cho nên chỉ
cần tốt nghiệp trung học xong tớ cũng có thể đi tìm một hàng làm bánh
kem để học tập, đối với cuộc đời tớ thì toán họclà thứ vô dụng nhất,
cho nên chỉ cần có bằng tốt nghiệp là được rồi, tớ không định sẽ thi
toán vào đại học đâu.” Nằm ngửa ở trên giường nâng chân lên, váy chảy
xuống đến bắp đùi, quần lót bằng bông màu trắng nho nhỏ kề sát cái mông
tròn trịa vểnh cao, buộc vòng quanh tạo ra một đường cong mê người.

“Đúng là với thành tích bây giờ của cậu thì đến bằng tốt nghiệp cũng đã là
một điều cực kỳ miễn cưỡng rồi.” Thủ Mộ đẩy đẩy kính mắt, vô cùng tự
nhiên vạch trần ra sự thật.

“Đến lúc đó cậu thay tớ tập trung
lại những trọng điểm cần thiết là được rồi, trước kia mỗi lần có kì thi
đều như thế mà?” Hổ Phách nằm úp sấp ở trên giường, hai cái chân nâng
lên càng cao, một vùng da thịt trắng như tuyết khiến đầu óc Thủ Mộ có
phần choáng quáng. “Cứng quá, nếu mà ngủ trên này chắc chắn lưng tớ sẽ
bị đóng gô cả tháng mất.”

Hổ Phách từ trên giường ngồi dậy, bới
bới tóc, co chân nhảy xuống giường, bổ nhào lên trên lưng Thủ Mộ, Thủ Mộ bị cô vồ tới khiến cả người nghiêng ngả, dơ tay ôm cô ổn định trên cổ
mình. Cảm giác thân thể mềm mại của thiếu nữ đang kề sát chính mình,
nhiệt độ cơ thể cậu dần dần kéo lên.

“Tớ về trước đây, Quốc
Quang cậu cùng mẹ tớ nói chuyện tớ đã ôn lại bài thi với cậu rồi nhé, “
đặt cằm lên vai Thủ Mộ: “Chẳng thế thì tớ bị cậu càu nhàu tới chết mất.” Da thịt nhẵn nhụi trơn mượt vô thức đụng tới má mình, sau đó lại nhanh
chóng tách ra.

Cũng không chờ Thủ Mộ trả lời, Hổ Phách đã xỏ đôi dép lê con thỏ lẹp xẹp lẹp xẹp chạy đi. Thủ Mộ ngồi ở trên ghế, nhìn
nhìn bài thi trong tay, lấy chiếc bút sửa đổi từng cái từng lỗi sai
trong bài thi của cô, sau đó gấp vào trong sách của mình. Đứng dậy xếp
lại cái đống lộn cộn ở trên giường xong, lẳng lặng ngồi một hồi ở trên
giường, mùi hương đặc hữu của con gái khiêu khích thính giác dần dần tản đi, Thủ Mộ cũng bước vào phòng tắm.

“A a thật đáng ghét! Cư
nhiên hẹn đi tăm suối nước nóng mà không nói với chúng ta câu nào.” Hổ
Phách nằm ở trên giường của Thủ Mộ cắn bánh bao nhân đậu, mảnh vụn rớt
rải rác trên mặt giường.

Quan hệ của hai gia đình vô cùng tốt, bỗng nhiên nói là muốn đi tắm suối nước nóng, liền lập tức gói gọn đồ
đạc mà đi, chỉ còn lại có mỗi siêu cấp đội trưởng tennis Thủ Mộ cùng bạn tốt là Lục Xuyên Hổ Phách ở nhà.

Du lịch suối nước nóng ba ngày đêm mà hôm nay mới đúng ngày đầu tiên.

Thủ Mộ đã quyết định sau này cậu sẽ tới nước Đức để phát triển, vì vậy hiện giờ cậu đang học tiếng Đức. Đau đầu một chuyện là cậu không nghĩ tới có một người bạn phi thường nhàm chán là Hổ Phách lại đột ngột nhảy chân
sáo bước vào phòng của cậu, mỹ nam Thủ Mộ lười biếng dựa lưng vào đầu
giường đọc sách, còn Hổ Phách lại ôm lại một đống lớn đồ ăn vặt mà Thủ
Mộ mua ngồi ăn thản nhiên. (Editor: vui vậy? Ta đã biết giữa nam và nữa
đé* tồn tại tình bạn từ lâu rồi nhé.)

Hổ Phách vụng trộm ngắm
Thủ Mộ đang chăm chú học ở đằng kia, dau đó cô cắm ống nghe điện thoại
lên và đầu chơi trò chơi tối hôm qua tải xuống “18 cấm ất nữ“.

Xem xong một trang sách, đột nhiên phát hiện trong phòng yên lặng đến bất
thường, Thủ Mộ quay đầu lại, thấy Hổ Phách đang ngồi ở trên giường mình, sắc mặt hồng hồng nhìn máy vi tính, lúc thu hồi ánh mắt lại đờ đẫn vài
giây.

Cổ áo của Hổ Phách hở ra trước ngực, có hai cái điểm nhỏ nổi lên khiến hai cái bánh bao trắng tròn nổi cộm lên.

Không mặc nội y, Thủ Mộ cảm thấy được tim chính mình đập càng lúc càng nhanh. Đây không phải lần đầu tiên, mới trước đây không lâu cô còn trần trụi
tắm trong bồn tắm nhà cậu, con gái lớn rồi mà ở trước mặt cậu là một
người con trai trưởng thành lại chẳng có ý thức gì hết.

“Cậu đang xem cái gì vậy?” Thủ Mộ đứng lên muốn đi xem cái gì mà khiến cho cô xem đến mê mẩn như vậy, không nghĩ tới cô lại bối rối ngăn trở cậu.

“Không xem cái gì, xem cái gì đâu! Tớ chơi trò chơithôi, cậu cứ học bài đi
đừng quan tâm đến tớ!” Nói xong cô liền vẫn kéo chăn che trước ngực, bộ
dạng vô cùng khả nghi.

Xem cô cự tuyệt, Thủ Mộ cũng không miễn cưỡng, đi đến bên giá sách lấy một quyển sách khác.

Hổ Phách an tâm, tìm một góc khiến mình cảm thấy ẩn nấp tốt rồi tiếp tục
chơi với máy tính, phần cơ thể được che đậy có chút nóng lên, nên Hổ
Phách đẩy đẩy cái chăn muốn mở chăn ra, bỗng dưng có giọng đàn ông trầm
thấp và vô cùng có từ tính cùng âm thanh thở gấp của phụ nữ vang vọng ra không gian trong phòng.

“Hổ Phách… Thật chặt… Đại nhục bổng của anh làm em thoải mái sao… Anh muốn bắt đầu hung hăng 肏 vào tiểu
huyệt của em, chuẩn bị xong chưa?”(Thế méo nào chưa vào đã biết thật
chặt rồi vậy? *gãi đầu*)

Đáp lại giọng nói của người đàn ông chính là tiếng thở gấp dồn dập cùng ngâm nga.

Vì muốn tăng mạnh cảm hứng khi chơi trò chơi mà cô đem tên của nữ chính
tên đổi thành tên của mình, Hổ Phách quả thực muốn khóc.

Thời
gian giống như ngưng lại, hai người đều giống như bị đông cứng, chỉ còn
lại kích tình trong máy vẫn còn tiếp tục. Cô gái kêu lên một tiếng ngọt
khiến cho Hổ Phách hoàn hồn, luống cuống tay chân tạm dừng trò chơi, rút thẻ nhớ trong ổ cắm rồi nhảy xuống giường muốn chạy, kết quả bị Thủ Mộ
ngăn ở cửa.

Hổ Phách cảm thấy được mặt mình dường như đang bị
thiêu cháy, hận là trên mặt đất không có vết nứt nào để cô có thể chui
xuống, bộ dạng của Thủ Mộ vẫn như cũ không chút thay đổi, chỉ là lấy tay chắn tại cửa phòng, ngăn cản Hổ Phách chạy trốn, sau đó cả người tựa
vào ở trên cửa, lấy từ trong túi quần lấy ra một chiếc chìa khóa khoá
cửa từ bên trong lại, sau đó vòng tay trước ngực nhìn Hổ Phách.

Đường lui hoàn toàn bị chặn, Hổ Phách cúi đầu không dám nhìn Thủ Mộ. Một bàn
tay giữ cổ tay cô lại, một bàn tay khác của Thủ Mộ lôi kéo cô trở lại
trước bàn học, đem thẻ nhớ máy tính đặt lên bàn mở ra lần nữa.

“Quốc Quang cậu đừng nhìn tớ như vậy!” Hổ Phách muốn cướp lại thẻ nhớ máy
tính, lại bị Thủ Mộ dùng tay đè lại, Hổ Phách khóc lóc om sòm tay chân
quơ quạng, trong lúc đó Thủ Mộ ôm cô trụ vây ở bàn học cùng thân thể của chính mình, sau đó lấy chuột bắt đầu xem máy tính của Hổ Phách.

“Cái vừa rồi ở mục nào?” Thủ Mộ mở ra mấy cái chương trình cũng không phải, trực tiếp hỏi Hổ Phách.

“Tớ đã nói cậu đừng có soi mói máy tính của tớ rồi mà! Đáng ghét! Không cần cậu lo tớ! Buông ra buông ra!” Vừa rồi là xấu hổ, hiện tại lại biến
thành tức giận, Hổ Phách ở trong lòng Thủ Mộ bắt đầu lộn xộn.

Tính kiên nhẫn của Thủ Mộ vô cùng tốt, Hổ Phách không trả lời câu hỏi, cậu
liền từng mục từng mục mở ra, phát hiện trên màn hình không có, lại bắt
đầu đi lật chuyểntừng phần lưu trữ trong phần cứng máy tính.

Trong máy tính ngoài trò chơi “18 cấm ất nữ” thì vẫn chứa các mục riêng tư,
ví dụ như những tấm ảnh về phim người lớn mà mấy cô bạn tốt chia sẻ cho
cô, hay các bộ sách tình dục cùng tranh ảnh hentai các loại, Hổ Phách
không để cho cậu tiếp tục mở các mục khác, vùng vẫy muốn cướp chuột lại.

“Buông ra! Thủ Mộ Quốc Quang!” Hổ Phách thân thể cứng ngắc,
cũng không quan tâm Thủ Mộ đã mở trò chơi “18 cấm ất nữ” trong tệp hồ sơ của cô ra.

Thủ Mộ vẫn như cũ không nói gì, tay trái tiếp tục
từng mục từng mục mở ra.Tới khi một đoạn phim nhỏ đang được mở ra một
nửa, thân thể nam nữ đang quấn chặt lấy nhau trên màn hình máy tính xuất hiện, phóng ra các loại âm thanh dâm đãng, sau đó là các loại hình thức trong trò chơi “18 cấm ất nữ”, Thủ Mộ vẫn duy trì khuôn mặt bình tĩnh
nhìn mấy thứ kia tới mấy lần.

(chương mới nhé, xl các nàng tại ta đang ôn thi. qua ngày 13 lại post đều như mọi khi nhé. còn bây giờ thì
không biết ngày nào có ngày nào không. Hic hic…đừng bỏ ta nhé. *rưng
rưng*)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN