Độc Sủng Xấu Phu - Chương 33: Đối tượng đính hôn trước kia
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
45


Độc Sủng Xấu Phu


Chương 33: Đối tượng đính hôn trước kia


Triệu Kim Ca rất mệt, hôm nay như cũ ngủ rất sớm, cũng liền không biết buổi tối hôm nay, Tưởng Chấn kỳ thật có đến gõ cửa sổ mình.

Gõ cửa vài cái không thấy phản ứng, cân nhắc Triệu Kim Ca sợ là đã sớm ngủ, Tưởng Chấn cũng liền trở về, nhưng buổi sáng ngày hôm sau, hắn lại dậy sớm chờ ở ven đường.

Tưởng Chấn thấy được Triệu Kim Ca, nhưng cũng không nói chuyện với y, mà cho y một ánh mắt, ý bảo y đi lấy ống trúc ở ven đường.

Đựng trong ống trúc là canh cá Tưởng Chấn đã làm đêm qua, buổi sáng hôm nay lại hâm nóng lại.

Hai người bọn họ hiện tại tiếp xúc với nhau hoàn toàn là hình thức yêu đương vụng trộm, Tưởng Chấn thoáng có chút tiếc nuối, nhưng cũng cảm thấy rất có ý tứ.

Triệu Kim Ca cầm ống trúc, xa xa nhìn Tưởng Chấn một cái, liền ôm ống trúc đi về phía nhà Triệu Đại Hộ, cước bộ không khỏi nhẹ nhàng hơn nhiều, chờ đi một đoạn đường rồi, y lại mở ống trúc ra chậm rãi ăn.

Ống trúc còn nóng, rõ ràng Tưởng Chấn muốn y thừa dịp nóng mà ăn, y nhất định không thể lãng phí.

Canh cá trong ống trúc là Tưởng Chấn sau khi đem cá hấp chín rồi tách xương, dùng thịt cá còn lại và một quả trứng gà nấu chung, trước không nói hương vị, nhưng dinh dưỡng ít nhất rất tốt, còn có thể ăn được rất nhiều thịt cá bổ sung anbumin.

Vì đã nấu từ tối hôm qua nên uống vào có chút tanh, nhưng Triệu Kim Ca ngược lại một chút cũng không ghét bỏ, rất nhanh đã uống sạch sẽ, lại dùng nước đã nấu mình mấy ngày nay mỗi ngày đều mang theo rửa ống trúc, sau đó đem nước đã rửa ống trúc uống không còn một mảnh.

Buổi sáng y đã ở trong nhà ăn cơm khô, hiện tại lại uống canh cá, chỉ cảm thấy cả người nóng hổi tràn ngập nhiệt tình, buổi sáng lúc làm việc đều không biết mệt.

Hôm nay cả buổi sáng đều không đổ mưa, Triệu Đại Hộ liền đến đồng ruộng đi một vòng, nhìn thấy bộ dáng của Triệu Kim Ca, vừa lòng gật gật đầu.

Vốn mọi người đều cảm thấy gã thuê một song nhi làm công dài hạn là đầu óc không rõ ràng, nhưng hiện tại mấy năm đến nay, ngược lại đều hâm mộ gã, thật sự là Triệu Kim Ca làm việc không thua nam nhân không nói, còn nghiêm túc thật thà.

Gã lại không biết, chờ gã đi, Triệu Kim Ca liền bắt đầu thất thần.

Sắp giữa trưa, Tưởng Chấn nên đến rồi…

Tuy nói lấy đồ của Tưởng Chấn ăn Triệu Kim Ca ít nhiều có chút không được tự nhiên, nhưng y vẫn chờ mong Tưởng Chấn đến… Lúc này tuy rằng còn đang làm việc, nhưng ánh mắt Triệu Kim Ca, lại cứ nhịn không được nhìn về phía đường Tưởng Chấn thường lui tới.

Nhưng mà y nhìn hồi lâu, cũng không nhìn thấy Tưởng Chấn, ngược lại giao lộ đột nhiên xuất hiện một lão phụ nhân năm sáu mươi tuổi rất là quen mắt.

Triệu Kim Ca nhìn nhiều vài lần, mới nhận ra đó là bằng hữu của Triệu Lưu thị, chỉ là Triệu Lưu thị cùng phụ nhân này đã thật lâu không có lui tới, y trong lúc nhất thời cũng liền không nhận ra.

“Kim ca nhi!” phụ nhân kia nhìn thấy Triệu Kim Ca, hiện tại mặt mày tươi cười đi về phía Triệu Kim Ca: “Kim ca nhi, đã lâu không gặp!”

“Lý di.” Triệu Kim Ca đáp một tiếng, phụ nhân này tên là Lý Tú Nhi, là người Lý gia thôn phụ cận, lại gả đến thôn Kiều Đầu, mà thôn Kiều Đầu chính là nhà mẹ đẻ của Triệu Lưu thị.

Khi Triệu Lưu thị chưa xuất giá, cùng phụ nhân họ Lý này quan hệ không tệ, sau khi kết hôn cũng có lui tới, sau này sở dĩ cắt đứt liên hệ là vì phụ nhân họ Lý này làm mai cho Triệu Kim Ca.

Bà làm mai cho Triệu Kim Ca là hàng xóm nhà mẹ đẻ của bà, nhà kia có một nhi tử lớn hơn Triệu Kim Ca hai tuổi, tên là Lý Tổ Căn.

Đặt tên này, liền biết Lý Tổ Căn ở nhà được yêu thương cỡ nào… Mà hắn sở dĩ được yêu thương như vậy là vì Lý gia tam đại đơn truyền (Bao: Ba đời mà đời nào cũng chỉ có một con), Lý Tổ Căn thân thể còn không tốt lắm, rất là nhỏ gầy.

Gia cảnh Lý gia rất bình thường, thân thể Lý Tổ Căn cũng không phải rất tốt, Lý gia liền muốn sớm định việc hôn nhân cho gã, tốt nhất là một song nhi thân thể khỏe mạnh, về sau có thể giúp đỡ việc trong nhà.

Triệu Kim Ca trước đây bộ dáng rất khỏe mạnh không nói, còn rất khả ái, có một lần Triệu Lưu thị mang theo y đến thôn Lý gia xem diễn, liền bị mẫu thân Lý Tổ Căn — Lý Lưu thị coi trọng, bà cũng là người thôn Kiều Đầu, về nhà hỏi thăm một chút, sau khi biết tình huống của Triệu Phú Quý cùng Triệu Lưu thị, đối với Triệu Kim Ca càng thêm vừa lòng, lập tức tìm Lý Tú Nhi, để bà giúp làm mai mối.

Lý gia vài lần đến Triệu gia thỉnh cầu, biểu hiện cực có thành ý, Triệu Phú Quý cùng Triệu Lưu thị xem qua Lý Tổ Căn, phát hiện gã tuy rằng gầy nhỏ một chút, nhưng kỳ thật cũng không có bệnh gì liền đồng ý.

song nhi nhà bà có chút rất khỏe mạnh, cho nên bọn họ cũng sợ y tương lai gả không được, Lý gia này tuy rằng không có nhiều tiền gì, nhưng Lý Tổ Căn không có huynh đệ, trong nhà cũng liền không cần lại phân ra, người Lý gia lại đều nhỏ gầy, khẳng định đánh không lại nhi tử nhà mình…

Việc hôn nhân của Lý gia cùng Triệu gia liền như vậy định xuống, Triệu Kim Ca cũng có một vị hôn phu, chỉ là vị hôn phu còn muốn thấp hơn y một đầu kia, vẫn đều không thế nào thích y.

Đương nhiên, Triệu Kim Ca khi đó đối với thích không thích, kỳ thật cũng không biết, bất quá ngẫu nhiên có chút thất lạc thôi.

Lại sau này, ca ca Triệu Kim Ca qua đời năm mười hai tuổi, nương bệnh nặng, Triệu gia xảy ra chuyện… Lý gia bên kia liền từ hôn.

Bọn họ không muốn Triệu gia liên lụy, cũng là vì lúc Lý Tổ Căn mười bốn tuổi cũng đã thích một nữ hài cùng tuổi thôn Lý gia, nữ hài kia là hài tử của một song nhi đã gả đi của thôn Lý gia lưu lại, song nhi kia chết sớm, phu gia cưới người khác còn không muốn nuôi sống con mình, liền đem nàng ném tới nhà ngoại.

Nữ hài này ở nhà bà ngoại cũng sống thật không tốt, Lý Tổ Căn thường xuyên đưa đồ trợ giúp nàng, nàng liền cùng Lý Tổ Căn qua lại và nguyện ý gả cho Lý Tổ Căn.

Sau khi từ hôn, Triệu Kim Ca liền không quan tâm chuyện thôn Lý gia nữa, ban đầu còn có người dụng tâm kín đáo ở trước mặt y nhắc tới Lý Tổ Căn, sau này ước chừng là thấy y vẫn không gả được cũng rất đáng thương, liền không có ai nhắc nữa.

Về phần này Lý Tú Nhi… Lý Tú Nhi thật sự muốn giao hảo với Triệu Lưu thị, vì chuyện của Triệu Kim Ca còn nháo một trận với một nhà của Lý Tổ Căn, sau đó ước chừng là cảm thấy thẹn với Triệu Lưu thị nên không đến Triệu gia nữa.

Lại bởi vì Triệu Lưu thị cùng nhà mẹ đẻ quan hệ không tốt, mấy năm nay cơ hồ đều không quay về, hai bên cũng liền không gặp mặt nữa.

Hiện tại đột nhiên nhìn thấy Lý Tú Nhi, Triệu Kim Ca cũng rất kinh ngạc, mà Lý Tú Nhi thì rất cao hứng.

“Kim ca nhi, ta đặc biệt đến tìm ngươi, ta nói với ngươi nha, Lý gia đã bị báo ứng!” Lý Tú Nhi nói với Triệu Kim Ca.

Bà đến gặp Triệu Kim Ca là vì một nhà Lý Tổ Căn kia đã bị xui xẻo, trong lòng bà rất thống khoái, liền muốn nói cho Triệu Kim Ca, để y cũng cao hứng cao hứng.

“Lúc trước Lý Tổ Căn đòi chết đòi sống muốn cưới tiện nhân họ Từ kia, hiện tại… Ha ha!” Lý Tú Nhi không ngừng nói liên miên.

Nguyên lai, sau khi Lý Tổ Căn từ hôn với Triệu Kim Ca liền cùng Từ thị trong thôn bọn họ định thân, lúc mười bảy tuổi hai người liền thành thân.

Bọn họ mới đầu sống coi như không tệ, Từ thị còn một hơi sinh cho Lý Tổ Căn bốn nhi tử, khiến người Lý gia rất thương yêu nàng, một chút việc đều không để nàng làm.

Nhưng đầu năm nay… Bốn nhi tử kia cũng không phải dễ nuôi sống.

Bản thân Lý gia cũng không phải người có tiền, Lý Tổ Căn cùng cha gã vẫn thiên về nhỏ gầy, trừ nhà mình thì không có cách nào làm việc cho người khác kiếm tiền, vì thế cuộc sống trong nhà cũng liền càng ngày càng nghèo, thậm chí phải mượn tiền sinh hoạt.

Sau này không còn biện pháp, bọn họ liền tìm một việc cho Từ thị, để Từ thị đến nhà một địa chủ bên bọn họ giúp việc.

Nhà địa chủ kia trừ đất còn làm chút sinh ý về kén, trong nhà mấy thôn lân cận có dưỡng tằm kết kén đều bán đến nhà gã, phi thường có tiền, nhà lớn gạch xanh ngói kiến rất khí phái, nhưng vẫn không có con.

Từ thị sinh đẻ rất tốt mà vẫn còn có thể sinh nữa, nên nhưng không liền bị chú ý tới? Vợ địa chủ kia cũng rất lợi hại, nàng không muốn để hồ ly tuổi trẻ xinh đẹp vào nhà câu dẫn nam nhân của mình, liền lấy bộ dáng người lớn muốn tốt cho Từ thị, cho nàng bao nhiêu tiền để nàng sinh con cho địa chủ.

Từ thị đồng ý, lúc ấy vì cũng đã thiếu người ta chút tiền nên một nhà Lý Tổ Căn cũng đồng ý.

Ở nông thôn, hành vi này gọi là điển thiếp, chính là tốn chút tiền thuê một nữ nhân sinh hài tử cho mình, chờ cho hết năm đã định thì nữ nhân đưa về còn hài tử thì lưu lại.

Đối với gia đình rất bần cùng mà nói, để vợ làm thiếp mấy năm cho người ta, kỳ thật cũng không có gì, dù sao cuối cùng vẫn sẽ trở về sinh hoạt. Ở thời điểm ăn cơm không đủ no, trinh tiết cái gì hoàn toàn không có ai sẽ để ý.

Cũng là Từ thị có bản lĩnh, người ta thuê nàng ba năm, nàng đã sinh cho nhân gia một đứa, chờ khi hết ba năm, trong bụng lại còn có một đứa nữa.

Từ khi làm thiếp, vừa có ăn lại có uống, sau khi hoài hài tử còn mỗi ngày có thịt ăn, sau khi hài tử sinh nàng cho hài tử uống sữa, lại càng ăn sung mặc sướng.

Đó là ngày lành tuyệt đối không có ở Lý gia.

Từ thị cũng liền không muốn đi, nàng đi cầu vợ nhà địa chủ muốn lưu lại.

Thái thái nhà kia tuy không phải thập phần mạo mỹ, nhưng so với Từ thị đẹp hơn, thậm chí còn so với Từ thị còn trẻ hơn một hai tuổi, Từ thị đối với nàng mà nói không có uy hiếp gì, nghĩ nghĩ liền đáp ứng.

Dù sao nhi nữ Từ thị sinh ra tương lai đều gọi nàng bằng nương, Từ thị ở trong nhà địa vị cũng chỉ tốt hơn hạ nhận một chút, lưu lại một thôn phụ một chữ cũng không biết như vậy không chỉ không nguy hại nàng, còn cho thấy nàng rộng lượng.

Tương lai bọn hài tử trưởng thành, đối lập với bà mà nhìn Từ thị đã từng gả cho người khác còn sinh bốn nhi tử, cũng biết đến cùng nên thân cận ai.

“Từ thị lại cầm về Lý gia năm mươi lượng bạc, liền cùng Lý gia cắt đứt quan hệ, Lý Tổ Căn hiện tại bị cười nhạo rất lợi hại! Gã để vợ mình làm thiếp cho người ta, kết quả làm cho vợ chạy mất.” Lý Tú Nhi cười nhạo Lý Tổ Căn.

Vốn vợ Lý Tổ Căn có thể sinh hài tử cho người ta kiếm tiền, cũng vẫn có người hâm mộ, hiện tại Từ thị chạy mất, tình hình liền không giống nữa.

Chẳng sợ Từ thị trước sau đem về một trăm lượng bạc, nhưng trừ bỏ đã xài rồi, còn lại cũng chỉ có thể mua ba bốn mẫu đất, Lý Tổ Căn còn có bốn nhi tử… Trừ phi gã lấy tiền đi mua nữ nhân song nhi, bằng không về sau đừng nghĩ có vợ ấm ổ chăn.

Mà một cái nhà không cái vợ, kia còn gọi là nhà sao?

“Đi mua, gã khẳng định lấy ra không được nhiều như vậy, không mua dùng tiền đó cưới vợ sao… Nhà gã nghèo như vậy, lại cưới thêm người trở về thì phải sống như thế nào? Còn có bốn nhi tử kia, bây giờ còn tốt, chờ bọn nó trưởng thành muốn cưới vợ nữa… Chậc chậc!” Lý Tú Nhi nói rất chi sung sướng khi người gặp họa.

Lúc trước Lý Tổ Căn nếu cưới là Triệu Kim Ca, bằng thân thể có thể làm việc này của Triệu Kim Ca, trong nhà tổng sẽ sống càng tốt, còn không cần lo lắng Triệu Kim Ca chạy mất.

Lý Tú Nhi đến nói với Triệu Kim Ca này đó là hy vong Triệu Kim Ca có thể cao hứng chút, nhưng trên thực tế Triệu Kim Ca cũng không có bao nhiêu cao hứng.

Lý Tổ Căn lớn lên có bộ dáng gì y đều đã quên, hiện tại nào có rảnh đi quản chuyện của gã? Ngược lại Lý Tú Nhi vẫn ở bên cạnh y nói không ngừng, cũng không biết Tưởng Chấn có đến hay không.

Triệu Kim Ca nghe rất không nghiêm túc, ánh mắt vẫn nhìn về phía bên đường, vì vẫn không thấy được Tưởng Chấn, trong lòng trống không, liền ngóng trông Lý Tú Nhi có thể đi sớm chút mới tốt.

May mắn Lý Tú Nhi cuối cùng cũng nói xong, lại nói: “Kim ca nhi, ta đến ngươi gia nha, ngươi tiếp tục làm việc đi.”

Lý Tú Nhi cuối cùng bỏ qua cho Triệu Kim Ca mà rời đi, Triệu Kim Ca thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn nhìn thái dương trên đỉnh đầu, liền đi về phía kênh đào ở rừng cây.

Thường Tưởng Chấn đến đây, đều sẽ ở bên ngoài nháy mắt cho y trước, hôm nay lại không có, cũng không biết Tưởng Chấn có đến không.

Tưởng Chấn đương nhiên đến, Triệu Kim Ca vừa mới tiến tới, hắn liền tiếp đón Triệu Kim Ca: “Kim ca nhi.”

Khóe miệng Triệu Kim Ca lập tức nhếch nhếch lên trên.

Tưởng Chấn đã sớm đến, nhìn thấy có người lôi kéo Triệu Kim Ca nói chuyện, mới núp vào. Hắn cũng không biết nữ nhân nói chuyện với Triệu Kim Ca kia, nhưng cân nhắc hơn phân nửa là nói chút bát quái, cũng liền không có nhiều hỏi, mà cầm ra cơm cho Triệu Kim Ca ăn.

Hắn giữa trưa hôm nay làm cơm là thịt muối xào bắp cải.

Dùng ống trúc ăn cơm đến cùng cũng không thuận tiện, hắn liền xách rổ đến, trong rổ để một cái bát lớn, bên trong chứa đầy cơm, mà thịt xào bắp cải liền để bên trên cơm.

So với canh cá buổi sáng, thịt xào bắp cải thật sự ăn ngon hơn nhiều lắm, Triệu Kim Ca không lâu liền đem một chén cơm lớn ăn sạch sẽ, còn cảm thấy mình có thể thêm hai chén nữa.

Bất quá lương thực khẳng định phải ăn tiết kiệm chút… Triệu Kim Ca cảm thấy có thể vào giữa trưa ăn một chén cơm nhiều như vậy, đã rất tốt.

Ăn uống no đủ, Triệu Kim Ca liền nghĩ đến chuyện vừa rồi, nhưng cân nhắc chuyện này cùng y cũng không có quan hệ, lại không muốn ở trước mặt Tưởng Chấn nói tới Lý Tổ Căn, cũng liền không nhắc tới cùng Tưởng Chấn.

Triệu Kim Ca hoàn toàn không quan tâm đến Lý Tổ Căn, lại không biết người Lý gia hợp kế đến hợp kế đi lại nhớ thương đến y.

Lý Tổ Căn vẫn nhớ Từ thị, nhưng Từ thị khẳng định không muốn trở lại.

Nhà bọn họ già già trẻ trẻ, người trụ cột là gã lại bộ dáng nhỏ gầy không khí lực, cho dù bạc Từ thị đưa tới sau khi trả hết nợ chi tiêu một bộ phận còn dư bảy tám mươi lượng, nhưng tương lai…

Nhà bọn họ gã tân tân khổ khổ làm một năm, nhưng ngay khẩu phần lương thực trong nhà đều không làm ra đủ, về sau hoặc mua nhiều thêm đất để làm, hoặc phải mua lương thực ăn!

Bọn họ có khuynh hướng phía trước nhưng mua rồi thì ai tới làm? Áo cơm của bốn nhi tử kia, lại muốn ai tới xử lý?

“Nghe nói Triệu Kim Ca kia đến bây giờ còn chưa gả đi… Y tuy rằng xấu, nhưng có khí lực lớn.”

“Chỉ cần y không mang cha nương y, sau khi gả đến đây cuộc sống của nhà ta cũng sẽ dễ chịu.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN