\”Hoài An\” giọng nói quen thuộc vang lên ngửng mặt lên khuôn mặt với nụ cười của Lương Tịch.
\”Lớp phó thật là dồi dào sức sống a\” An An bò dài trên bàn than thở.
Lương Tịnh cười ngồi xuống \”Lát sau khi gặp thầy xong chúng ta cùng nhau đi ăn kem.\”
An An ngồi bật dậy hớn hở \”Nhất chí vậy đi….\” cô ngừng lại vài giây \”Không biết có việc gì mà thầy lại bảo chúng ta ở lại ta\” Cô nhìn xung quanh lớp cũng phải có nửa lớp ở lại.
\”Cũng không biết nữa\” chũng tôi không hiểu tại sao phải ở lại thầy giáo đi vào, tay cầm theo 1 chiếc hộp dùng để bỏ phiếu.
Tôi lấy tay chọc chọc vào người ngồi đằng trước \”Trông nó thật là nguy hiểm\” tôi ghé sát vào tài của lớp phó.
Thầy giáo cầm thước gõ vào bàn. Nhìn quanh lớp vào nói \”Dù đã học với nhau 1 năm, nhưng có một số bạn vẫn chưa hòa nhập được với mọi người lên chúng ta sẽ giúp đỡ các bạn 1 cách âm thầm\” mọi người ồ lên rồi im lặng để nghe thầy nói tiếp \”Mọi người lên đây bốc lấy 1 phiếu, tờ giấy ghi tên ai thì sẽ giúp người đó.\”
Từng người lên, cô khá là mong mỏi trong đó có tên của Minh Châu là: người xinh đẹp nhầ khối 11 vì chưa có nhiều dịp tiếp xúc lên đây là cô hội có 1 không 2.
Đi lên cô lấy đại, ngồi vào chỗ cầu xin rằng là người cô mong muốn \”Cậu đang mong chờ vào tên ai vậy\” Lương Tịnh quay suống nhìn cô chắp tay cầy xin vô cùng cầu khẩn.
\”Là Minh Châu\” mắt cô sáng dực lên \”Vị đại mỹ nhân lớp chúng ta.\”
\”Nếu vào cậu ấy, có thể đổi cho tớ không\” cô lắc đầu vẻ đắc ý.
Thầy giáo ra khỏi, mọi người bắt đầu mở tờ giấy ra \”Mau mở ra đi\” Lương Tĩnh sốt ruột thay cô, anh chăm chú nhìn vào.
Cái tên dần được hé lộ mở, tờ giấy được mở ra 1 cách chậm chạp họ của người đó được hé lộ là họ Trương, như tiếp thêm được hy vọng nhưng đập vào mắt cô 3 chữ Trương Minh Triết. Cô thật sự muốn khóc, nhưng không còn sức để mà khóc nữa rồi.
\”An An nhà chúng ta thật đen đủi a\” Lương Tịnh giằng tờ giấy trong tay cô \”Để thử đổi với ai đó xem\” chạy vùng quanh lớp để đổi nhưng ai cũng lắc đầu.
\”Không biết lớp trưởng của chúng ta đã làm gì mà ai cũng sợ cậu ta\” Lương Tinh nhìn tờ giấy trông tay than vãn.
\”Ai cũng đều biết rằng cậu ta rất đáng sợ, núi chuyện cụt ngủn và vô cùng thích ở 1 mình.\”
\”Thôi! Chúng ta mau đi ăn kem, nóng chết mât\” nói xong cầm tay cô kéo đi thật nhanh \”Những ngày tháng về sau còn dài lắm, yên tâm đi.\”
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!