Độc Sủng Ngốc Phi - Chương 11
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
192


Độc Sủng Ngốc Phi


Chương 11


Ngũ đế im lặng nhìn nàng đang nghĩ gì đó, Mã Viêm thấy bất ổn liền đánh bạo bước lên gọi: ” Vân Hi!”

Lời kêu gọi thành công kéo nàng về thực tại. Khẽ đưa mắt nhìn Mã Viêm đang tươi cười trước mắt, nàng không khỏi buồn cười. Tuy nhiên việc quan trong lúc này là khảo sát tình hình của Ninh gia, nàng trở lại vẻ đạm mặc thường ngày, nói:” Từng người đến báo cáo một chút.”

“Tỷ tỷ, muội tìm được tin tức của băng liên tuyết hoa rồi, dự định ngày mai sẽ lên đường tìm kiếm.” Ninh Vy vui vẻ tiến lên nói. Tiếp theo là Ninh Dật Thần:” Ta định sẽ mở rộng hoạt động sáng nước khác, muội thấy thế nào?”

Nàng khẽ trầm mặc rồi lên tiếng:” Cung Nhu ngày mai em theo Vy nhi đi tìm băng liên, còn Dật Thần huynh trước mắt cứ tiếp tục quản sòng bạc ta sẽ cho Cung Thanh điều tra một chút về Huyền Thành, nếu ổn ta liền cử người sang đó, tiếp theo ta muốn mở rộng sang Huyền Quốc.”

Cả ba nghe lệnh liền “tuân” một tiếng, Mã Viêm và Chu Vĩnh vốn làm việc cùng nhau, mọi sổ sách hàng tuần đều gửi đến cho nàng nên không có gì thông báo. Chỉ còn lại Ninh Kha Lệ, nàng khẽ cúi người nói: ” Sắp tới có hội hoa đăng, Ninh Hi Phấn cần chút đổi mới, ta vừa tạo ra loại vải mới người xem rồi cho ta gợi ý.”

Ninh Kha Lệ là cùng lứa với nàng, tài năng cũng rất vượt trội rất có đầu óc kinh doanh lại chịu khó tìm tòi học hỏi, nàng rất hài lòng về Kha Lệ. Gia đinh mang lên một sấp vải đặt gọn trong khây đưa đến trước mặt nàng. Khẽ chạm vào vải nàng liền cảm thấy mát lạnh, chất vải mềm phù hợp cho mùa hè. Nàng vô cùng hài lòng.

“Tốt, ngày mai sẽ có người ở vương phủ mang bản vẽ đến, ngươi theo đấy mà làm là được.” Nàng không nhanh không chậm đáp.

Ở lại trò chuyện cùng mọi người nột lúc lâu rồi nàng mới ra về.

Lúc này trên đường chỉ có một mình nàng vì Cung Nhu đã đi làm việc được giao. Lúc đi ngang sạp bán đồ trang sức nàng liền nghe có náo động, rất không muốn xem nhưng lại phải đến nhìn vì thoáng nghe được vài lời không êm tai.

“Công tử, mau buông tay.” Một cô nương đang bị một tên hạ lưu quấy rầy khó khăn nói. Vị công tử này là con trai của Đinh Diêu – Gia chủ Đinh gia rất nổi tiếng ở Phượng thành, Đinh gia này về đời tiền bối thì đáng nể phục còn đám con cháu thì đáng để bỏ vào mắt.

“Mỹ nhân à, ta nói người nên theo ta về là thiếp của ca ca ta đi, bảo đảm ngươi sẽ được ăn sung mặc sướng cả đời.” Đinh Du nói giọng lơ đãng, nhìn cô nương kia đầy hạ lưu. Đinh Du là em trai của Đinh Lữ, Đinh Lữ vừa nghe em trai nói vừa dâm tà cười, đưa mắt nhìn cô nương kia.

Cô nương đáng thương giằng co qua lại với hai tên hạ lưu, mắt ngấn nước vừa van xin chúng buông tha vừa đưa mắt cầu cứu mọi người. Mặc dù rất bất bình nhưng chẳng ai dám tiến lên giúp cô nương kia duy chỉ có nàng, nàng ở phía sau người dân mạnh dạn bước lên đá bay Đinh Lữ, thuận tay nàng liền kéo vị cô nương kia ra phía sau mình.

” To gan, dám đánh cả bổn công tử!” Đinh Lữ được Đinh Diêu đỡ lên, tay ôm bụng câm phẫn hét. Người dân xung quanh thầm than nguy thay nàng, còn nàng vẫn vẻ đạm mặc khinh bỉ nhìn đám người Đinh gia.

***

Tại Phủ Vương gia, Phượng Hiên Viên vui vẻ đến Tây Tước Uyển, chợt cảm thấy một cỗ nội lực lớn đang bao phủ khắp nơi, mãy khẽ cau lại, từ từ đến gần.

Cung Thanh đang luyện kiếm ở sau vườn liền cảm thấy có người đang tiến vào Tây Tước Uyển, nội lực mạnh mẽ chống chọi với nội lực của nàng, thâm kêu không ổn liền tức tốc phóng ra nhìn một chút. Ẩn mình trên cây cao, Cung Thanh im lặng quan sát vị vương gia cao ngạo đang từng bước tiến vào Tây Tước Uyển.

“Vương gia, thỉnh dừng bước. Tiểu thư đang nghỉ ngơi mong ngài đừng quấy rầy.” Cung Thanh thấy hắn cứ tiến vào liền xuất hiện trước mặt hắn ngăn cản. Hắn nhìn Cung Thanh thật sâu, hắn biết nàng theo dõi hắn nhưng hắn cũng không muốn vạch trần, đáy mắt ánh lên chút lạnh lùng.

“Tiểu thư của ngươi đang ngủ trưa sao?” Hắn giọng hơi lạnh lùng hỏi. “Đúng vậy, tiểu thư đã ngồi kiệu gần nửa ngày, trong người mệt mỏi nên đã ngủ.” Rất nhanh chóng, Cung Thanh không chút run sợ trước sự lạnh lùng của hắn, mạnh mẽ đáp lại.

Hắn không muốn làm khó Cung Thanh, chỉ ừ một tiếng rồi bỏ đi. Trong lòng hắn rõ vương phi của hắn vốn không có ở trong Tây Tước Uyển, vì sao hắn biết ư? Đơn giản thôi, hắn là ai? Là chiến thần của Phượng quốc nhiều người kính nể, như vậy một cái vương phi có ở trong phủ hay không chẳng lẽ hắn lại không rõ.

Lúc này đây, hắn cảm thấy vị vương phi này của hắn còn rất nhiều thứ bí ẩn mà hắn rất tò mò muốn hiểu rõ về nàng.

Hắn giơ ra ám hiệu, phía sau lập tức có hai hắc y nhân xuất hiện.

“Điều tra về vương phi, ngày mai phải có toàn bộ tin tức về nàng.”

Hai hắc y nhân nhận lệnh khẽ cung kính cui chào hắn rồi cụt biến mất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN