Đồng Học Hôn Ước - Chương 16
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
56


Đồng Học Hôn Ước


Chương 16


Editor: VIÊN NGỌC THÁNG 10 (oct_opal)

.

Truyện chỉ được đăng tải trên [email protected]@d Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.

.

Chương 16

Mặc dù Thành Nham vẽ vời rất đẹp nhưng chữ viết của anh không hề dễ nhìn nên khi điền tờ khai đăng ký kết hôn, anh viết từng nét rất chậm, khi điền vào cột “Họ tên đối phương”, tốc độ của anh càng chậm lại hơn, tay cầm bút siết chặt, lòng bàn tay còn rịn ra một tầng mồ hôi.

Giang Mộ Bình điền xong rất nhanh, thời điểm hắn đặt bút xuống, Thành Nham mới điền được một nửa.

Giang Mộ Bình quay đầu nhìn đọc tờ khai của Thành Nham, Thành Nham cầm bút dừng lại một chút, sau đó quay đầu lại nói: “Chữ của tôi…anh đừng xem.” Sau đó, anh nhìn lướt qua tờ khai của Giang Mộ Bình, Giang Mộ Bình viết chữ vô cùng đẹp, nét chữ tiêu sái mạnh mẽ, ngay cả một vết tích sửa đổi cũng không có.

Mặc dù lúc còn đi học thành tích của Thành Nham rất khá, nhưng chữ viết rất xấu, viết như cua bò, đến từng tuổi này cũng không có bất kỳ tiến bộ nào.

Giang Mộ Bình vẫn cứ xem, Thành Nham cố ý chặn tờ giấy của mình không cho hắn xem, chọc cho Giang Mộ Bình cười nhẹ một tiếng: “Em chặn cái gì?”

“Anh nhìn như vậy tôi sẽ căng thẳng, chữ viết sẽ khó coi.”

Giang Mộ Bình quay đầu không nhìn nữa, bên tai nghe thấy giọng nói của Thành Nham: “Chữ viết của anh thật đẹp.”

Không lâu sau, nhân viên đến lấy phiếu khai của họ để xét duyệt, còn nói với họ rằng nếu họ chưa chụp ảnh chung thì có thể vào phòng chụp ảnh bên cạnh để chụp. Khi hai người đi ngang qua cửa phòng vệ sinh, bỗng có một người từ bên trong đi ra, Thành Nham không để ý, suýt chút nữa đã va vào người kia, may là Giang Mộ Bình kéo anh một cái.

(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)

“Anh Thành Nham?”

Thành Nham quay đầu lại liếc nhìn, Giang Mộ Bình cũng quay đầu lại nhìn người kia.

Đối phương là một thanh niên đeo kính cận, tướng mạo đoan chính, văn nhã. Người này liếc mắt nhìn Thành Nham, tiện thể chuyển hướng nhìn về phía Giang Mộ Bình.

“Anh đến đây đăng ký kết hôn sao?” Người đó hỏi Thành Nham.

Thành Nham ừ một tiếng.

Người kia nở nụ cười nhợt nhạt: “Không ngờ anh cũng sẽ kết hôn.”

Thành Nham không lên tiếng. Người thanh niên trước mặt anh tên là Vạn Kỳ, y từng là khách hàng cũ của Thành Nham. Lúc Vạn Kỳ đến tìm Thành Nham xăm hình thì vẫn còn đang học đại học. Hoa văn hình con mèo nhỏ thập phần tinh tế trên cánh tay của Vạn Kỳ chính là thành phẩm của Thành Nham. Vạn Kỳ từng theo đuổi Thành Nham, theo đuổi rất lâu, lúc ấy y vô cùng trẻ, so với Thành Nham nhỏ hơn rất nhiều.

Vạn Kỳ là kiểu người có dáng vẻ thư sinh, gia đình cũng là thư hương môn đệ (*). Điều “phản nghịch” duy nhất mà một cậu bé ngoan ngoãn như y làm là tìm Thành Nham xăm hình một con mèo con trên cánh tay.

(*) Thư hương môn đệ = thư hương thế gia: dòng dõi có học vấn.

(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)

Thành Nham có rất nhiều người theo đuổi, nhưng có rất ít người kiên nhẫn lâu như Vạn Kỳ.

Rất kỳ lạ, mặc dù Vạn Kỳ và Giang Mộ Bình có khí chất khá giống nhau, nhưng Thành Nham khi đó không chấp nhận sự theo đuổi của Vạn Kỳ, mà hôm nay, vài năm sau, anh lại đi đăng ký kết hôn với Giang Mộ Bình.

Thành Nham không thích Vạn Kỳ, nhưng chính cha mẹ của Vạn Kỳ đã dẫn hai người bước đến con đường người dưng. Cha mẹ của y đều là những phần tử trí thức. Họ rất sợ cái kiểu “khác loại” như Thành Nhàm sẽ làm hư con trai của họ, họ can thiệp đến mức Thành Nham không muốn giao du gì với Vạn Kỳ nữa, vẻn vẹn tình bạn đơn giản nhất anh cũng không nguyện ý tiếp tục duy trì.
Người trẻ tuổi luôn thích hứa hẹn và Vạn Kỳ đã hứa rất nhiều lần. Nếu là Giang Mộ Bình, hắn nhất định sẽ không nói nhiều lời hoa mỹ như vậy, hắn sẽ chỉ đặt sự lựa chọn trước mặt bạn. Một khi bạn đã chọn hắn, bạn chỉ cần nắm tay hắn.

Thành Nham nghe thấy một giọng nói trẻ tuổi kêu tên “Vạn Kỳ”, một người đàn ông trạc tuổi Vạn Kỳ từ xa chạy tới, tướng mạo thanh tú, khí chất ôn nhã. Vạn Kỳ theo tiếng kêu nhìn lại, mỉm cười dịu dàng với đối phương.

“Em cũng sẽ kết hôn.” Vạn Kỳ nói với Thành Nham.

Thành Nham nói: “Chúc mừng cậu.”

Sau cùng, Vạn Kỳ đã chọn được mẫu người mà bố mẹ y muốn gã chọn, hình xăm chú mèo con trên cánh tay y vẫn rất bắt mắt và dễ thương.

(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)
Thành Nham và Giang Mộ Bình tiếp tục đi về phía phòng chụp ảnh.

“Đó là ai?” Giang Mộ Bình hỏi.

“Một khách hàng cũ.”

“Hắn thích em.”

Thành Nham thẳng thắn ừ một tiếng.

“Bạn trai cũ?”

Thành Nham lập tức phủ nhận: “Đương nhiên không phải…Tôi chưa từng nói chuyện yêu đương.”

Giang Mộ Bình dừng một chút, quay đầu nhìn chằm chằm Thành Nham trong chốc lát, sau đó tiếp tục đi về phía trước.

“Anh nhìn tôi như vậy làm gì?” Thành Nham có lẽ đã hiểu được ánh mắt của hắn, nhanh chóng đuổi theo hắn.

Giang Mộ Bình im lặng không nói.

“Giáo sư Giang, xin hãy trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi.”

“Không có gì, chỉ là hơi ngạc nhiên.”

Thành Nham nói ở trong lòng: Chẳng lẽ tôi trông giống như một người thường xuyên yêu đương nhăng nhít à? Anh lẩm bẩm: “Nhìn tôi đâu có phong lưu như vậy…”

Giang Mộ Bình quay lưng lại với Thành Nham cười cười, nói một cách thản nhiên: “Tôi không đánh đồng ngoại hình đẹp với tính tình phong lưu.”
Thành Nham đứng tại chỗ sửng sốt một lúc.

(Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com Viên Ngọc Tháng 10 (oct_opal), còn những trang khác đều là re-up/giả mạo.)

Khi chụp ảnh, hai người ngồi cách nhau hơi xa, thợ chụp ảnh không chịu được liền kêu hai người tới gần nhau một chút: “Hai vị ngồi gần lại, cười vui vẻ lên.”

Thành Nham nhích lại gần Giang Mộ Bình một chút.

“A đúng vậy, lại gần thêm xíu nữa.”

Thành Nham nhúc nhích thêm một chút, đột nhiên anh cảm thấy vai mình nóng lên, Giang Mộ Bình nhích lại gần, vai hắn áp vào vai anh.

“Đúng, thế này rất tốt. Nào, hai vị cười lên.”

Quanh thân Thành Nham toàn là hơi thở của Giang Mộ Bình, họ chạm vai vào nhau, nhìn về phía ống kính khẽ mỉm cười.

Giấy đăng ký kết hôn đã được đóng dấu nhanh chóng được trao đến tay của hai người.
“Chúc mừng hai vị.”

Hết chương 16.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN