Độc Sủng Ngốc Phi - Chương 17: Mất tích (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Độc Sủng Ngốc Phi


Chương 17: Mất tích (2)


Âm Hòa Tự đã có từ rất lâu nên rất được người đời tín ngưỡng mà hoàng gia cũng không ngoại lệ.

Sau khi đến nơi nàng cùng Thái Hậu liền làm lễ dâng hương. Mỗi lần đến Âm Hòa Tự lão bà thường ở lại một ngày để tụng kinh cầu phúc nên nàng cũng phụng bồi.

” Thái hậu nương nương, Hiên Viên vương phi phòng nghỉ đã được chuẩn bị tốt thỉnh hai vị theo lão sư đến An Tự Phòng nghỉ ngơi.” Một lão sư đã có tuổi cung kính nói chuyện rồi hướng nàng cùng lão Thái Hậu ra bộ “mời”.

Một mạch xuyên qua vài khúc quanh liền tới An Tự Điện, nàng ở sát vách với phòng của Thái Hậu nhưng lúc nào cũng ở phòng Thái Hậu bồi bà trò chuyện xem kinh đuổi cũng không về. Có lẽ ở khắc nào đó nàng cảm nhận được một chút yêu thương…

Cùng thời điểm trên nhưng ở phía kinh thành lại nổi lên một trận ồn ào, lê dân bá tánh liên tục truyền tai nhau tin đồn về Hiên Viên phủ.

“Ta nói ngươi nghe Hiên Viên vương gia hình như muốn cưới trắc phi a.” Người Ất nói. “Thật sao? Mới hôm trước ta thấy Hiên Viên phủ vừa có Vương phi a, như thế nào lại muốn cưới nữa?” Người Giáp nói.

Hai người Ất, Giáp đang bàn luận thì người Bính tới cùng lời “Ngươi a suốt ngày chỉ làm ruộng dĩ nhiên không biết chuyện này. Ta nói Vương gia lại đang mang về mấy rương sính lễ, nghe nói đều là đồ hiếm nha.”

Cả ba cùng nói một vấn đề lập tức người qua kẻ lại nghe được truyền kể cho nhau khiến cả kinh thành chấn động một phen.

Tại sảnh lớn của Ninh Hy Cung xôn xao nghị luận lời ra tiếng vào khiến cho Ninh Mã Viêm tò mò vô cùng liền tự thân muốn xác nhận sự nên dịch dung thành thường dân bước ra dò hỏi.

“Vị đại ca này cho ta hỏi kinh thành hôm nay xôn xao chuyện gì vậy?” Mã Viêm nho nhã dịch dung thành tiểu thương đến hỏi một bàn nọ. Người kia trong vẻ cũng hiếu chuyện nên liền nói ngay.

“Ngươi từ xa tới sao? Haha vậy bổn gia nói cho ngươi nghe Hiên Viên vương gia sắp cưới Trắc phi a.” Người nọ hào sảng nói một lời khiến Mã Viêm không khỏi nhíu mày. “Không phải Vương gia vừa cưới chính phi sao? Lúc nào lại nói cưới thêm trắc phi?”

“Ngươi mau ra kinh thành mà xem các đồ quý hiếm ở kinh thành đều bị Vương gia mua hết, kể cả các phẩm vật tiến cống có giá trị ngài ấy cũng mang về phủ bỏ vào rương sính lễ, cả Vương phủ trang trí lụa đỏ không phải là hỉ sự thì là cái gì?” Người nọ ngưng một chút, uống cạn ly rượu rồi nói tiếp ” Nghĩ cũng phải, Vương gia là người cao quý thế nhưng phải chịu hôn sự cùng một cái ngốc nữ của Nghiêm gia, lúc này cưới vào trắc phi cũng không quá đáng.”

Ninh Mã Viêm lửa giận ngùn ngụt trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn giữ độ nho nhã nói lời cảm ơn rồi rời đi. Đến khi vào lại phòng liền nói với tiểu nhị tính bàn người nọ gấp đôi số tiền. Này là trả thù cho nàng nha ~.

/- dãy phân cách nhỏ /-

Trời đã tối nàng liền về phòng để Thái Hậu nghỉ ngơi. Không nghỉ tới lúc nàng quay lại phòng mình lại nghe một tiếng hét to của cung nữ bên phòng Thái Hậu. Tức thời nàng liền chạy qua, cung nữ trong phòng đều bị giết mà Thái Hậu thì không thấy đâu, trong đầu nàng thầm kêu không ổn.

Nàng chạy ra hô to “Có thích khách, cứu! Thái hậu mất tích rồi!”

Lập tức đoàn sư trong tự liền chạy đến An Tự Phòng. Nàng khóc to kể lại chuyện vừa rồi với các vị sư. Lúc này ai cũng hoảng sợ vô cùng, sư trụ trì cho người gửi thư báo về kinh thành, đêm này không ai ngủ được.

Âm Hòa Tự vốn ở xa kinh thành nên việc thông báo phải rất lâu. Ở đây ai cũng lo lắng đến đứng ngồi không yên còn nàng thì đi nhìn phòng của Thái Hậu.

Xem xét cả ngày cuối cùng nàng liền tìm được một chút dấu vết. Nàng tìm thấy một cái lọ bị lăn vào sát gầm giường. Nàng mở lọ ngửi liền nhận ra đây là Cửu Trầm độc, loại độc này nếu ngửi nhiều sẽ khiến ta chìm vào giấc ngủ rất sâu nếu không giải độc trong chín ngày thì sẽ dẫn đến cái chết.

Nàng cau mày “Ra tay đủ tàn độc.” Cầm theo lọ nhỏ giấu vào người, nàng hô một tiếng “Ra đây.” Trước mặt nàng liền xuấ hiện hai hắc y nhân. Hai người này là do Cung Thanh âm thầm sắp xếp đi theo bảo vệ nàng, lúc này liền có thể dùng đến.

“Cửu Trầm độc là loại độc khó tìm các ngươi điều tra xem là ai có chủ đích muốn giết Thái Hậu, làm nhanh chóng.” Nàng lạnh lùng ra lệnh, hai hắc y nhân kia nghe xong liền tuân theo đi làm.

Đã qua một ngày, việc an táng các cung nữ đã xong. Trước đại môn của Âm Hòa Tự chợt nghe tiếng vó ngựa, một tiểu sư đi ra nhìn liền hốt hoảng hô “Thỉnh an Hiên Viên Vương gia.”

Hắn không để ý tiểu sư kia mà trực tiếp chạy vào trong. Lúc hắn xuất hiện ở chính điện liền khiến mọi người ngạc nhiên rồi rối rít hành lễ nhưng bây giờ hắn đâu màng việc lễ nghi, hắn là tìm nàng!

Nàng từ bên ngoài nghe tin hắn đến liền đi vào chính điện. Thân ảnh cao to có phần qyen thuộc liền khiến nàng thoáng rung động. Hắn cảm nhận được nàng liền quay lại nhìn.

Hắn không nói gì liền bước đến chỗ nàng thật nhanh rồi một lực đạo ôm trọn nàng vào lòng.

“Hi nhi, nàng không sao, thật tốt.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN