Đời Con Gái ! Tin Vào Ai ? - Chương 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
196


Đời Con Gái ! Tin Vào Ai ?


Chương 15


Chương 15

Từ ngày mà hắn về với cô gái xinh như búp bê đó, chiều thì không xuất hiện. Mà sáng hôm sau nhìn hắn sao sao ý, có thể gọi là bơ phờ, hốc hác. Hai mắt đen thui như gấu trúc chứng tỏ mất ngủ, mà tôi cũng không muốn nói chuyện với hắn trong trường nên ra chơi cũng ở trong lớp, ra về thì lại thấy cô gái đó đến rước, chiều thì mất tích. Cứ vậy cho đến hết tuần.

Và tới ngày chủ nhật……

Hôm nay chủ nhật, ngày ba mẹ lên xuất phát đi “Làm ăn du lịch”. Chuyến bay lúc mười giờ hơn, mà cả nhà đã tới sân bay từ chín giờ.

– Mẹ đi nhớ bảo trọng nha, đừng gọi về cho con thường xuyên quá nha.

– Mẹ giết mày giờ, mẹ gọi là mày phải ở nhà nghe chưa, mẹ lắp camera khắp các cửa rồi đó.

– Mẹ…… nhà chứ phải tù đâu.

Lúc tạm chia tay phụ huynh ở sân bay tôi cũng buồn lắm, quen với việc có mẹ ở nhà cho ăn ‘cao lương mỹ vị’ riết quen giờ thì ngày nào cũng ăn mì gói. Oa oa….. mẹ muốn con sống sao.

Sau khi tiễn phụ huynh lên máy bay, chị hai với cháu đi thẳng về nhà ngoại. Còn tôi móc con 1280 ra gọi nhỏ Nhi, lúc vừa sắm điện thoại là ngay buổi tối lên facebook hỏi số điện thoại nhỏ liền, rủ nhỏ đi trà sữa ngay và luôn.

. . . . . . . .

Hẹn Nhi qua nhà để chở tôi đi, nhỏ Nhi lúc nào cũng phàn nàn về việc tôi có xe mà không đi. Hôm nay nhỏ chạy xe máy, nhỏ đi xe con xe dễ thương màu hường. Nhà nhỏ giàu lắm, nhỏ đầu thai tốt dễ sợ, lại luôn hơn mình về mọi mặt nhưng cũng không ghanh tỵ với nhỏ, vì với tôi mọi thứ hiện tại là tốt lắm rồi.

Tôi với Nhi đi trà sữa ở một trường cấp ba bên Hóc Môn, vì có nhỏ bạn làm việc ở quán đó. Nhỏ đó tên Phượng, Phượng rũ bọn tôi qua quán nó lâu rồi mà giờ mới đi được. Hôm nay chủ nhật nên cũng đông khách, bàn ghế trật kín nhưng vẫn có vẽ thoải mái lắm. Vừa vào thì tôi với nhỏ Nhi bốn mắt nhìn nhau. Ngồi trong góc không phải là Yong sao ? Mà kế hắn có nhỏ nào nữa, tôi không nhớ rõ nhưng hình như đã gặp ở đâu rồi.

Phượng thấy tôi với nhỏ Nhi đứng nhìn nên mới nói.

– Quán hết bàn rồi còn ghế không à !

– Ghế cũng được, lấy tụi tao ghế đi.

Tôi chưa kịp nói nhỏ Nhi đã lên tiếng. Phượng mang ghế ra cho tôi với nhỏ, nhỏ kéo tôi lại bàn của Yong, đặt ghế ngồi đối diện 2 người họ.

Hắn nhìn thấy tụi tôi như thấy ma, mắt tròn nhưng không được to nhìn bọn tôi ( Yong mắt một mí nè hí hí…. )

Nhỏ Nhi xung lắm, vừa ngồi xuống đã buông dưa lê.

– Lâu quá không gặp nhớ Yong quá chừng, bữa nào qua nhà em chơi nữa nha ! Ủa…. mà ai ngồi kế vậy, nhìn……..

Tôi biết nhỏ tính nói gì, ngay và lập tức nhanh như chớp bịt miệng nhỏ lại. Nhi là người nghĩ gì nói đó nên hay làm mất lòng người khác, nhưng tôi nghĩ đó là điểm hay đối với những người ‘biết chấp nhận sự thật’.

Câu nhỏ Nhi tính nói là :” Ủa….. mà ai ngồi kế vậy, nhìn xấu ghê gớm !”. Tôi hiểu nhỏ mà, vì tôi cũng nghĩ y chang nhỏ vậy ý.

Yong nhìn tôi, rồi nhìn Nhi, nói.

– Đây là Xuân Hương !

Đúng rồi, nhỏ này là Hương, cái người mà hắn gọi là tình đầu gì đó. Tôi dẫm lên chân nhỏ Nhi rồi trừng mắt với nhỏ để nhỏ không nói linh tinh. Nhỏ Nhi mới đảo mắt nhìn nàng Hương rồi nói.

– Chào !

– Chào bạn, tui là bạn gái Yong !

– Phượng ơi trà sữa đâu rồi nhanh đi tao khát.

Nhỏ Nhi quăng cục lơ cho nàng ấy mà xoay mặt chỗ khác. Nàng nhìn tôi, tôi cũng không nói gì dựa lưng vào tường, mượn con Iphone nhỏ Nhi chơi game.

Lúc Phượng bưng trà sữa ra, tôi cầm ly của mình, uống một hơi hết ly trà sữa. Nàng ấy nhìn tôi kinh ngạc, còn hắn thì cũng không nói gì vì đâu phải là lần đầu, nhỏ Nhi thì quá đỗi bình thường vì hồi nào giờ chơi chung riết quen rồi, còn gọi giúp thêm ly nữa, gọi cả đống đồ ăn vặt. Nhỏ tham ăn, gọi toàn mấy món mình ghét để nhỏ ăn một mình không thôi. Mà không sao, bữa nay bất chấp ăn mấy món mình không thích luôn.

– Ê tao nhớ mày ghét mấy này lắm mà?

– Ăn bất chấp. Không cản được tao đâu.

– Yong ăn đi !

Nhỏ Nhi nói xong, hắn không ngại mà bóc ăn ngon lành. Nhìn Hương như người vô hình, tôi thì còn thấy tội Hương, gặp nhỏ Nhi là nàng Hương đúng chất “Tội” luôn. Tôi nói chuyện với Hương, mà nói câu nào nhỏ Nhi trả lời ‘dùm’ nàng câu đó.

– Hương quen Yong bao lâu rồi ? Tình đầu hả ?

– Trời, Bum à, người ta nói tình đầu không tan cũng vỡ, mà không tan vỡ cũng bấy nhầy à.

Nhỏ trù người ta chia tay thì có.

– Mày đừng vô duyên, tao hỏi mày đâu.

– Trả lời dùm mà !

Nhỏ Nhi nói vậy là biết nhỏ ghét nàng rồi. Chuyển đề tài cho nàng còn chút mặt mũi trước mặt người yêu vậy.

– Tối qua tao ngủ không ?

– Ờ được, nay ba mẹ tao về nhà lớn nên bên này có mình à.

– Anh Tài đâu?

– Đi nước ngoài rồi.

Kể sơ về Nhi nha. Nhỏ Nhi bạn thân tôi, Nhà cực kỳ giàu, gia đình có 4 người, ba mẹ, anh hai, và nhỏ. Ba nhỏ là anh lớn trong nhà và còn một em gái là dì của nhỏ, gia đình dì nhỏ sống ở nhà lớn với ông bà nội. Nhà lớn nhỏ ở bên quận bảy, nguyên căn biệt thự có hồ bơi, sân rộng bao nhiêu không biết chỉ biết chạy xong phải dùng bình trợ oxi mới thở nỗi. Còn nhà bên Gò Vấp là nhà riêng của anh hai nhỏ thôi, cũng sống với bamẹ luôn. Nói chung nhà nhỏ nhiều cái phức tạp lắm, kể vài năm cũng chưa hiểu hết.

. . . . .

Còn tiếp…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN