Độc nhất sủng hôn
Chương 58: Vô Tình Gặp Được Ở Công Ty
Tân Bằng Phi này trong khoảng thời gian này có thể nói là xuân phong đắc ý, theo như kế hoạch, sau khi hắn đem một nửa cổ phần trả lại cho Tân Tình liền bắt đầu ra tay dời tài sản đi, vốn tưởng định là sẽ ra nước ngoài đầu tư, Hoàng Kiện Bân đột nhiên tìm tới, hắn nói coi trọng Tân Ngữ Điệp, nếu Tân Ngữ Điệp chịu đi với hắn, hắn sẽ giới thiệu cho Tân Bằng Phi một người Hoa Kiều(1) mới về nước để đầu tư.
(1) Người Hoa sống bên nước ngoài.
Tân Ngữ Điệp đã bị mất thân, Tân Bằng Phi đã không còn ôm hy vọng gì với cô ta, không nghĩ còn có thể dùng tới, lập tức đồng ý với Hoàng Kiện Bân, đưa Tân Ngữ Điệp sang cho hắn. Không quá mấy ngày sau, Hoàng Kiện Bân đưa một người hoa kiều hơn 50 tuổi, tên là Lý Triết tới tìm hắn. Trải qua một cuộc thương lượng, Tân Bằng Phi đem toàn bộ tài chính của Tân thị đều đầu tư vào công ty mới của Lý triết này.
“Chồng à!”
Triệu Giai Lệ nhìn đến Tân Bằng Phi mỗi ngày đều đắc ý dào dạt, không biết vì sao luôn cảm thấy lo lắng: “Lai lịch của Lý Triết kia có thể tin được sao?”
Tân Bằng Phi sờ soạng trước ngực cô ta một phen:
“Quá coi thường chồng em rồi phải không, anh đã phái người đi điều tra qua, tài sản ở nước ngoài của tên kia cực kỳ nhiều. Kỳ thật điểm đầu tư này đối với người ta mà nói quá là nhỏ đi, hắn chủ yếu muốn tìm một đối tác để sau này có thể xử lý công ty, hắn không thể ở trong nước nhiều được.”
Tân Bằng Phi vẻ mặt tham lam nói: “Đến lúc đó, công ty còn không phải là một mình anh định đoạt!”
“Đến lúc đó em cũng không cần xem sắc mặt của những bà già kia, còn không phải do công ty họ lớn hơn so với chúng ta thôi sao, có cái gì ghê gớm.” Triệu Giai Lệ đang nói, nhìn đến Lâm Tiểu Vũ từ trên lầu đi xuống, bĩu môi, tủm tỉm cười đi đón.
Bà ta chính là chướng mắt Lâm Tiểu Vũ, coi như là nhà nghèo ở nông thôn, tướng mạo còn bình thường, nếu không phải trong bụng cô ta chính là giống nòi của nhà họ Tân, thân thể của Tân Hạo Vũ lại không hề khởi sắc, Triệu Giai Lệ đã sớm đuổi cô ta ra khỏi nhà.
“Tiểu Vũ chậm một chút!”
Cô đỡ Lâm Tiểu Vũ ngồi xuống: “Có đói bụng không? Muốn ăn cái gì nói mẹ biết.”
Lâm Tiểu Vũ ngượng ngùng cười: “Mẹ, không cần, con không đói, con trai cũng không đói.”
Tuy rằng còn chưa có siêu âm màu, nhưng là Lâm Tiểu Vũ mỗi ngày đều kêu con trai thế này con trai thế kia, cô cũng biết chỉ có thể sinh con trai mới có thể chân chính đứng vững ở cái nhà này.
“Không có việc gì thì ra ngoài đi dạo, không phải đã cho con thẻ sao? Muốn mua cái gì liền mua cái đó đi.”
Tân Bằng Phi hào phóng khó có được, hiện tại cần thiết làm Lâm Tiểu Vũ vui vẻ, chờ sinh con xong tới còn không phải họ có thể tùy tiện bóp nắn rồi hay sao.
Triệu Giai Lệ chạy nhanh nói:
“Đúng đúng đúng! Buổi chiều chúng ta đi dạo phố, nên chuẩn bị đồ cho bảo bảo.”
Lâm Tiểu Vũ hưởng thụ sinh hoạt giống như một vị phu nhân đi dạo ở trung tâm thương mại của thành phố S, gặp nhóm Tân Tình. Tân Tình, Trương Mật còn có Thi Thiên Thiên ngồi ở khu cửa hàng cà phê khu nói chuyện phiếm, chủ yếu là chất vấn Thi Thiên Thiên cùng anh rể cô quan hệ hiện giờ, mà Trương Mật quan tâm nhất là đêm đó cô ấy cùng Đinh Lỗi làm mấy lần, tình hình chiến đấu như thế nào.
“Tân Tình?”
Lâm Tiểu Vũ kinh hỉ kêu một tiếng, ba người ngẩng đầu liền thấy, cô mặc thời trang đồ bầu cao cấp, bụng bầu sắp năm tháng đã bắt đầu nhô lên, vẻ mặt đắc ý nhìn các cô.
“Thật trùng hợp, các cô cũng tới nơi này đi dạo sao!” Lâm Tiểu Vũ không đợi các cô mời, liền tự giác đi tới ngồi xuống.
Ba người cho nhau nhìn nhau liếc mắt một cái, Tân Tình khách khí mở miệng nói: “Đúng vậy, thật trùng hợp, mua đồ cho em bé sao?”
Cô nhìn thấy Lâm Tiểu Vũ xách mấy cái túi đồ thời trang trẻ em.
“À!”
Lâm Tiểu Vũ đem đồ buông xuống: “Tôi nói không cần mua đồ như thế quý, nhưng mẹ chồng tôi nói hiện tại thân phận tôi không như trước, đương nhiên phải mua hàng hiệu thì mới xứng với thân phận được.”
Cô ra vẻ kinh ngạc đánh giá Tân Tình một phen: “Bộ quần áo này của cậu, tôi vừa mới thấy ở trong tiệm kia đâu, đang giảm giá 50%, tôi sợ chất lượng không tốt, liền không mua nữa.”
Trương Mật rất muốn vả miệng cô, Thi Thiên Thiên nhàn nhạt nhìn cô nói: “Tôi nghĩ cô nhìn lầm rồi, bộ đồ trên người Tân Tình là đồ đặt may riêng, đặt may từ nước Pháp chuyển về đây. Cô nói trong tiệm kia, chắc là cùng một mẫu thôi, kiểu dáng chắc chắn không giống.”
“A… Là như thế sao?”
Lâm Tiểu Vũ đổi sắc mặt, ở trong lòng căm giận mắng bọn Tân Tình vài câu, nhìn đến Trương Mật nhìn chằm chằm vào bụng cô, tròng mắt chuyển động chạy nhanh nói:
“Ai, cả một nhà chồng của tôi đều thực lo lắng cho tôi và con trai tôi, chỉ sợ chúng ta không thoải mái!”
“Đã xác định là con trai sao?” Tân Tình cực kỳ tò mò, đây là lần đầu tiên cô gần một thai phụ.
Lâm Tiểu Vũ tay vuốt bụng, cười nói: “Đương nhiên là con trai, còn rất nghịch ngợm đó!”
“Con trai thì tốt nha, dù sao sau này cũng sinh không được, nếu là con gái thì…”
“Trương Mật!”
Tân Tình cùng Thi Thiên Thiên trăm miệng một lời kêu cô, Thi Thiên Thiên còn trừng mắt nhìn cô liếc mắt một cái.
Lâm Tiểu Vũ nghe xong Trương Mật nói, lại nhìn biểu tình mấy người, trong lòng hồi hộp một chút: “Cô có ý gì? Sao lại bảo là sau này sinh không được?”
“Thì… Đừng nói cô cho rằng Tân Hạo Vũ sau này cũng chỉ ở với một người cô thôi nha? Hắn khẳng định sẽ có người phụ nữ ở bên ngoài, đến lúc đó cô nào có cơ hội sinh tiếp.” Trương Mật vẻ mặt khinh thường bĩu môi.
Tân Tình thầm tán thưởng cô ở trong lòng, phản ứng này! Kỹ thuật diễn này… Quả thực.
Tân gia hiển nhiên còn đang gạt Lâm Tiểu Vũ, cô ta cũng không biết thân thể Tân Hạo Vũ đã không được. Chuyện này tuyệt đối không thể từ trong miệng các cô nói ra, vạn nhất cô không chịu nổi kích thích, đứa bé xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ? Tân Tình không để bụng Tân gia có người nối dõi hay không, nhưng cô không nghĩ sẽ làm cho một sinh mệnh vô tội ra đi ngoài ý muốn.
“Hừ!”
Lâm Tiểu Vũ lạnh lùng cười với Trương Mật:
“Cô không cần phải như thế kích thích tôi, tôi biết là cô đố kỵ. Tôi nói cho cô, Hạo Vũ hắn không biết đối với tôi tốt bao nhiêu đâu, cố kỵ tôi mang thai, chưa kể chưa bao giờ chạm vào tôi, cũng không đi tìm phụ nữ lung tung, mỗi ngày đều ở nhà với tôi.”
Đó là bởi vì hắn muốn chạm vào cũng chạm không được… Trong lòng ba người Tân Tình yên lặng nói.
Triệu Giai Lệ ở thật xa liền nhìn thấy Lâm Tiểu Vũ cùng bọn Tân Tình ở bên nhau, cô nghĩ thầm nói hỏng rồi, Tân Tình nhất định sẽ đem việc của Hạo Vũ nằm viện nói cho Lâm Tiểu Vũ, lại tưởng tượng, nói thì cũng không có gì, cô lại không biết là bởi vì sao Hạo Vũ nằm viện.
“Tiểu Vũ!”
Triệu Giai Lệ vẫn là quyết định chạy nhanh qua dắt đi Lâm Tiểu Vũ, hiện tại Tân Tình không phải là người mà bọn họ có thể trêu chọc, chờ sau này công ty mới của Tân Bằng Phi mở lại quay đầu thu thập nha đầu chết tiệt kia.
“Mẹ!”
Lâm Tiểu Vũ đứng lên, cô nhìn Tân Tình có chút đắc ý tưởng gây khó dễ Tân Tình:
“Tân Tình cũng ở đây rồi, cô ấy đã lâu không về nhà, chúng ta mời cô ấy về nhà ăn một bữa cơm đi!”
Tân Bằng Phi trước đây nói với cô, kỳ thật Tân Tình vẫn luôn muốn trở về, chỉ là Tân gia không cần cô. Lâm Tiểu Vũ cũng tưởng tượng, nào có con gái nào không muốn nhận cha mình đâu! Cho nên cô muốn cho Tân Tình nhìn xem, hiện giờ người mà nhà họ Tân để ý chính là mình.
Triệu Giai Lệ hận không thể hung hăng đá cô một cái, thật đúng là cái đồ không biết ăn nói, nhanh chóng kéo cô đi nhưng Lâm Tiểu Vũ là cái đồ không biết suy nghĩ, còn xoay người đối Tân Tình nói:
“Tôi sẽ khuyên bảo mẹ sau, cô có rảnh thì về!”
“Tôi nghĩ cô lầm rồi, tôi cùng Tân gia không có gì quan hệ, đúng không?”
Tân Tình cười như không cười nhìn về phía Triệu Giai Lệ nói: “Nhưng mà… Các người muốn mời tôi ăn cơm sao?”
Triệu Giai Lệ chạy nhanh gật gật đầu: “Đương nhiên, nếu cô là đồng ý, chúng ta đương nhiên hoan nghênh!”
“Đáng tiếc, ta một chút đều không muốn.”
Tân Tình mặt vô cảm, lạnh nhạt quay đầu đi hướng khác, không muốn nhìn hai người phụ nữ kia.
Nhìn thấy Lâm Tiểu Vũ vẻ mặt khiếp sợ ra về, Trương Mật ở phía sau cười ha ha ha một tràng.
“Các cậu sao không để tớ nói? Nhìn xem dáng vẻ kia của cô ta, lỗ mũi đều đã hếch lên trời.” Trương Mật bất mãn oán giận nói.
Tân Tình chọc cô ót một chút: “Cái miệng này của cậu a!”
“Không phải vì cô ta, là vì đứa bé chưa sinh kia.”
Thi Thiên Thiên uống một ngụm cà phê: “Chúng ta không thể tạo nghiệt.”
Buổi tối Tân Tình đem việc hôm nay nói cho Doanh Kình Thương, Doanh Kình Thương căn bản nghe không hứng thú, vội vàng ở trên người cô làm cho tiểu Kình Thương thoải mái, Tân Tình tùy ý hắn lăn lộn, Doanh Kình Thương thấy cô như thế ngoan, hung hăng hôn cô một cái nói:
“Ngày mai em được nghỉ, cùng anh đi công ty được không?”
“Em đi công ty làm cái gì?” Tân Tình kỳ quái hỏi hắn.
Doanh Kình Thương cười lạnh một tiếng:
“Nếu em lại không đi, phu nhân giám đốc Doanh thị có thể phải đổi người.”
Ngày hôm sau Tân Tình tới công ty Doanh thị, mới hiểu được ý của câu Doanh Kình Thương nói tối hôm qua. Cô tận mắt nhìn thấy mấy nhân viên vây quanh Monica kêu cô phu nhân tương lai, Monica cười nói đừng đùa, nhưng biểu tình kia lại rõ ràng đang nói cho người ta biết, mấy người nói đúng rồi!
Tân Tình trộm đứng ở cửa phòng nghỉ nhân viên, Doanh Kình Thương đến công ty liền họp, bảo cô đi dạo vòng vòng, xem ra là cố ý để cho cô nghe mấy lời đồn đại này.
“Côlà ai? Thuộc bộ phận nào?”
Tân Tình trước mặt đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ mặc đồ vest, âm thanh của cô kinh động đến mấy người đang nói giỡn bên trong kia, Monica nhìn đến Tân Tình trong nháy mắt mặt liền trắng.
“Tân Tình, cô sao lại tới đây?”
Cô ta lập tức chạy tới: “Đi, đi vào văn phòng của tôi nói chuyện.”
Cô ta không nghĩ Tân Tình sẽ đến đây, từ lúc cô ta bắt đầu đến công ty, mọi người đều cho rằng cô là bạn gái Doanh Kình Thương. Cô cũng không giải thích, để lời đồn tuỳ ý truyền đi, thẳng đến khi truyền tới tai Doanh Kình Thương.
“Hôm nay là cuối tuần, tôi tới đi dạo.” Tân Tình né tránh tay cô, bất động thanh sắc nói.
Một nhân viên lớn mật hỏi: “Monica, đây là bạn cô sao? Cô tốt nhất chỉ điểm cho cô ấy, đây là công ty, cũng không phải là nơi có thể tùy tiện đi dạo.”
“Ha ha, tôi biết.”
Monica cười giữ chặt Tân Tình: “Cô thật vất vả tới thăm tôi, tôi đi cùng cô xuống lầu uống nước!”
Lại là loại tươi cười vô hại này, đáng tiếc Tân Tình trước nay đều không cảm thấy cô là vô hại: “Không cần, cô biết rõ tôi không phải tới thăm cô, còn đùa giỡn làm gì!”
Tân Tình cũng cười nói: “Doanh Kình Thương còn chờ tôi đấy, tôi phải đi tìm anh ấy.”
Người chung quanh nghe được lời này đều bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, cái cô gái này thế nhưng gọi thẳng tên giám đốc Doanh, còn là một bộ dáng rất quen thuộc.
“Cô quen giám đốc Doanh của chúng tôi?” Có người hỏi Tân Tình.
Tân Tình xì cười ra tiếng: “Đương nhiên, bằng không tôi như thế nào có thể ở đi dạo trong công ty. Hắn sợ tôi một mình nhàm chán, nên bảo tôi đi dạo vòng vòng, không nghĩ tới gặp được Monica.”
Monica mặt lúc đỏ lúc trắng, tầm mắt mọi người đều đặt ở trên người cô, cô có chút hối hận, nếu sớm biết vậy thì cô sẽ không để mọi người hiểu lầm quan hệ giữa cô và Doanh Kình Thương, hiện tại nói toạc ra, chút mặt mũi cũng không còn. Cô đang nghĩ cách để cứu vãn, liền nghe được một âm thanh trầm thấp: “Sao lại chạy đến chỗ này?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!