Doki Doki Câu lạc bộ văn học - Kế hoạch cho ngày Fesstival và nỗi buồn của Sayori
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
184


Doki Doki Câu lạc bộ văn học


Kế hoạch cho ngày Fesstival và nỗi buồn của Sayori


Những ngày tiếp theo đó,tôi vẫn viết thơ như bình thường để chia sẻ cho những người khác đọc.Yuri vẫn viết những bài thơ có yếu tố kinh dị,Natsuki vẫn hống hách như ngày nào,Monika viết thơ bắt đầu trở nên dễ hiểu hơn cho tôi đọc và chúng thực sự hay còn Sayori cô ý vẫn buồn,cô ý còn không chia sẻ bài thơ của cô ý cho tôi,cảm giác như cô ý đang bị trầm cảm vậy.
*Ngày 7(Thứ bảy)*
-Monika:Mọi người tớ có ý này!
-Yuri:ý gì vậy?
-Monika:các cậu có thấy câu lạc bộ mình ít người quá không?
-Yuri:đúng là ít thật từ trước tới giờ chỉ có 5 bọn mình cũng hơi buồn
-Monika:đúng rồi!Thế nên tớ quyết định sẽ mở một lễ hội(Fesstival)nhằm lôi kéo mọi người vào câu lạc bộ của mình
-Tadashi:nghe thú vị đó!
-Sayori:ukm
-Monika:rồi quyết định thế nhé!Bây giờ chúng ta sẽ phân công vai trò của từng người trong ngày Festivanl nhé
-Natsuki:tớ thiết kế poster cho!
-Monika:ukm nhờ cậu cả
-Sayori:Monika xin lỗi cậu nhé nhưng chắc tớ không làm đâu,dạo gần đây tớ mệt lắm tớ sẽ nghỉ cuối tuần này
-Monika:ukm chóng khỏe nhé!
Nói xong Sayori lại về trước như mọi khi
-Monika:được rồi tiếp theo là Yuri cậu phụ trách làm một phông chữ đẹp nhé
-Yuri:ok
-Monika:còn tớ sẽ chọn một địa điểm để làm Festival
-Tadashi:còn tớ làm gì?
-Monika:à cậu sẽ phải chọn xem cậu sẽ giúp ai trong 3 chúng tớ
-Tadashi:c-cái gì…
Nói xong thời gian ngừng y như những lúc tôi sắp chia sẻ bài thơ,những sự lựa chọn lại hiện ra.”Hãy chọn người mà bạn muốn giúp vào cuối tuần này”
Tên của 3 cô gái hiện lên và không có của Sayori
“Yuri”
“Natsuki”
“Monika”
*Ting*
Tôi lại tiếp tục Yuri,dạo gần đây tôi và Yuri đã trở nên gần gũi hơn,chúng tôi thường dành thời gian để được ở bên nhau và đọc quyển truyện đó.Lần này tôi muốn có được khoảnh khắc đáng nhớ nhất của tôi với Yuri nên tôi đã quyết định chọn cô ý
-Yuri:c-cậu chọn tớ sao T-Tadashi?!
-Tadashi:ukm,cùng giúp đỡ nhau nhé Yuri?
-Yuri:v-vâng
Yuri cúi đầu xuống nói một cách gượng gạo
-Monika:rồi thế là xong,cuối tuần này nhớ cố lên nhé!
-Yuri:ukm
Chiều hôm đó tôi và Yuri cùng đi về với nhau
-Yuri:t-tớ rất mong tới ngày mai để được làm việc với cậu đấy
-Tadashi:ukm tớ cũng rất mong
Nói xong Yuri quay đầu lại đi sang một hướng khác còn tôi đi về nhà tôi
-Ngày mai à?Mình hồi hộp quá
Tôi lăn ra và ngủ thiếp đi lúc nào không hay
-???:sao anh lại chọn Yuri
-Giọng nói này?!lại là nó!
-???:anh sẽ phải hối hận vì chỉ có em mới có thể bảo vệ anh
-Khoan-khoan đã!
*Tỉnh dậy*
-Câu nói đó có nghĩa là sao?!
Tôi mở bảng thông báo ra như một thói quen hằng ngày
-Ngày 7!Tức là hôm nay là cuối tuần!Yuri sẽ đến nhà mình,khoan mình nghĩ mình nên đi thăm Sayori trước đã
Ra khỏi nhà tôi bước đến chỗ ở của Sayori
*Reng*
Tôi bấm chuông
-Cô ấy không mở cửa?
*Reng*
Tôi bấm theo lần nữa
-Cửa không khóa!Không lẽ nào Sayori,cô ấy…
Tôi liền chạy vào nhà
-Sayori!Cô ấy không trả lời!
Tôi chạy lên tầng hai nơi có phòng ngủ của cô ấy
-Sayori!
*Rầm*
Tôi đạp cửa xông vào
-Tadashi:Sayor…
-Sayori:AAA!Biến thái!!
*Bép*
-Sayori:cậu làm gì vậy?!Sao lại xông vào đây trong lúc tớ thay đồ chứ?!
-Tadashi:tại tớ lo cho cậu quá,lúc nãy tớ bấm chuông nhưng đợi cậu mãi không thấy mở cửa,cửa cậu còn không khóa nữa chứ,làm tớ lo phát khiếp
-Sayori:tớ đang thay quần áo để xuống mở cửa cho cậu còn cửa không khóa là tại hôm qua tớ ngủ quên nên không khóa,may thay tớ không bị một tên biến thái nào đột nhập vào nhà cả cho đến sáng hôm nay có tên biến thái vừa đột nhập vào nhà tớ lại đang ngồi trước mặt tớ nữa chứ!
-Tadashi:tớ đã bảo đó chỉ là hiểu nhầm mà!
-Sayori:hihi,có phải hôm nay cậu và Yuri sẽ đến nhà nhau để làm Festival đúng không?
-Tadashi:u-uk,sao cậu biết?
-Sayori:à Monika đã nói cho tớ biết
-Tadashi:ồ!Vậy à
Giữa chúng tôi có một sự im lặng đến lạ kì,đôi mắt của Sayori đang nhìn vào một khoảng không vô định
-Sayori:thế Tadashi,cậu tới đây có việc gì vậy?
-Tadashi:à tớ đến đây để xem cậu thế nào thôi,cậu biết đấy cậu đã rất lạ khi bỏ về trước và trông cậu đã rất buồn.Nếu có chuyện gì cứ nói cho tớ nhé
Sayori cười buồn và khẽ lắc đầu
-Sayori:sao chúng ta không thể như trước được nhỉ,những lúc ta đi đến trường và đi về cùng nhau.Tất cả là lỗi của mình,đáng lẽ mình khống nên yếu đuối như vậy,đáng lẽ mình không nên phạm phải sai lầm ngớ ngẩn đó như thế cậu sẽ không phải lo lắng cho tớ,không phải đến đây.Việc này giống như sự trừng phạt với tớ,sự trừng phạt vì sự ích kỉ của tớ
Lúc này tôi mới biết rằng Sayori đã suy sụp tinh thần vô cùng
-Tadashi:không!Sayori cậu không hề yếu đuối,cậu là một cô gái vô cùng năng động,chàn đấy sức sống và nhiệt huyết!
-Sayori:đáng lẽ mình không nên phạm phải sai lầm ngớ ngẩn đó như thế cậu sẽ không phải lo lắng cho tớ,không phải đến đây.Việc này giống như sự trừng phạt với tớ,sự trừng phạt vì sự ích kỉ của tớ
-Tadashi:Sayori cậu có biết cậu vừa nói gì không,cậu chắc chắn đang gặp chuyện gì đó!Hãy nói cho tớ nghe đi tớ sẽ giúp cậu
Sayori nở một nụ cười vô hồn
-Sayori:không có chuyện gì xảy ra với tớ cả
-Tadashi:đây không phải là cậu
-Sayori:cậu sai rồi,tớ từ trước vẫn luôn thế này mà,luôn thất vọng về cuộc đời của tớ,đó mới chính là con người thật của tớ.Những sự vui vẻ,năng động kia chỉ là vỏ bọc cho những nỗi buồn của tớ
-Tadashi:…
-Sayori:cậu có biết vì sao tớ lại đi học muộn không,là bởi vì mỗi ngày tớ không tìm được lí do để ra khỏi giường.Cái cảm giác khi tớ là một con người không có giá trị,vì sao phải đến trường?Vì sao phải kết bạn?Vì sao phải Sống,sao lại phải khiến mọi người tốn thời gian để nói chuyện với mình.Tớ chỉ muốn làm cho mọi người vui vẻ mà thôi
Tôi hoàn toàn bị shock trước những gì mà Sayori nói,tôi đã quá ngu dốt khi bị cuốn hút bởi Yuri mà bỏ rơi với Sayori,thậm chí tôi còn không nhớ đến cô ý
-Tadashi:tại sao sayori?
-Sayori:?
-Tadashi:tại sao cậu chưa từng nói với tớ những cảm xúc này?Tớ là người bạn thân của cậu mà.Tớ có thể giúp cậu bất cứ điều gì,đó là lí do tớ làm bạn cậu
-Sayori:không Tadashi à,nếu tớ nói ra cậu sẽ lại tốn thời gian để quan tâm tớ,chăm sóc tớ.Tớ không muốn quan tâm như thế,chỉ cần nhìn cậu được vui vẻ cũng là điều tuyệt nhất với tớ rồi
Những giọt nước mắt bắt đầu chảy ra ngoài khóe mắt của Sayori
-Tadashi:đủ rồi!
Tôi chạy đến và ôm Sayori thật chặt,nước mắt của Sayori tuôn ra nhiều hơn nhưng cô ý không ôm lại tôi,cô ý vẫn buông thõng hai cánh tay của cô ý
-Sayori:xin cậu…xin cậu đừng làm thế với tớ nữa…nó đau lắm
Sayori ẩn tôi ra khỏi phòng và đóng cửa lại
-Tadashi:Sayori…
Tác giả:Tadashi-sensei
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN