Đông Bắc Tầm Bảo Chuột
Chương 51: Nguyên thạch và tễ thuốc
Editor: Lục Bình
Nguyên tố đặc biệt này được mệnh danh là lam phách nguyên tố, sau đó thậm chí còn tiến hành 1 cuộc thí nghiệm trên nguyên tố này, tìm kiếm người tình nguyện tiêm vào hoặc lấy dịch chiết xuất của nguyên tố lam phách.
Kết quả phát hiện, có hơn phân nửa người tình nguyện tầm nhìn xuất hiện dị thường, thấy trong không khí có vật chất kỳ lạ màu đen tồn tại, thậm chí có 1 người tình nguyện nói còn trông thấy cả bươm bướm màu đen. Có điều hiện tượng này rất nhanh theo sự chuyển hóa của nguyên tố lam thạch mà biến mất, nghiên cứu sau cùng chỉ có thể đưa ra 1 suy đoán tràn đầy nghi vấn: thế giới mà người mắt xanh nhìn thấy có giống với người bình thường hay không, mắt màu xanh có phải nhìn thấy những thứ mà người thường không nhìn thấy không?
Đây chính là nội dung trang sách bị cắt ra, tiếp tục đọc tài liệu, tiếp theo đó chính là các thí nghiệm tiến hành đối với người mắt xanh.
Người thí nghiệm rất nhanh phát hiện ra, khi người mắt xanh chìm vào trạng thái ngủ, biến động năng lượng trên toàn cơ thể bắt đầu trở nên không ổn định, biến động năng lượng dường như đang không ngừng chuyển động, tựa như 1 đứa bé bướng bỉnh, thậm chí còn xuất hiện tình huống năng lượng cơ thể tứ tán hoàn toàn thoát khỏi cơ thể.
Năng lượng tứ tán kia hình thức tồn tại là gì? Lại đi đâu? Nghiên cứu không nói rõ hơn, nhưng có thể suy luận, loại năng lượng này không có tính nuốt, hơn nữa sẽ không trong nháy mắt người mắt xanh tỉnh táo mà trở về trong thân thể.
Đọc tới đoạn miêu tả này, Thư Tầm giật mình, miêu tả như vậy giống như thoát xác của Huyễn tộc, chỉ là người mắt xanh cần phải ở trong trạng thái ngủ mới thực hiện được, hơn nữa thân thể không thể khống chế, dường như ý thức cũng không rõ ràng, dân bản địa của tinh cầu này thật sự là loài người sao?
Phần lớn thí nghiệm tiến hành vây quanh hiện tượng này của người mắt xanh, nhưng tiến triển không nhiều, mãi cho đến 1 lần khi lấy năng lượng của lam phách thạch anh trong lúc vỡ vụn tình cờ thu được so sánh với năng lượng trong lúc ngủ của người mắt xanh, sau đó phát hiện ra, hai sóng năng lượng này dường như hoàn toàn nhất trí.
Phát hiện này khiến cho nhân viên nghiên cứu lập tức ý thức được, lam phách thạch anh và người mắt xanh nhất định có mối liên hệ nào đó, cộng thêm không ít lý luận về việc lam phách thạch anh có sinh mệnh sau đó, khiến cho bọn họ không thể không hoài nghi, người mắt xanh có phải là 1 loài sinh vật khác không, mà không phải loài người, nhưng cách giải thích như vậy bọn họ hiển nhiên không cách nào tin được, bởi vì có rất nhiều người mắt xanh mắt của ba mẹ họ đều là màu bình thường, loại mắt xanh này không phải là di truyền tuyệt đối, mà càng nhiều hơn là ngẫu nhiên sinh ra.
Còn về việc nghiên cứu người mắt xanh đến đây liền lâm vào thế bí, sau cùng cũng không có kết luận, hoạc là chưa kịp có kết luận gì, cuối đường mùa đông đã đột nhiên kéo đến.
Thư Tầm đem tài liệu liên quan đến người mắt xanh đặt trở lại tủ, tiếp tục xem những ghi chép liên quan đến lam phách thạch anh, mặt khác Dạ Tiền và Bạch Nha cũng đã nghiên cứu thấu triệt hộc tủ lớn bên dưới, sau khi nhẹ nhàng phá vỡ khóa điện tử lôi trong đó ra 1 ngăn kéo. Trong không gian mờ mờ, đột nhiên ánh sáng xanh dịu tỏa ra, dịu dàng mà tinh tế, thậm chí còn xua tan nhiệt độ thấp lạnh lẽo xung quanh.
Ba người kinh ngạc đưa mắt tập trung ở trong ngăn kéo, phát hiện bên trong để 1 tinh thể màu xanh dương không theo quy tắc kích cỡ bằng nắm tay, màu xanh này không phải xanh thẳm cũng không phải xanh nhạt, mà là loại xanh u mang theo huỳnh quang kia, mang đến cho người ta cảm giác ấm áp mà thoải mái dễ chịu, giống như cả người được ngâm trong nước ấm vậy, nghĩ đến định nghĩa của đông đảo nhân viên nghiên cứu khoa học đối với lam phách thạch anh, ba người lập tức hiểu ra, đây hẳn là nguyên thạch của lam phách thạch anh, quả thực giống như trong ghi chép, tràn đầy cảm giác ấm áp và bao dung, rất khó tưởng tượng, tinh thạch duy mĩ mà dịu dàng như vậy lại dẫn thế giới đi tới đường cùng.
Dạ Tiền đem lam phách thạch anh ra, đưa lại gần mắt, nhíu mày quan sát tỉ mỉ bên trong. Mới đầu Thư Tầm không hiểu hành động của Dạ Tiền, nhưng khi màu xanh u đang ở khắp phía di chuyển về 1 góc, Thư Tầm thấy được, bên trong tinh thạch kia, dường như tồn tại 1 khe hở cực mỏng, không! Hoặc có thể nói, bên trong niêm phong 1 con bươm bướm trong suốt cũng màu xanh u, bươm buớm giương cánh muốn bay, cánh cực kỳ mỏng nhẹ, cơ thể rất nhỏ, nếu không nhìn kỹ, rất khó phát hiện hình dáng bươm bướm trong đó.
Bạch Nha đồng dạng cũng phát hiện ra dị thường trong lam phách thạch anh, động tác thông thạo mở khóa, mở 1 ngăn kéo khác ra, ánh sáng xanh u như đóa hoa sắp nở rộ, trong nháy mắt chợt nở ra. Thể tích khối tinh thạch này lớn hơn khối vừa nãy mấy phần, Bạch Nha lấy lam phách thạch anh ra, tỉ mỉ quan sát kết cấu bên trong, ngay cả 1 chủng tộc với cái nhìn bén nhạy, cũng phải 3 phút, Bạch Nha mới có thể tìm thấy hình dáng bươm bướm xanh cơ hồ không nhìn thấy trong lam phách thạch anh này.
Tiếp tục kiểm tra mấy ngăn kéo, bên trong đều là để nguyên thạch lam phách kích cỡ khác nhau, hơn nữa bên trong những nguyên thạch lam phách này đều niêm phong ít nhất 1 con bươm bướm xanh, bươm bướm trong suốt bên trong rất khó quan sát, mắt thường dường như không cách nào phân biệt, những lam phách thạch anh này xem ra hẳn là đã trải qua cuộc xử lý đặc biệt nào đó, nhưng có thể mơ hồ thấy được hình dáng bươm bướm bên trong, bươm bướm niêm phong trong đó các tư thế khác nhau, lại cũng sống động như thật, tựa như đang nhảy múa.
“Có 1 ngăn kéo rỗng.” Dạ Tiền mở 1 ngăn kéo, lại phát hiện khóa của ngăn kéo này đã bị người ta phá rồi, bên trong không có nguyên thạch lam phách, Dạ Tiền mặt không biểu cảm đưa tầm mắt di chuyển tới ngăn kéo vuông nhỏ hơn 1 chút ở phía trên, đưa ngón tay thon dài lược qua những ô vuông có kích thước bằng nhau, chỉ chốc lát sau, ngón tay dừng trên 1 ô vuông, sau đó đưa tay ra kéo, ngăn kéo vuông vốn nên khóa lại mở ra, bên trong trống rỗng, không có gì cả.
Bạch Nha thấy vậy, động tác nhanh nhẹn đã xử lý khóa của 1 ngăn kéo nhỏ, ngay sau đó là động tác của Dạ Tiền mở ngăn kéo ra, ánh sáng xanh thẳm hội vào trong xanh u, màu sắc hơi nhạt, hơn nữa lực xuyên thấu cũng không mạnh, giống như đom đóm hơi yếu trong đêm tối, bên trong đặt 1 tễ thuốc màu xanh nhạt, lúc này đang tóa ra ánh sáng hơi xanh. “Có người tới nơi này, hơn nữa đã lấy đi 1 khối nguyên thạch lam phách và 1 tễ thuốc không biết dùng để làm gì.”
Tễ thuốc? Thư Tầm trong đầu lập tức nhớ lại tài liệu phê chuẩn đặc biệt mà mình đã đọc không lâu trước đó, chỗ phê chuẩn chính là 1 loại chiết xuất từ lam phách thạch anh, được mệnh danh là tễ thuốc LP. Có điều phần tài liệu này đã bị người ta xé mất, Thư Tầm không biết tác dụng cụ thể của tễ thuốc.
Dạ Tiền và Bạch nha tiếp tục kiểm tra ngăn kéo, Thư Tầm lập tức huy động tiểu bàn móng của mình, tiếp tục đọc tài liệu, trong không gian lập tức vang lên 1 loạt tiếng soạt soạt soạt lật trang giấy, Bạch Nha hơi kinh ngạc nhìn sang, trong mắt khó nén được sự kinh ngạc. Bạch Nha thực lực bản thân không tệ, tinh thần lực cũng coi như vào hàng thượng đẳng, nhưng không làm được tốc độ đọc như vậy. “Đoàn Tử, ngươi có chắc ngươi nhìn rõ chữ bên trong không?”
Thư Tầm không có ngẩng đầu lên lầm bầm 1 tiếng, tiếp tục soạt soạt lật tài liệu. Cứ như vậy, vị trí của người bé nhỏ liên tục thay đổi nơi tủ hồ sơ, lực chú ý và lực duyệt đọc cấp cao dùng chưa đến nửa tiếng đồng hồ đã đem toàn bộ tài liệu của tủ hồ sơ đọc hết.
Ngồi bên mép tủ hồ sơ, Thư Tầm vuốt vuốt đầu hơi căng của mình, mặc dù trí năng thời không xuyên việt này khiến Thư Tầm đến thời đại vũ trụ ngoài ý muốn, nhưng năng lực học tập và khả năng thích ứng mà nó mang lại quả thật nghịch thiên, tiếp nhận lượng thông tin lớn như vậy, Thư Tầm lại chỉ cảm thấy đầu hơi khó chịu 1 chút, tư duy lại như cũ vẫn rõ ràng, thậm chí sau khi kết thúc cảm ứng, còn xuất hiện 1 tuyến logic rõ ràng.
Dạ Tiền và Bạch Nha đã đem tất cả ngăn kéo kiểm tra 1 lượt, hơn nữa còn đem tất cả tễ thuốc chuyển vào trong túi áo và ba lô của mình, sản lượng tễ thuốc LP hiển nhiên không cao, trừ tễ bị lấy đi, chỉ còn dư lại 10 mấy tễ, nguyên thạch lam phách lại nhiều hơn 1 chút, nhưng chiếm dụng không gian hơi lớn, sau cùng 2 người chọn chỉ đem đi 1 phần.
Bất luận qua cửa hay không, tễ thuốc màu xanh kỳ lạ này xem ra là vật tư hết sức trân quý và quan trọng, nếu qua cửa có thể đem đi nghiên cứu, có giá trị khai phá cực lớn.
“Thế nào, tiểu tử xem xong chưa? Chúng ta có thể thu dọn rời đi chưa?”Nhìn Thư Tầm nhàn nhã ngồi trên mép tủ hồ sơ đung đưa đôi chân nhỏ, Bạch Nha cười nói, đồng thời chuẩn bị thu thập vật tư trong tủ hồ sơ, hiển nhiên theo Bạch Nha thấy, tốc độ nhanh như vậy, 1 Tiểu Đoàn Tử muốn xem hết vẫn rất khó, hơn nữa tiểu tử xem ra rõ ràng chưa vị thành niên, trong quá trình đọc sẽ bỏ sót nhiều manh mối.
“Đi thôi, trên đường nói.”Dạ Tiền lại không có ý định thu thập tài liệu, nhấc Đoàn Tử lên, trực tiếp xoay người rời đi. Bạch Nha ngây ra 1 chút, nhìn tủ hồ sơ, sau cùng vẫn là bỏ qua việc thu thập, 1 mặt rối rắm theo sau bước chân Dạ Tiền.
Thư Tầm vùi trong túi áo, vuốt vuốt tóc mình. “Chúng ta trở về chỗ ước định ban đầu tập hợp đi, xem ra điều kiện qua cửa không phải là tra rõ nguyên nhân thế giới này lâm vào đường cùng.”
“Không nên a, đóng băng tuyệt đối kéo đến, nếu điều kiện qua cửa khác, cả đoàn chúng ta sẽ bị diệt tại nơi này, trò chơi này cũng liền tuyên bố chung kết.” Bạch Nha hiển nhiên không đồng ý cách nói của Thư Tầm, bởi vì hắn thật không nghĩ ra điều kiện qua cửa khác.
“Bởi vì trong tài liệu đã ghi rõ chân tướng cuối đường, nếu điều kiện qua cửa là tra rõ ra chân tướng cuối đường, vậy giờ khắc ta đọc xong, hẳn phải có chỉ dẫn qua cửa, nhưng không xảy ra gì cả. Hơn nữa đóng băng tuyệt đối xuống, chúng ta có thể sống sót thì sao?” Thư Tầm chỉ chỉ ba lô và quần áo tiếp tục nói. “Lam phách thạch anh mặc dù không ấm áp mấy, nhưng chỉ cần mang theo bên mình, có thể triệt tiêu hoàn toàn nhiệt độ siêu thấp của ánh sáng xanh, hơn nữa tễ thuốc xanh kia cũng là dược phẩm tốt duy trì tính mạng, chứa năng lượng phục hồi cực kỳ lớn, đối với thế giới trò chơi này mà nói, thậm chí có thể cải tử hoàn sinh.”
“Tiểu Đoàn Tử, tưởng tượng hay đấy, có điều ca ca nói cho ngươi biết, cho dù là ở thời đại vũ trụ, cũng không có chủng tộc nào có thể cải tử hoàn sinh, sinh mạng là thứ duy nhất không thể đảo ngược, ngay cả Huyễn tộc, cũng chỉ là sinh mệnh cực dài, mà không thể đem sinh mệnh chuyển nghịch, nhất là sống lại.” Bạch Nha rõ ràng là đã được giải trí bởi cách nghĩ mới lạ của Thư Tầm, giọng có vẻ châm chọc.
Thư Tầm ưỡn ngực nhỏ của mình. “Thế giới trò chơi, nếu không có sức tưởng tượng, sợ là chưa bao giờ thắng nổi, hoặc là ăn may mà thắng thôi.”
Bạch Nha lập tức nghẹn họng, hồi tưởng 1 chút kinh nghiệm trò chơi của mình, kinh hãi phát hiện, hình như bị Đoàn Tử nói trúng rồi, loại trò chơi sinh tồn cực khó này, hắn hình như chưa từng 1 lần đơn độc qua được cửa.
Thư Tầm tiếp tục nói. “Lượng thông tin trong tủ hồ sơ cực kỳ lớn, nhưng xâu chuỗi lại không có manh mối, ta nghĩ, nếu cuối đường mùa đông không phải đột nhiên mà tới, người của sở nghiên cứu khoa học này đã có thể sắp xếp đưa ra chân tướng cuối cùng.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!