Độc Hậu Ngang Tàng - Chương 14: Gan to hơn trời
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
167


Độc Hậu Ngang Tàng


Chương 14: Gan to hơn trời


Nữ nhân xinh đẹp mặc y phục màu đỏ, tóc búi cao. Nàng ngồi dưới tán cây liễu ngắm nhìn bầu trời đầy nắng vàng.

Mấy hôm nay Khuynh Thành không được khỏe lắm, cảm thấy cơ thể có chút nhức mỏi nên nàng đến đây tắm nắng.

” Nô tì bái kiến hoàng thượng! ”

Tự nhiên nghe đến hai chữ đầy uy lực này nàng vội vàng đứng dậy,tay chân luống cuống phủi bụi trên y phục.

Nam nhân nhìn nàng có chút ngốc nghếch nên nhếch mép cười,nàng lại tưởng rằng hắn đang khi dễ mình nên tức giận quay đầu bước đi.

” Nàng đứng lại cho trẫm! ”

Mãn Vọng Triết nắm lấy tay nàng kéo lại,Khuynh Thành trụ không vững ngã vào lòng ngực rộng lớn vững chắc của hắn.

Mấy thái tử giám, cung nữ và cả thị vệ rất hiểu chuyện quay sang chỗ khác.

” Nàng không sợ trẫm tức giận sao mà dám bỏ đi!”

Khuynh Thành ngước mặt lên nhìn khuôn mặt khí chất bất phần của nam nhân,khoảng cách gần như vậy nàng hình như cảm thấy tim của hắn đập rất mạnh.

” Ta và hoàng thượng giống nhau đều là hổ, hai con hổ chưa đánh nhau thì làm sao biết được con nào thắng con nào thua. Thần thiếp vì sao phải sợ hoàng thượng? ”

Huống hồ hắn là nam nhân còn là phu quân của nàng chẳng lẽ vì cái chuyện cỏn con này mà lại giết thê tử của mình.

Mãn Vọng Triết nhìn nàng đầy hứng thú.

” Nàng quả nhiên là có khí chất của bật mẫu nghi thiên hạ. Hậu cung trong sự quản lý của nàng,trẫm rất yên tâm. ”

Hắn buông nàng ra không nói gì nữa mà quay đầu bước đi.

Khuynh Thành nhìn theo bóng lưng đó trong lòng nàng không hiểu rốt cuộc thì câu nói vừa rồi hoàng thượng là vui hay buồn.

” Tiểu An, tiểu Thúy hai ngươi nói xem hoàng thượng hôm nay gặp vấn đề gì sao?”

Hai người cùng lúc lắc đầu lại đồng thanh nói:

” Nô tì không biết! ”

Kể từ lúc đó câu chuyện hoàng hậu và hoàng thượng ôm nhau nói chuyện trong ngự hoa viên vô cùng tình tứ được truyền ra khắp hậu cung.

Lữ Đông Tuyền con gái của Lữ tể tướng và Tưởng Gia Nghi con gái của Tưởng thiếu sư. Hai người này hiện tại đang làm quý nhân lại rất hứng thú với chuyện này.

” Hoàng hậu nương nương quả nhiên có khác! Chuyện hoàng hậu và Nhiếp chính vương truyền khắp thiên hạ cũng không bị hoàng thượng xử lý mà chỉ trong vòng ba tháng hoàng thượng lại chủ động tới làm lành.”

Tưởng Gia Nghi này là người duy nhất trong hậu cung có đầu óc ngây thơ và đặt biệt thẳng thắn. Nàng ta càng nghĩ càng hâm mộ hoàng hậu nương nương.

Lữ quý nhân nhìn nàng ta mà cảm thấy ngứa mắt khó chịu.

” Sao ngươi không nghĩ xem nếu hoàng hậu không có nhan sắc giống như cái tên khuynh sắc khuynh thành thì liệu hoàng thượng có mê mẩn hay không?”

Nam nhân suy cho cùng vẫn là động vật yêu bằng mắt và hoàng thượng là một nam nhân.

Hoàng hậu lại là mỹ nhân mà trong thiên hạ không ai sánh bằng.

Tưởng Gia Nghi lúc này đầu óc mới thông suốt nhận ra.

” Phải ha theo ta thấy dù là Lý quý nhân…Lý Bạch Vân đệ nhất mỹ nữ thành Nam cũng không thể nào sánh bằng. ”

Tưởng quý nhân vừa nói xong thì Lý Bạch Vân từ xa bước tới vung tay lên tát thật mạnh.

” Ngươi im miệng lại cho ta!”

Khuynh Thành kia có gì lợi hại chứ, suy cho cùng chỉ là một đứa con hoang của tiện phụ, một nữ nhân dùng nhan sắc câu dẫn nam nhân.

Lúc đầu thì là Vọng Xuyên vương gia sau đó là hoàng thượng và Nhiếp chính vương.

” Cô bị điên hả?”

Lữ quý nhân không vừa mắt với người này lúc nào cũng nghĩ mình là con gái Lý quốc công thì hóng hách,lên mặt.

” Phụ thân ngươi chỉ là một tể tướng nhỏ nhoi nếu như ta không vui thì không biết phụ thân ta có kiếm ông ta tính sổ không đây?”

Lữ Đông Tuyền tức giận mà không nói được lời nào.

Lý Bạch Vân dùng sức đá thật mạnh vào đây chân Lữ quý nhân khiến nàng té xuống đất còn người của cô ta thì giữ Tưởng Gia Nghi lại.

Lý Bạch Vân ngồi xuống nâng khuôn mặt của Lữ Đông Tuyền lên nhìn thẳng vào mắt nàng nói.

” Ta và ngươi khác xa nhau rất nhiều điểm nên nhớ ở đây ai có quyền lực và địa vị hơn thì người đó làm chủ. ”

Kể từ sau chuyện đó hai tháng liền Mãn Vọng Triết cũng không có đến chỗ của Khuynh Thành.

Nhưng vẫn sai người theo dõi từng nhất cử nhất động của nàng.

Tả Hải Dương _ Hải tần được phong lên làm Hải phi.

Lý Bạch Vân từ quý nhân lên thẳng làm Vân phi, chủ nhân của Vân Thường cung.

Lữ Đông Tuyền lên làm Tuyền tần, chủ nhân của Đông thường cung.

Tưởng Gia Nghi lên làm Nghi tần, chủ nhân của Gia Thường cung.

Viên Khải Hà cũng làm Hà tần, chủ nhân của Khải Thường cung.

Cao Diễm Châu lên làm Châu tần, chủ nhân Diễm Thường cung

Thái hậu thấy việc hoàng thượng từ lập hậu tới giờ đã năm tháng mà vẫn chưa hề đặt chân tới Khuynh Sắc cung thì hết sức vui.

Còn mở tiệc mời phi tần trong hậu cung,ai cũng không thiếu chỉ trừ hoàng hậu tới ăn mừng.

Việc hoàng hậu thất sủng không trong cung mà cả ngoài cung cũng biết.

Khi biết chuyện này Vọng Xuyên vương gia và Nhiếp chính vương rất tức giận định đến đại điện một mặt ba lời đối chấp với hoàng thượng nhưng vì nghĩ cho nàng nên không dám manh động.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN