Đơn Xin Ly Hôn - Chương 72: Vì Vậy Em Thích Anh Ta Hơn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
23


Đơn Xin Ly Hôn


Chương 72: Vì Vậy Em Thích Anh Ta Hơn


Mười ngày, chỉ có mười ngày.Trình Cẩn có ngây thơ đến đâu, cũng không thể hỏi cái câu hỏi thiểu năng như “Sau khi làm phẫu thuật anh sẽ như thế nào”, cũng không có cách nào trách Lục Đào về quyết định của anh.

Trên thực tế, nhân cách phát sinh là do kích thích của độc tố, vốn dĩ chưa từng tồn tại, anh không đưa ra cái quyết định này, sau hai tháng, cái người “Lục Đào” đó cũng biến mất.Nhưng Trình Cẩn cảm thấy rất đau buồn.Lục Đào yêu cậu vĩnh viễn biến mất rồi, giống như một giấc mơ vậy.Mặc dù trước đó Trình Cẩn biết kết cục sẽ là như vậy, nhưng đến thời điểm này vẫn khó có thể chấp nhận.Lục Đào rõ ràng vẫn có chuyện muốn nói với cậu, có lẽ là quan tâm đợi một lúc, đợi cho cảm xúc của cậu bình tĩnh trở lại, mới nói: “Mọi thứ em trải qua ngày hôm nay đều phải ký thoả thuận không được tiết lộ, không được nói bất kỳ một từ nào với những người không liên quan, nhưng tôi đã làm đảm bảo cho em, vì vậy em không cần ký thoả thuận chính thức.

Máy liên lạc của em được giám sát chặt chẽ trong thời gian này, bao gồm cả dữ liệu sử dụng quang hình.”“Ah, không phải là vốn dĩ đã bị theo dõi rồi sao?” Trình Cẩn ngây ngốc nhìn anh, “Nếu không, vì sao em chỉ tìm kiếm một từ khoá liên quan đến “Khảm Hợp Thể”, chưa đến vài phút liền bị người ta tìm đến cửa?”“Đó không phải là đặc biệt nhắm vào em.” Lục Đào hiếm hoi đưa ra lời giải thích, “Theo dõi tất cả những người tìm kiếm từ khoá liên quan đến “Khảm Hợp Thể”.

Mà em vừa đi ra khỏi bệnh viên quân y liền tra từ đó, vì vậy bị suy đoán là đã che dấu cái gì đó, mới bị đem đi điều tra.” Anh đứng lên, “Sau này vẫn có thể vẫn cần tiếp nhận điều tra, em đừng lo lắng, cũng đừng sợ hãi, chỉ cần nói sự thật về tình hình ngày hôm đó.

“Loại chuyện được chồng an ủi này, Trình Cẩn trước đây nghĩ cũng không dám nghĩ đến, bây giờ thực sự xảy ra, trong lòng cậu không hề kinh hỷ, cả người dường như vẫn tê dại.

Cậu nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, đột nhiên nói: “Mấy câu phía sau…cũng cần nói thật sao?”Sống lưng Lục Đào căng cứng, nhưng vẻ mặt không chút thay đổi, “Thành thật nói.”“Được…” Trình Cẩn hít hít mùi vị của chiếc chắn, cả người trong tư thế cuộn tròn, dáng vẻ như cảm thấy không an toàn.

Lục Đào nhìn chằm chằm cậu một lúc, một lời cũng không nói, lúc định xoay người rời đi, Trình Cẩn đột nhiên nói: “Thật ra em vẫn sót một câu.”Giọng nói của cậu rất nhẹ, nhưng bởi vì phòng ngủ quá yên tĩnh, Lục Đào vẫn có thể nghe rõ.

Nam nhân cao lớn lập tức quay người lại, lông mày và mắt bày ra dáng vẻ nghiêm túc trong công việc, “Câu nào?”Trình Cẩn xoa xoa má vào chiếc chăn mềm mại, nói: ““Cậu ta” nói em khóc rất đẹp…”Trình Cẩn lúc đó tại sao lại khóc, Lục Đào không cần hỏi cũng biết nguyên nhân.

Một mùi ghen nồng nặc tràn ngập trong tâm trí, khiến anh không khỏi ngạc nhiên khi thấy mình có tính ghen tuông mạnh mẽ như vậy, nhưng thứ cảm xúc đó căn bản không thể kiềm nén được.

Thượng tướng đại nhân từ bỏ ý định rời đi, dường như không khống chế được bước chân của mình đến bên chiếc giường, sau khi đến trước mặt Trình Cẩn, thấp giọng hỏi: “Vì vậy em thích anh ta hơn?”Trình Cẩn vùi mặt vào chăn, vai giật giật, rõ ràng là đang khóc.Vừa nghĩ đến cậu vì ai mà khóc, trong lòng Lục Đào hoàn toàn khó chịu, anh từng hy vọng Trình Cẩn nhanh chóng tìm được “đồ chơi” tiếp theo, nhưng không ngờ, sau khi cậu thật sự có xu hướng “di tình biệt luyến”, bản thân lại tức giận như vậy.

Anh nhíu chặt mày, đang muốn đến chạm vào Trình Cẩn, nhưng đôi mắt anh đột nhiên đen lại, một ý thức mạnh mẽ đang cạnh tranh với anh, anh rất muốn trấn áp nó và giành lại quyền thống trị của cơ thể, nhưng anh không biết tại sao, rõ ràng biết năng lực tinh thần mạnh hơn đối thủ rất nhiều, nhưng anh vẫn là bị đánh bại rồi.Trình Cẩn không thể nghe thấy những câu nói cuối cùng của Lục Đào, cậu hoàn toàn chìm đắm trong đau buồn, một loại cảm giác so với trước đây càng khó chịu và tuyệt vọng hơn, khiến cậu không kiềm chế được, chỉ muốn khóc một trận.Cậu vĩnh viễn không có được tình yêu của chồng, bởi vì người yêu cậu, vốn dĩ không phải là Lục Đào.Mà Lục Đào yêu cậu, cũng rất nhanh sẽ biến mất.Nam nhân hôn cậu, ôm cậu, bóp má cậu, cũng cậu đi du lịch sẽ hoàn toàn biến mất.

Và sự biến mất của anh ta là sự biến mất theo đúng nghĩa, cậu thậm chí không thể tìm thấy một dấu vết.Nước mắt chảy ra như đê vỡ, chẳng mấy chốc đã ướt đẫm cả một mảng, khi Trình Cẩn không kìm được tiếng nức nở, một lòng bàn tay ấm áp chạm vào gáy cậu, tay còn lại ôm mặt cậu rồi nâng lên.Trong đôi mắt ngấn lệ, Trình Cẩn nhìn thấy Lục Đào với một nụ cười rạng rỡ.Những giọt nước mắt đột ngột ngừng rơi, Trình Cẩn ngây ngốc, có một chút dám tin, tim đập với tốc độ cực nhanh.Lục Đào chân chính tuyệt đối không khác thường dùng phương thức ngụy trang để dỗ dành cậu, là tuyệt đối sẽ không dỗ dành cậu, người trước mặt, chỉ có thể là Lục Đào yêu cậu!Gò má mềm mại bị xoa xoa, đối phương vươn đầu lưỡi liếm những giọt nước mắt, đè thấp giọng hỏi: “Bảo bối khóc cái gì ah?”Trình Cẩn sững sờ một lúc, rất nhanh vươn tay ôm cổ đối phương.

Cậu ôm rất chặt, hận không để hai người hoà làm một, nước mặt từ trong hốc mắt rơi xuống, Trình Cẩn thút thít: “Ông xã, là ông xã…”Lục Đào sững sờ, nụ cười trên mặt chậm rãi tiêu tán, “Em đã biết rồi?”Trình Cẩn sụt sịt, uỷ khuất “ừm” một tiếng, rồi lại vùi đầu vào cổ anh, “Em một chút cũng không muốn biết! Một chút cũng không muốn…tại sao…tại sao anh lại biến mất? Tại sao…”Lục Đào miễn cưỡng cười, hôn lên mặt cậu, nói: “Bởi vì anh vốn dĩ không nên tồn tại ah.” Lần đầu tiên biết được chuyện này, anh cũng vô cùng sửng sốt, anh không hẳn là không có nảy sinh những suy nghĩ xấu, nhưng cuối cũng vẫn là từ bỏ rồi.

““Anh” không nên trở thành anh, vốn dĩ chỉ là một phần trong cơ thể của Lục Đào, chỉ là bởi vì một sự tình cờ đặc biệt mới bị kích phát ra.

Vì vậy bảo bối, em không cần đau lòng.”“Anh không phải anh ấy…” Trình Cẩn càng khóc dữ dội “Anh ấy sẽ không yêu em, vì vậy anh không phải anh ấy, em không muốn anh biến mất.”Lục Đào bất lực mỉm cười, vươn tay ôm mặt cậu, rút khăn giấy nhẹ nhàng cẩn thận lau đi những vệt nước mắt trên mặt cậu, Lục Đào nói: “Nhưng bọn anh chỉ có một cơ thể, hay là em cảm thấy anh nên lấn át anh ta? Để anh ta hoàn toàn biến mất?”Trình Cẩn bị câu nói này làm cho ngạc nhiên, tiềm thức muốn lắc đầu, nhưng rất nhanh liền kìm lại.Lục Đào nhìn thấu tâm tư của cậu, cười nhẹ, hôn lên môi cậu, “Vì vậy em đừng buồn, ngoan, để anh bên em mấy ngày.”Trình Cẩn có chút kinh ngạc, “Anh biết chuyện anh ấy muốn xoá bỏ anh? Anh ấy, anh ấy nói mười ngày nữa phẫu thuật…”“Anh biết.”Trình Cẩn lo lắng, “Vậy anh đồng ý rồi? Tại sao lại đồng ý? Anh ấy, anh ấy cũng thật lạnh lùng, làm sao có thể làm ra loại chuyện này! Rõ ràng vẫn có thể đợi thêm hai tháng nữa …!”“Đợi không được nữa, năng lực tinh thần của anh ta càng ngày càng mạnh, anh dần dần không kiểm soát được cơ thể nữa, dù anh ta không lựa chọn phẫu thuật, thời gian của anh cũng không còn nhiều như vậy.” Lục Đào chỉ chỉ vào đầu của mình, “Sự tồn tại của anh hoàn toàn bắt nguồn từ độc tố của tộc Zerg.

Độc tố còn lại càng ít, sự tồn tại của anh càng ít.

Năng lực tinh thần của anh ta quá mạnh, không thể suy luận chính xác.

Chỉ có thể nói rằng tốc độ tự phục hồi của anh ta so với kết quả bác sĩ dự tính còn mạnh hơn.” Anh nói đến đây, mỉm cười nhìn Trình Cẩn, “Vì vậy bảo bối, chúng ta bây giờ không nên lãng phí thời gian đi?”Sự việc đối với Trình Cẩn kích động quá lớn.

Vì vậy cậu cũng rất cần một cuộc ân ái để xoa dịu tâm trạng, và cùng nhau “tạm biệt”.Vì vậy, cuộc làm tình lần này rất kịch liệt.Ngay cả lúc Trình Cẩn rửa ruột Lục Đào cũng tham gia, cậu cũng không quan tâm đến việc xấu hổ nữa, chỉ nghĩ một khắc cũng không muốn rời đối phương.

Bụng cậu bị sục đầy chất lỏng, phần bụng phình to lên, nút huyệt chặn chặt lối ra, phải mất gần 10 phút, nút huyệt mới được rút ra, tất cả những thứ bẩn thỉu bên trong được làm sạch.Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Trình Cẩn được ôm lên bàn rửa mặt, quỳ đối diện với tấm gương rộng và rõ nét, Cậu toàn thân trần truồng, làn da mỏng manh hồng hào, khóe mắt còn lưu lại vệt nước mắt, cặp mông vểnh lên tròn trịa mê người, hình xăm đen trên eo càng thêm quyến rũ.

Trình Cẩn rất hài lòng với tư thế này, bởi vì tư thế này cậu có thể nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của chồng.Bởi vì cậu trước đó không có kiểu làm tình nào mà chưa từng trải qua, vì vậy Trình Cẩn một chút cũng không cảm thấy bối rối, chuyện xảy ra lúc sáng thậm chí còn bị cậu quên mất, cậu giờ đây chỉ là một người vợ nhỏ cần tình yêu của nam nhân.Đôi mắt anh tuấn của nam nhân tràn đầy mê đắm và dục vọng, anh mở miệng, cắn một cái vào mông Trình Cẩn, trầm giọng nói: “Cái “Khảm Hợp Thể” kia nói nhìn thấy chúng ta làm tình rồi?”Trình Cẩn vô cùng xấu hổ, “Đúng ah…đều, đều tại anh, nói sẽ không bị người khác nhìn thấy…còn, còn làm lâu như vậy…”“Anh bị oan, anh lúc đó không biết trên thế giới Khảm Hợp Thể thực sự tồn tại.

Anh nghĩ rằng tất cả các thí nghiệm đã thất bại.”Trình Cẩn có chút khó hiểu, “Thí nghiệm Khảm Hợp Thể? Đó là cái gì?”Lục Đào vỗ vỗ cái mông của cậu, bất mãn nói: “Chuyên tâm một chút.”Trình Cẩn mặt đỏ bừng, đang định giải thích thì đột nhiên bị thứ gì đó ở hậu huyệt chạm vào, sự vuốt ve ấm áp mềm mại khiến cậu trợn to hai mắt, hoàn toàn không thể tin được, “Ông xã, anh…” Không đợi cậu hỏi, cái thứ đó lại liếm lên, liếm lên cửa huyệt đầy mẫm cảm của cậu, khiến người cậu nảy lên vì sảng khoái.Trong lòng dường như đã xác nhận, nhưng Trình Cẩn chỉ cảm thấy hoảng loạn, cậu cố gắng quay đầy nhìn lại, mông cũng trốn tránh: “Không cần…không, ông xã, không cần dùng lưỡi liếm…aaaa…thật bẩn….” Nhưng cậu căn bản trốn không được, thắt lưng bị kẹp, cho dù vặn vẹo thế nào, cái lưỡi đó vẫn xoay quanh cửa huyệt của cậu, lúc cậu mạnh mẽ vặn vẹo, hoa huyệt đột nhiên tê dại, đầu lưỡi trực tiếp đút vào.“Ô…không, không cần…” Trình Cẩn bị doạ hỏng rồi, nhưng khoái cảm mạnh mẽ ập đến, âm giọng cũng thay đổi, cơ thể cũng mềm đi.Chồng lại liếm hoa huyệt cho cậu!!!__________Tôi phải note vào bao nhiêu chương nữa để nhắc các bạn là các trang sstruyeen, h, fulltruyen,….đều là trang reup??? Mà còn có người biết là reup rồi nhưng vẫn đọc vì lười tìm, ủa? Các bạn chỉ mất cùng lắm mất 30 để tìm về trang chính chủ thôi, còn tôi phải mất rất lâu để dịch truyện cho các bạn đọc.

Hơn nữa, gần như rất nhiều chương tôi có dẫn link để cho các bạn tìm về dễ hơn, còn lười tìm thì tôi cũng lạy rồi đó!Ngồi dịch thì lâu, nhưng người ta lại chỉ cần mấy giây để bê truyện về các bạn nghĩ tôi có cay không??? Các bạn còn đi chia sẻ link trang reup nữa chứ.

Đã không đọc được trang chính chủ thì cũng xin đừng dẫn link sai.

Nhấn mạnh lần nữa là tôi chỉ đăng truyện trên dchuyen.com và dembuon.vn thôi, mà có đọc trang reup cũng đừng có chia sẻ link lung tung, rồi lại lên hỏi bao giờ ra chap mới thì tôi cũng chịu.

.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN