Đối Tượng Ngoại Tình Của Hoàng Hậu Ở Hậu Cung Là Thái Hậu - Chương 69: Thái hậu phúc hắc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
6


Đối Tượng Ngoại Tình Của Hoàng Hậu Ở Hậu Cung Là Thái Hậu


Chương 69: Thái hậu phúc hắc


Chương 69 – Thái hậu phúc hắc

Ta bị nàng làm cho tim đập không khống chế được, càng ngày càng khát khao, đến nỗi cụ thể là đang khát khao cái gì, ta cũng ngượng ngùng nói ra.

“Ta rất muốn tiếp tục thân mật, cho chúng ta trở về phòng được không?” Ta hỏi nàng.

Ánh mắt nàng say mê như bị che một tầng hơi nước, khi ta nói chuyện thì đã chậm rãi khôi phục trong suốt, thần sắc tức giận hiện lên gương mặt của nàng, nàng nói: “Không…”

Đột nhiên ta hối hận vì đã buông nàng ra, bởi vì một khi tỉnh táo lại nàng cũng không đáng yêu như trước nữa.

Ta dùng nụ hôn ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn hay từ chối của nàng, hôn nàng đến thất điên bát đảo, cũng làm cho mình đầu hoa mắt choáng, cảm giác này thật tuyệt vời, giống như ăn vào một bàn món ngon nhưng bụng lại biến thành không đáy, luôn thấy bất mãn.

Ta dắt cánh tay nhỏ bé của nàng, vuốt ve lòng bàn tay nàng, ngón tay của nàng cuộn tròn, cầm tay ta.

“Nơi này không có người khác…” Ta vừa thân mật vừa thừa dịp nói cho hết lời, “Ta muốn ôm ngươi một cái. Ta cam đoan sẽ không để người khác phát hiện.”

Trời biết đất biết ngươi biết ta biết.

“Không thể.” Thái hậu khi tỉnh táo lại liền nói không thể.

Tại sao không thể! Ta rất tức giận, đem cả người nàng kéo qua, để nàng ngồi ở trêи người của ta, khi toàn bộ trọng tâm cơ thể nàng giao vào lòng ta, ta cảm nhận giống như mình đang ôm thứ quan trọng nhất trêи đời.

Chính xác thì nàng cũng là nữ nhân quý giá nhất thời đại này, ta lại đem nàng ôm vào trong ngực, xem nàng như một món mỹ vị.

Thân thể của nàng rõ ràng đã nóng lên, trêи trán thấm ra mồ hôi, tất cả chuyện này đều là biểu hiện của việc xúc động, ta rất rõ ràng.

Nàng càng không thừa nhận ta càng muốn nàng thừa nhận. Ta đem vạt áo của nàng kéo ra một chút, nàng liền bắt lấy tay của ta, ngăn cản ta đi vào. Lực đạo chỉ thoáng qua một chút, cuối cùng hữu khí vô lực, thùng rỗng kêu to.

Dưới sự chủ động của ta nàng cũng dùng đầu lưỡi của mình cùng ta gắn bó quấn lấy, ta thưởng thức được hương vị ngọt ngào như mật, càng thêm không muốn buông nàng ra.

Ta dồn dập nói: “Chúng ta lên trêи giường nha, để cho mọi người lui xuống hết, chỉ còn lại hai người chúng ta.”

Ta thấy nàng lại có một chút tỉnh táo liền sợ nàng sẽ nói không được.

“Được” Nàng nói ra một chữ kia nhẹ hơn một cây kim rơi xuống đất.

Ta kìm lòng không đậu cười rộ lên, đắc ý như là nhặt được vàng, ta cùng nàng lén trở lại phòng, đến trêи giường của nàng, ta sợ nàng sẽ đổi ý, ba chân bốn cẳng cỡi y phục của nàng, quấn lại ném ra bên ngoài. Nàng trốn vào trong chăn, giống như bánh bao nóng chờ ta đến thưởng thức, làm ta nước miếng chảy ròng, giống như trong lòng có một trăm tám mươi con thỏ cùng nhảy lên một chỗ. Ta đuổi hết đám người kia đi, kêu các nàng đi ra bên ngoài chờ, bởi vì thái hậu da mặt mỏng, hiện tại thần tình đều đỏ ửng, chỉ có ta da mặt dày mới thích hợp làm loại chuyện này.

Sau khi bọn người kia đi hết, ta vội chạy tới, ngồi lên trêи giường, đem cái màn giường hạ xuống, bắt đầu cỡi quần áo.

“Hoàng hậu, ngươi chậm một chút.” Thái hậu trốn trong chăn, chỉ lộ ra đôi mắt, từ cái mũi trở xuống đều bị che đi.

Thấy ta luống cuống tay chân, thái hậu hảo tâm lên tiếng nhắc nhở ta.

“Ta sắp được rồi, bây giờ tốt lắm.” Ta kéo mền ra chui vào, đụng đến da thịt tinh tế ấm áp của nàng, nhất thời miệng đắng lưỡi khô.

Ta từ trong chăn chu ra, cùng nàng mặt đối mặt nhìn nhau, đầu nàng xoay qua một bên, có một chút khẩn trương.

“Ta sẽ không làm đau ngươi, ta sẽ làm ngươi thoải mái.” Miệng ta vừa nói mơ hồ không rõ, vừa ngậm đôi môi anh đào thơm ngát của nàng.

Nàng rêи nhỏ một tiếng, đưa ngón tay vào trong miệng, cắn chặt không cho thanh âm phát ra.

Ta ngẩng đầu, liền thấy tay nàng nắm chặt tấm chăn, ta nói: “Cảm thấy không thoải mái thì nói cho ta biết, ta sẽ dừng lại.”

Thấy nàng hơi gật đầu, ta mới yên tâm tiếp tục.

Thân thể nàng mềm mại như mây, bởi vì sự khiêu khích của ta mà có phản ứng.

Ta nghe được hơi thở của nàng càng dồn dập, bắt đầu không thể khống chế chính mình, liền muốn lửa cháy đổ thêm dầu một phen nữa.

Ta tách hai chân của nàng ra, tiến vào nơi nóng ẩm giữa hai chân nàng, nàng mở đôi môi đỏ thẫm ra, rêи lên một tiếng ‘a’, sương mù che kín tầm mắt, giống như là đang sợ hãi, hoặc như là đang chờ mong.

Ta nhẹ nhàng chạm vào cánh hoa dính đầy mật dịch kia, phác họa xung quanh làm thân thể nàng kϊƈɦ động run rẩy, như một đóa hoa đang rơi vào cuồng phong bạo vũ không chỗ nương tựa.

Nàng càng ướt át, thấm ướt bàn tay của ta, cũng có tiếng nước từ chỗ ấy truyền đến, tuyệt vời như là âm thanh thiên nhiên.

Trêи mặt của nàng che kín mồ hôi, rãnh sâu trước ngực cũng có một giọt mồ hôi lăn lộn, ta cúi đầu đem nó ʍút̼ vào miệng, thuận tiện để lại một dấu hôn màu hồng.

Nàng nâng hai cánh tay đem ta ôm lấy, hai tay dán chặt chạy loạn trêи lưng ta, những nơi trêи cơ thể của ta bị nàng vuốt ve giống như bị nước nóng chảy qua.

Ngón tay ta dính đầy mật dịch của nàng, cẩn thận tiến vào hang động chật hẹp ẩm ướt làm ta khao khát, ta chỉ cảm giác mình bị nàng ngậm lấy, giống như đang bay trêи thiên đường.

Lúc ta tiến vào nàng, nàng có chút nhíu mày, khi ta dừng lại liền giãn ra lông mày, phát ra mấy tiếng thở dài yếu ớt, giống như nhẹ nhõm thở ra một hơi.

Ta nhớ lại lần đầu tiên mình và nàng phát sinh chuyện ở khách điếm, ta sợ hãi rất nhiều, sợ làm nàng bị thương, sợ làm nàng đau. Nàng là người hiền thục, làm ta không thể không ôn nhu đối đãi nàng.

Ta nói: “Có đau không?”

Nàng nhắm chặt hai mắt, không có phản ứng.

Ta nóng nảy, hỏi lại: “Rốt cuộc có đau hay không a! Ngươi cho ta một câu trả lời được không”

Nàng cắn chặt lên môi dưới, nuốt nước miếng, sau đó phát ra thanh âm giống như tiếng mèo kêu: “Không đau~”

Bên ngoài là trời sáng, trong này lại trở nên u ám vì bị rèm che, nét mặt của nàng đã khắc sâu ghi tạc trong đầu của ta, một cái nhăn mày một nụ cười cũng làm cho ta động lòng.

Ta nhìn thấy trêи mặt của nàng lộ ra càng ngày càng nhiều biểu tình, giống như cảm xúc đang bị khống chế, chưa được phóng thích ra. Trong thân thể ta sinh ra cảm giác xa lạ, ta bị loại cảm thụ chưa từng có này làm cho kɧօáϊ hoạt, ngoại trừ nàng ra thì trong đầu không có ý niệm nào khác.

Hai tay của nàng nắm chặt thành nắm tay, thân thể cong lên, buộc chặt đến cực hạn.

Ta tìm kiếm được bờ môi của nàng, cùng nàng nhiệt liệt nhảy múa một lát, khi đang cao trào thì đột nhiên dừng lại.

Đôi mắt nàng khó hiểu nhìn ta, giống như sợ hãi bị một người bỏ rơi.

Ta lau đi mồ hôi trán, đem nàng ôm lấy, đồng thời tách ra hai chân, nằm ở giữa chân của nàng, đem thân thể tràn ngập khát vọng cùng nàng thân mật khắng khít chạm vào nhau, thân thể của nàng nóng ẩm giống như một khối ngọc ngâm trong nước ấm, khi ta cùng nàng tiếp xúc, tim bị chấn động một cái, khoái cảm mãnh liệt truyền đến, tiến đến trong óc của ta, ta nhịn không được cao giọng kêu ra, kìm lòng không được liền loạng choạng, lần lượt dùng thân thể của mình đi ma xát nàng.

Nàng hữu khí vô lực giãy dụa thân thể đáp lại ta, mỗi khi hạt đậu lướt qua cánh hoa sũng nước của nàng, giống như bị luồng điện đánh trúng, thân thể không tự chủ được run rẩy lên. Nàng cùng ta dán chặt một chỗ, siết chặt lấy nhau, cả hai giống như người chết đuối bắt được một cái phao, cảm giác bồng bềnh mê say. Ta nắm tay nàng, đồng thời cùng nàng cọ sát mạnh liệt.

“Hoàng hậu… Hoàng hậu… Ta sắp… Không được…”

“Không sao, chúng ta cùng nhau…”

Nửa người của nàng đặt trêи người của ta, đầu tựa vào bờ vai của ta, hơi thở hỗn độn phả ra cánh tay ta, vừa ngứa vừa ấm nóng.

Ta vén hai bên tóc của nàng ra, nhìn gương mặt lớn cỡ bàn tay của nàng, đột nhiên cảm thấy nàng rất đẹp, nàng cùng với những người thế tục là hoàn toàn khác nhau, trong lòng ta nàng là người đẹp nhất.

Nhìn thấy đôi mắt hiền thục, mũi cao thẳng, bờ môi mềm mại ngọt ngào, thật vô cùng đáng yêu.

Tay của ta quấn quanh ngang hông nàng, đem nàng nhốt chặt, xem nàng như sủng vật của ta. Đồng thời chân cũng cùng nàng quấn lấy một chỗ, giống như một sợi dây rối tung.

Ta có một loại cảm giác thỏa mãn, giống như kẻ đang đói khát mấy năm liền được người cho ăn no nê, tâm căng tràn, nóng hổi, giống như có gì đó sắp tràn ra .

“Thái hậu, ta yêu ngươi.” Ta nói.

Lông mi của nàng nhíu lại, ta chờ mong nàng mở to mắt đáp lại lời của ta, mà chờ mong thất bại, nàng đã ngủ thiếp đi.

“Ngươi không nói cũng không sao, dù sao ngươi cũng trốn không thoát ta” Ta cười trộm, ta hẳn là cảm tạ hoàng cung to lớn, kín cổng cao tường này đã đem nàng giam lại bên trong, thay ta khóa nàng lại.

“Sau này ta vẫn sẽ bên cạnh ngươi.” Còn có con của chúng ta, nếu đứa nhỏ kia có thể sinh ra đời.

Ta phát hiện mang thai cũng không phải là chuyện gì xấu, ít nhất thì người một nhà cũng có thêm thành viên, cũng không sợ buồn chán không ai nói chuyện.

Loại mang thai này làm ta không biết chuyện gì xảy ra với mình, vì thế không có cảm giác gì của kẻ sắp làm mẫu thân! Ta đột nhiên cảm thấy mình hết chỗ nói.

“Ngươi nói xem sau khi ta sinh đứa nhỏ ra thì nó sẽ giống ai đây? Ngươi hay là ta?” Có lẽ không giống người…mà giống quỷ.

Làm mẫu thân thật là khó a.

Cho đến tối, bọn ta ngủ rất ngon, mà ta vẫn đang lo lắng.

“Thái hậu, ngươi còn đang ngủ sao?” Bên ngoài truyền tới thanh âm của một người, bộ dạng khinh người này chỉ có một người có thể làm được, chính là mẹ chồng của thái hậu – thái hoàng thái hậu.

Ta nghe được giọng của nàng, cơn buồn ngủ lập tức chạy trốn không còn một mảnh, một cái giật mình liền toàn bộ tỉnh táo lại.

Thái hậu còn đang ngủ trong lòng ta, mà bên ngoài thì tiếng bước chân đang tiến về nơi này.

“Đến bây giờ còn không trả lời, có phải bị bệnh rồi không?” Tiếng bước chân ở ngoài rèm dừng lại, tim của ta vọt tới cổ họng, lúc này nếu nàng vén rèm lên thì không phải là thấy rành mạch hết sao, đến lúc đó bắt gian tại giường, đệ tam hoàng hậu mặt đối mặt, hình ảnh kϊƈɦ động bao nhiêu chứ.

“Cần ta thay ngươi xem bệnh không?” Mành xốc lên một đường, ta vội lên tiếng ngăn cản: “Thái hoàng thái hậu, dừng tay.”

Xem ra giọng nói của ta không ngăn cản được hành vi của nàng, nàng ngược lại liền đem mành xốc lên hết, làm chúng ta bại lộ dưới ánh mặt trời.

Ta hạ xuống bả vai, nói: “Nhất định ngươi phải làm như vậy sao?”

“Xem các ngươi gian phụ ɖâʍ phụ đây này”. Đệ nhất Thái hoàng thái hậu hoàng triều cao quý làm cho người ta không dám nhìn thẳng lại có thể bày ra tư thế hung hăng như vậy đấy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN