Đội Trưởng Việt Nam: Siêu Anh Hùng Đầu Tiên
Chương 9: Liệu có phải là ký ức?
Vũ trụ này vốn đã nuôi dưỡng sự sống từ hàng tỉ năm trước. Năm giống loài đâu tiên được hình thành bao gồm, Long tộc, Tiên Tộc, Thần Tộc, Phật Tộc và Ma Tộc. Cảnh giới tu luyện của tất cả các sinh vật trong vũ trụ được chia thành: Luyện khí hồn, Pháp sĩ, Trung kì, Pháp Đồ, Pháp Vương, Vỏ Gỉả Cảnh, Vỏ cường Cảnh, Vỏ Tông, Đạo Đấu Tôn, Đạo Thiên Quân, Đồng Khánh, Ngân Khánh, Huyền Thần, Đại Hoàng Giới. Một ngày nọ, Ma Giới xuất hiện một kẻ đạt sức mạnh còn lớn hơn cả Đại Hoàng Giới. Hắn gây chiến khắp vũ trụ tiêu diệt tất cả kẻ cản đường. Sau cùng, chỉ còn lại một chiến binh duy nhất của Long Tộc với sức mạnh của thất sắt kì ngọc để chặn đứng hắn. Tên của người đó là Lạc Long Quân. Cùng với Âu Cơ, đứa con của Tiên Tộc, cả hai đã chặn được Ma Tộc tại Trái Đất. Tuy nhiên, cũng vì lẽ đó mà Lạc Long Quân lâm vào trạng thái ngủ mê. Còn Âu Cơ, mất đi một phần sức mạnh. Sau đó, bà trở thành lãnh đạo của quân kháng chiến trên khắp vũ trụ. Đồng thời, Trái Đất cũng trở nên tách biệt với phần còn lại của vũ trụ cho tới khi nhân loại đủ mạnh.
Trên mảnh đất này, từ các triều đại phong kiến cho tới thời đại Hồ Chí Minh, có rất nhiều người đã thức mạnh dòng máu rồng tiên, trở thành danh nhân lịch sử. Sau khi chết, linh hồn của họ trở thành anh linh và có thể được triệu gọi bởi ngọc linh hồn và cũng được biết tới như là khối lập phương. Tất nhiên, bản thân viên ngọc cũng có thể dùng triệu gọi sức mạnh của tất cả linh hồn, tốt lẫn xấu. Đồng thời, mỗi triều đại đều có một tổ chức chuyên đối phó yêu ma quỷ quái, sử dụng sức mạnh tiên long được biết đến như là người tu đạo. Từ khi giành độc lập, nước ta cũng đã thành lập ra Lữ Đoàn Không để giải quyết vấn đề này.
………………………….
Dười tầng hầm của địa đạo Củ Chi, mọi người như chết lặng khi nghe câu chuyện này. Dù đã đối mặt nhiều thứ vượt qua sức tưởng tượng của con người nhưng chuyện này đúng là hơi quá rồi.
“Người Mỹ có biết chuyện này không” Minh, vốn là người đầu tiên lấy lại bình tĩnh, lên tiếng hỏi.
“Họ chỉ biết là từng có một nền văn minh rất lớn tồn tại trước loài người và một cuộc chiến đang diễn ra ngoài vũ trụ. Thực ra, cả Liên Xô cũng chỉ đoán sơ sơ về chuyện này thôi” Lê Văn Sơn chậm rãi giải thích
“Chuyện đó để sau, thế cái ánh chú chụp với lính Pháp, chú giải thích sao?”
Minh nhíu mày hỏi. Dù sau thì chuyện lên quan tới vũ trụ cậu lo không nổi mà cũng chả biết lo thế nào. Tìm hiểu chuyện trước mắt quan trọng hơn.
“Lúc đó, chú chỉ tùy cơ ứng biến để tìm cách trốn thoát thôi. Nếu cháu đã tìm hiểu vụ này thì cháu cũng nên biết chú cũng là một trong những người đã chiến đấu ở đồi A1”
“Vậy chú là kẻ đã đưa tấm bảng cho người Mỹ sau” Minh lại lên tiếng.
“Năm 59, hàng ngàn cán bộ ở Miền Nam bị đưa ra máy chém, cùng với vô số gia đình vô tội. Bản thân Vân lúc đó cũng bị bắt. Con bé bị chuyển đi khắp nơi nên Tổ chức cũng không tìm ra được. Sau đó, cuối cùng cũng cứu được con bé ra, rồi chuyển nó ra ngoài Bắc. Sau đó, chú mới bất ngờ tìm thấy cháu”
“Và chọn cháu làm Đội trưởng Việt Nam” Minh lên tiếng cắt ngang lời nói của chú Giang.
“À đúng rồi, tôi có chuyện muốn nói” An Hạ lên tiếng
“Nói đi” Dũng lên tiếng
“Tôi tìm được người thân của Nhật Minh rồi. Đó là chuyện mấy ngày trước, cậu ta tên là Lý Thông Đạt”
………………………….
Hôm nay, đường phố đông nghịch người, họ là những sinh viên, trí thức, bác sĩ, luật sự, những tầng lớp danh giá nhất miền Nam. Tất cả bọn họ trên tay cầm biểu ngữ, với những khẩu hiệu quen thuộc “Yêu cầu Mỹ rút quân về nước”, “Phản đối chính quyền Nguyễn Văn Thiệu”, “Đòi tự trị đại học”**. Đối mặt với những con người của tri thức và lý tưởng là những tên cảnh sát, binh lính được trang bị tận răng để tắm của biểu tình trong biển máu. Đáp lại thái độ đó, những con người trì thức vẫn luôn mỉm cười, nói năng lịch sự, thể hiện cho tầng lớp tinh hoa của miền Nam. Một số người cùng nhau cười đùa, hát vang như một ngày hội. sinh viên đã hát vang các bài: “Chúng ta đã đứng dậy”, “Dậy mà đi (phổ thơ Tố Hữu)”, “Tổ quốc ơi ta đã nghe”, “Hát trong làn khói đạn”,..
Và rồi sau đó, hàng loạt những khẩu M16 thì nhau nhả đạn vào những người dân thường. Ngay làm tức, những người dân tìm cách bỏ chạy nhưng những viên đạn nào có tha cho ai. Sau đó, tới lượt những tay cánh sát tay cầm dùi cui, như những tay thợ săn thu hoạch con mồi, đập liên tiếp vào những người sinh viên tới khi họ nôn ra máu.
Ở khoảng cách xa, một chiếc xe ô tô vừa mới tới để kịp chứng kiến những gì mà “dân chủ” đã làm.
“Thế mà chúng dám tự xưng “tự do” với cả “dân chủ”, còn “nhân quyền” nữa mới ghê chứ” Minh cảm thán, hai lòng bàn tay siết lại lúc nào không hay
“Thân phận của cậu bây giờ ra ngoài đó không tiện. Đừng quên câu vẫn là nhà khoa học làm việc cho chính phủ Mỹ” An Hạ lên tiếng.
“Tôi biết rồi”
Sau đó, cậu quay sang nhìn An Hạ
“Sau cô biết được người đó quen tôi”
“Thực ra là trong lúc liên lạc với Liên minh*, người của ta tình cờ gặp một thành viên có một bức anh chụp chung với cậu đó” An Hạ lên tiếng.
“Chắc không phải là chỉ vì muốn tìm người thân giúp tôi chứ” Dũng lên tiếng.
“Thực ra là có một số thành viên của Mặt trận 2 gần đây thấy bọn Chó vàng ba sọc nên cần chúng ta tới tìm hiểu”
Trong lúc này, một người thanh niên xuất hiện, trong anh ta có một mái tóc đen dài chớm vành tai trên, xoăn và hơi rối. Mặt góc cạnh chữ điền, mũi cao và thẳng. Mắt nâu đen hai mí, môi dày. Đeo mắt kính với gọng màu bạc. Đặc biệt, trên khuôn mặt có vài nét giống Nhật Minh đến kì lạ, như cùng một khuôn đúc ra vậy.
“Người đàn bà tìm con chó dữ” Người đó lên tiếng
“Chó dữ là do giặc xâm lăng” An Hạ đáp lại.
Sao khi sử dụng xong mật khẩu, người đó lên tiếng.
“Tôi tên Lê Thông Đạt, cô cứ gọi tôi là Đạt. Mà anh ấy có ở đây không”
Sau đó, Nhật Minh xuất hiện. Nhìn thấy khuôn mặt đó, Đạt không thể tin vào mắt mình:
“Anh hai” cậu bất giác lên tiếng.
“Hả” Nhật Minh ngạc nhiên.
“Khoa đã ở đây không tiện nói chuyện đâu” An Hạ ngăn cản.
“Đúng rồi. Mà em còn phải đưa mấy người này vô nhà thương nữa” Đạt lên tiếng khi nhìn những người sinh viên lương thiện bị thương tinh khắp người. Cảnh tương thật không khác chiến trường là bao.
Trên đường đi tới căn cứ bí mật của Liên minh các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hòa bình Việt Nam, không kiềm được tò mò, An Hạ lên tiếng hỏi
“Bộ Nhật Minh không phải là tên thiệt của đồng chỉ hả?”
“Lúc đó, chỉ là do đồng chí Giang đặt tên cho tôi thôi”
“Mà cậu với Vân gặp nhau thế nào vậy” Hạ dùng ánh mắt tò mò nhìn Nhật Minh
“Chuyện kể ra cũng dài lắm, lúc đó tôi bị bất tỉnh ở phía bắc cầu Hiền Lương, được ba của Vân phát hiện…”
Sau một hồi kể chuyện, họ cũng đã đến trụ sở bí mật của Liên minh các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hòa bình Việt Nam
Trong một căn nhà nhỏ trên đường Phan Thanh Gỉảng (1), có ba người, hai nam một nữ bước vào. Ở trong nhà, Đạt vặn cái tay cầm. Sau một lúc, vách tường biến thành cánh cửa. Ở phía trong, có một đường hầm rộng.
Trong tầng hầm, mọi thứ trong khá bề bộn. Tuy nhiên, lá cờ Liên minh với ngôi sao vàng cùng hai vạch đỏ và một vạch xanh ở giữa cùng với cờ Giải phóng được treo ngay ngắn như một sự kính trong tuyết đối
Thông Đạt lấy ra một bức hình được chụp ngay tại Huế, trong đó cậu và Thông Đạt đang cầm lá cờ của Liên Minh***
“Đồng chí ở trong hình kìa” An Hạ lên tiếng.
“Anh có nhớ không. Lúc đó anh nói khi đất nước thống nhất, anh sẽ đi du lịch khắp nơi. Sáng tác những bản nhạc nổi tiếng nhất”
“Âm nhạc? Tôi là nhà khoa học mà” Minh khẳng định
“Đâu có. Anh có biết gì về khoa học đâu”
“À mà cậu có anh cậu mất tích vào ngày nào không?” An Hạ hỏi.
“Em cũng không rõ. Khoảng ngày ba hay ngày bốn tháng ba gì đó. Sau đó, bọn lính tái chiếm lại Huế, người chết nhiều không kể siết. Em cũng với nhiều người khác phải đi vào trong Sài Gòn để lánh nạn”
“Mà nè, cậu cần gì mới liên hệ với chúng tôi vậy” Sau đó, Minh lại lên tiếng. Thực ra, chuyện tìm người thân cũng chỉ là tình cờ. Cái chính vẫn là nhiệm vụ hiện tại.
“À mà vài ngày nữa, chính sát là ngày mai, Mặt trận 2 với Tổng hội Sinh viên Sài Gòn để có biện pháp đấu tranh. Phía của Tổ chức nhận ra một số hiện tượng dị thường hay xuất hiện dường như đang nhắm vào chúng ta nên em cần một vài người biết pháp thuật tới bảo vệ”
Bất ngờ, một người bước vào nói nhỏ với Thông Đạt.
“Cái gì” Thông Đạt lên tiếng
“Có chuyện gì vậy?” Nhật Minh hỏi
“Có vài sinh viên bị cảnh sát bắt giữ. Em đi trước” Thông Đạt lên tiếng
“Khoang đã, cho bọn anh đi theo” Linh cảm có chuyện chẳng lành. Nhật Minh yêu cầu.
Lúc này, tại một khu trường đại học
Từ sau Mậu Thân, một loạt các trường học bị chính quyền cưỡng chế trở thành tại lính. Hiện tại, một loạt các sinh viên bị tấn công. Có người bị báng súng đập vào.
“Phản đối. Bớ người ta, cảnh sát đánh người” Những âm thanh liên tiếp vang lên nhưng vẫn không ngăn cản được cảnh tượng tàn khốc đang diễn ra.
“Minh, không phải cậu định?” An Hạ sợ cậu sẽ làm chuyện gì đó ngu ngốc.
“Tớ chỉ sử dụng một chút pháp thuật thôi, không sao đâu. Mà thực ra, tổ chức cũng đâu có nói là không được dùng”
An Hạ chỉ còn biết lắc đầu để gã này muốn làm gì thì làm. Bình thường, cậu ta luôn là người cực kì bình tĩnh, quyết đoán nhưng đôi lúc còn manh động hơn cả Dũng nữa
Bất ngờ, một cảnh tượng khủng khiếp diễn ra. Một màn sương mù kì lạ bao quanh đám lính. Khi màn sương biến mất, hàng loạt con quái vật xuất hiện. Đôi mắt chúng có màu đen và tròng mắt thì đang co dần lại. Những chiếc nanh nhọn từ mệng chúng với dãi nhớt bốc mùi hôi thối. Chiếc đuôi với vẩy cứng dường như có thể chém tất cả làm đôi. Đặc biệt, làn da của chúng có màu vàng như cát sa mạc với ba đường kẻ sọc màu đỏ như máu.
“Chó vàng ba sọc” An Hạ lên tiếng
“Đám này hơi khác. Mà dù sao thì tôi cũng phải chiến đấu”
Ngay làm tức, cậu bỏ lọ linh hồn vào khe trên thắt lưng.
“Biến thân” Nhật Minh lên tiếng.
Tiếp theo, một âm thanh quen thuộc vang lên
“ĐỘI TRƯỞNG VIỆT NAM, SỨC MẠNH THỜI ĐẠI HỒ CHÍ MINH, GIÁNG LÂM.”
Sau đó một chiến binh bọc giáp toàn thân, nữa bên xanh, nữa bên đỏ, có ngôi sao vàng, xuất hiện.
Kế tiếp nữa, Nhật Minh lấy lọ linh hồn của Cao Lỗ, bỏ vào khe trên thắt lưng. Ngay sau đó, một lớp áo chàng xuất hiện, bao quanh Đội trưởng Việt Nam. Đồng thời, một âm thanh vang lên
“CAO LỖ, CHẾ NỎ THẦN DIỆT GIẶC NGOẠI XÂM, GIÁNG LÂM”
Hiện giờ, một chiến binh mang theo một cây nỏ có đầu hình con rùa, thân màu đen, cánh cung màu cam cùng bộ áo giáp màu vàng, có vô số lông thú và biểu tượng Kim Quy xuất hiện
Lần đầu tiên nhìn cảnh này, Thông Đạt không khỏi kinh ngạc.
Trong khi đó, Nhật Minh bắn ra vô số mũi tên thần về phía bọn Chó vàng ba sọc. Bị trúng đòn của Đội trưởng Việt Nam, bọn chúng nhanh chóng nổ tung ra thành từng mảnh. Một màn khói lửa bao trùm tất cả.
“Mọi người mau chạy đi” Nhật Minh lên tiếng
“Đội trưởng Việt Nam kìa. Cậu ta có thật” Một số người dân lên tiếng trước khi chạy đi.
“Tới rồi hả, Đội trưởng Việt Nam. Thấy đám Chó vàng ba sọc của ta so với của đám người Mỹ thế nào hả.” Đứng trên nóc nhà Thuồng Luồng Tinh lên tiếng với chất giọng khó chịu với người nghe như mọi khi.
“Ngươi… Thuồng Luồng Tinh” Nhật Minh cất giọng khi kí ức mơ hồ về lần bị trúng đột suýt chết ở Thủ Thiêm.
“Tuy ta không còn mạnh như trước nhưng vẫn dư sức xử ngươi” Thuồng Luồng Tinh mỉm cười một cách kinh dị. Sau đó, hắn rất súng bắn về phía Nhật Minh. Mặt đất chấn động.
Sau đó, Minh leo lên nóc nhà quyết chiến với tên quái vật. Thuồng Luồng Tinh cầm súng bắn ra những viên đạn với sức mạnh bằng vài trăm chiếc xe tăng. Bất chấp điều đó, Nhật Minh vẫn nhanh chóng né đòn. Đột nhiên, cách tay của tên yêu quái biến thành một con rắn khổng lồ. Như một cây roi lớn, nó lên tục tấn công Nhật Minh với uy lực đủ xé làm đôi cả chục chiếc máy bay chiến đấu. Không bỏ cuộc, Đội trưởng Việt Nam vừa lao tới vừa bắn ra vô số mũi tên thần. Đá bay Thuồng Luồng Tinh xuống mái nhà.
Sau đó, cậu lên tiếng:
“Xin hãy cho tôi mượn sức mạnh của người, Hoài Văn Hầu**”
Ngay sau đó, cậu lấy ra một cái lọ được bao phủ bởi màu cam, có hình ảnh một người thanh niên cưỡi ngựa, uy phong vô cùng.
“HOÀI VĂNG HẦU, TRẦN QUỐC TOẢN. ANH HÙNG NHỎ TUỔI BÓP NÁT QUẢ CAM. GIÁNG LÂM”
Lúc này, một trái cam khổng lồ xuất hiện, nó bao vây lấy cậu. Sau đó, vỏ cam lần lượt biến thành vỏ giáp, với sáu chữ “Phá cường địch, báo hoàng ân”. Từ hư không, một thanh đao màu cam xuất hiện.
Cầm lấy thanh đao, Nhật Minh xông lên chém thẳng vào Thuồng Luông Tinh. Không nao núng, hắn nhanh chóng lấy kiếm của mình ra đỡ. Ánh chớp lóe lên khi hai thanh đao chạm vào nhau. Sau đó, hắn nhanh chóng di chuyển ra phía sau của Nhật Minh. Không bị bất ngờ, Nhật Minh quay ra sau, chém Thuồng Luồng Tinh một nhát. Dù bị chém trúng, hắn không hề tỏ ra đau đớn, mà cũng chả biết hắn có bị thương không. Đồng thời, hắn còn tìm cách đỡ đòn tiếp theo của Minh. Tức giận, Minh lấy chân đá thẳng vào tên yêu quái ngàn năm. Tuy nhiên, đòn này cũng không làm hắn có chút gì thương tổn. Dù vậy, cậu cũng không bỏ cuộc, tiếp tục chém hắn không ngừng. Sau đó, Đội trưởng Việt Nam tập trung sức mạnh lên thanh đao của mình nhưng Thuồng Luồng Tinh đỡ được. Hắn còn đã một cú đá mang sức mạnh của hàng trăm khẩu pháo các loại làm Nhật Minh văng trên mặt đất
Hết cách, Đội trưởng Việt Nam chuyển về dạng xanh đỏ để sử dụng chiêu cuối. Một luồng năng lượng tập hợp ở dưới chân cậu
“Bây giờ là đòn kết thúc” Nhật Minh lên tiếng.
Sau đó, Đội trưởng Việt Nam chạy ra xa rồi chui xuống dưới đất. Tiếp đó, một cột đất đá xuất hiện đẩy anh lên cao. Nhật Minh nhảy xuống, đi qua hàng loạt các lá cờ đỏ sao vàng, đan xen với nhau rồi chạm vào con quái vật như một quả tên lửa không lồ, không thể cản được. Tuy nhiên, Thuồng Luồng Tinh lại cản được đòn này chỉ bằng một tay như thể hắn đang cầm một món đồ chơi vậy
“Không tệ” Hắn lên tiếng. Sau đó ném Nhật Minh đi. Cát bụi bay mù mịt
“Không ngờ ngươi đã ở mức Pháp Sĩ rồi nhưng muốn thắng ta với mức đó thì còn khuya nhé” Hắn lại lên tiếng một cách kinh bỉ.
Sau đó, tên quái vật bỏ đi với nụ cười kinh dị.
vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv
* Liên minh các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hòa bình Việt Nam (tiếng Anh: Alliance of National Democratic and Peaceful Forces of Vietnam, ANDPFVN) là một tổ chức được thành lập sau sự kiện Tết Mậu Thân vào ngày 20 tháng 4 năm 1968.Tổ chức này tập hợp “đại diện các nhân sĩ, bác sĩ, nhà giáo, nhà văn, nhà báo, người tu hành, sinh viên, tư sản dân tộc, sĩ quan và công chức trong quân đội và chính quyền miền Nam
** Phong trào sinh viên đòi tự trị đại học của học sinh sinh viên Sài Gòn.
*** Lá cờ của Liên minh lần đầu tiên xuất hiện công khai tại Huế khi Quân giải phóng chiếm thành phố này trong tổng tiến công năm 1968
(1) Nay là đường Điện Biên Phủ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!