Đời Này Kiếp Này - Chương 4
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
38


Đời Này Kiếp Này


Chương 4


GÓC NHÌN CỦA QUAN KỲ

1

Hôm nay là thứ 6, ngoài trời đổ mưa rồi.

Nghĩ đến việc mình nhìn thấy Nhu Nhu, tôi lại không thể bình tĩnh được.

Tôi đã phải đứng trước gương và tập bày ra vẻ mặt bình tĩnh.

Nhu Nhu rất thông minh, chỉ cần để lộ một chút sơ hở thì sẽ bị cô ấy phát hiện mất.

May mắn là trong 3 năm qua, tôi đã che giấu rất tốt.

Đã rất thành thạo rồi.

2

Nhu Nhu lại ngoan ngoãn đợi tôi đến.

Cô ấy chính là như thế.

Tôi đặt bó hoa xuống, ngẩng đầu cười nói: “Nhu Nhu, hôm nay trời hơi lạnh.”

Không biết em có lạnh không?

“Chúc mừng kỉ niệm 5 năm.”

Đã 5 năm rồi, nhanh thật.

Em cũng đã rời đi 3 năm rồi.

Nếu em vẫn còn ở đây, vào ngày kỉ niệm hẳn sẽ ồn ào lắm.

Sáng sớm sẽ háo hức đánh thức mọi người dậy.

Sau đó chạy xuống lầu để mua bánh kem dâu tây.

Nhưng hôm nay anh không có thời gian mua bánh kem dâu.

Bởi vì anh rất muốn gặp em.

3

Trên đường đến đây, anh đã gặp Vương mập.

Con của cậu ta thật đáng yêu.

Nhu Nhu, nếu em vẫn còn ở đây, con của chúng ta có lẽ cũng lớn như vậy rồi.

Trước khi em gặp tai nạn, anh vẫn chưa kịp nói với em, anh đã bàn bạc với mẹ về thời gian chính thức để đi thăm chú dì.

Vốn dĩ là muốn làm cho em bất ngờ.

Kết quả lại chẳng còn cơ hội nói với em nữa.

Nhưng đó cũng không phải là chuyện to tát. Trong lòng anh, em đã là người mà Quan Kỳ anh muốn dành cả đời để ở bên.

Chẳng qua là người và ma khác biệt, không thể đường đường chính chính nói chuyện với em.

Nhưng chỉ cần nhìn thấy em như thế này, anh đã rất thoả mãn rồi.

4

Mỗi lần đến đây đều nói với em những điều vặt vãnh, em có cảm thấy anh phiền không?

Thực ra là muốn cho em biết, cuộc sống của anh rất tốt.

Nhưng thực ra, cũng không tốt lắm.

Trong nhà quạnh quẽ quá, xuân hạ thu đông của một người, *âm tình viên khuyết.

*阴晴圆缺 (yīn qíng yuán quē): miêu tả chu kỳ hoán đổi giữa trăng tròn và trăng khuyết. Thường được sử dụng để miêu tả sự vô thường của cuộc sống và những thăng trầm của cuộc đời.

Anh vẫn chưa thể quen với cuộc sống không có em, nếu em biết có lẽ sẽ nhéo tai anh rồi mắng anh ngốc.

Được rồi được rồi.

Anh là tên ngốc.

5

Em muốn ăn dâu tây phải không?

Anh thấy em lấy rồi, ngốc thật, đã không lấy được rồi còn cố lấy.

Khi nhắc đến việc giới thiệu bạn gái, mặt em tối sầm lại.

Nhưng vẫn là không che giấu được.

Nói chưa được mấy câu mà mắt đã đỏ hoe rồi.

Lúc trước em còn nói với anh, em đã không còn là đứa trẻ hay khóc nhè nữa.

Bị anh nhìn thấy rồi nhé.

Không ngờ được là anh có thể nhìn thấy em đúng không.

Cô nhóc lừa đảo.

6

Nhu Nhu.

Anh nghe thấy hết rồi.

Em không thể mãi mãi ở lại nhân gian phải không?

Hình như anh đã sai rồi.

Anh nên nghĩ đến sớm hơn mới phải.

Thật ra anh vẫn còn rất nhiều điều chưa kịp nói, nhưng bỗng dưng anh lại chẳng thể nói nên lời.

Người anh lạnh đi, toàn thân như mất hết sức lực.

Tim rất đau.

Đau đến không thể thở được.

Thật lâu thật lâu anh vẫn không thể bình ổn trở lại.

7

Anh nói với em, sau này mỗi ngày đều đến thăm em có được không.

Thật ra, là anh không thể rời xa em.

Một tuần cuối cùng.

Anh cho chúng ta một tuần cuối cùng.

Nhu Nhu, hẳn là em không biết anh đã tự mình quyết định điều đó.

Bắt đầu đếm ngược số lần chúng ta gặp nhau.

8

Nhu Nhu, em lại nói về chuyện để anh có một cuộc sống mới.

Lần này có thể anh sẽ diễn một vở kịch cho em xem.

Đừng khóc, được không em?

Anh không thể ôm em được.

9

Anh đã kể một cách cặn kẽ về những việc xảy ra giữa chúng ta.

Những chuyện em biết và cả những điều em không biết, anh đều nói hết.

Em nói anh lần này đến thăm lại nói nhiều hơn rồi.

Nhưng nếu không nói, sau này sẽ không còn cơ hội nữa.

7 ngày trôi qua thật nhanh.

Nhu Nhu.

Để cho vở kịch này chân thật một chút.

Trước khi mang cô gái kia đến, anh đã đến thăm em trước.

Trước khi đi, anh đã tháo chiếc nhẫn xuống.

Em tỉ mỉ như vậy, chắc chắn sẽ để ý thấy.

Nhu Nhu, em sẽ trách anh sao?

Em nói em không trách anh.

Nhưng anh tự trách mình.

10

Ngày này rồi cũng phải đến.

Nhu Nhu, sao em lại chẳng có phản ứng gì như thế.

Ma thì làm sao mà hạ đường huyết được, đồ ngốc.

Nhưng em khóc đến nỗi khiến anh đau như muốn ch.ết đi vậy.

11

Anh nói sau này anh sẽ không đến thăm em nữa.

Quan Kỳ anh đã buông tay, khi yêu anh chỉ yêu một người.

Toàn tâm toàn ý yêu, không thể để tâm đến ai khác.

Nhưng anh vẫn chưa nói xong.

Đời này, anh chỉ yêu duy nhất một người, là em.

12

Nhu Nhu, anh để chiếc nhẫn lại cho em.

Như anh đã nói lúc trước.

Em hãy quên anh đi.

Chính em mới là người nên bước tiếp, anh tình nguyện ở lại đây.

Canh giữ những kỷ niệm của chúng ta.

Nhu Nhu, tạm biệt.

Anh phải đi thôi. Nếu anh còn ở lại thêm giây phút nào nữa sẽ bị em phát hiện mất.

Chỉ trong vài phút ngắn ngủi, anh đã phải chịu đựng mong muốn được gặp em cả trăm lần.

13

Nhu Nhu. anh nghe thấy rồi.

Em nói có thể nói ‘anh yêu em’ một lần nữa không.

Anh yêu em mà.

Anh thật sự rất yêu em.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN