Dòng Máu Quỷ Dữ - Chap 1: Tình cờ hay là cơ duyên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
115


Dòng Máu Quỷ Dữ


Chap 1: Tình cờ hay là cơ duyên


Trấn An Đường- nơi cách xa kinh thành hàng nghìn cây số, nơi đây chuyên cung cấp các loại vải, lụa đặc biệt nhất cho kinh thành. Vì vậy có thể nói đây là trấn phát triển thịnh vượng nhất thời đó. Trong đó, phủ Bắc Trịnh và phủ Tây Hàm là 2 phủ lớn mạnh nhất và đương nhiên là địch thù với nhau …

Chợ Đường Nhất …

– Là Lá La La … Cái trâm cài này đẹp quá đi, cái này cũng đẹp quá, cái này cũng vậy … Tất cả đều rất đẹp, gói cho ta hết luôn đi – Trịnh An Vy (*)

(*) Trịnh An Vy: Nữ nhân vật chính của chúng ta _ Nhị tiểu thư của phủ Bắc Trịnh, tuổi mới tròn 16. Tuy An Vy là tiểu thư xinh đẹp nhất trấn An Đường nhưng đừng nhìn mặt mà bắt hình dong. An Vy là 1 tiểu thư vô cùng ngốc nghếch, hậu đậu và siêu quậy phá – những lúc này lại rất tinh ranh. Nàng cũng là người very, very lắm chuyện, già mồm và dai hơn cả đỉa, đã làm gì là nhất định phải thành công. Đặc biệt An Vy là chuyên gia tiêu tiền không ai bằng nên lúc nào trong túi của cô cũng là con số … 0

– À … Ừm … Tất cả là 7 lượng – Đan Phương (*)

(*) Đan Phương: Nàng là con gái của 1 bà nô lệ ở phủ Tây Hàm, gia đình vô cùng nghèo khổ. Vì gặp nhiều khó khăn, bị mọi người bắt nạt, cô cùng mẫu thân trốn phủ Tây Hàm rồi đến Bắc Trịnh làm ăn.

– Vâng ạ, đây … ơ … – An Vy bất ngờ nhìn vào túi tiền và quay sang nói thầm với tiểu Lan _ nô tì của An Vy – Này tiểu Lan, ngươi có măn ny không? Cho ta mượn 7 lượng, mai ta trả cho, ha!

– Như … Nhưng hôm kia tiểu thư mượn nô tì 9 lượng và hứa hôm nay trả, nhưng sao hôm nay tiểu thư không trả mà còn … – Tiểu Lan lúng túng

– Tiểu Lan à, chỉ lần này nữa thôi, ta hứa mai ta sẽ trả mà, bây giờ mà không có đủ tiền trả cho họ là ta … Kìa, tiểu Lan xinh địp – An Vy nói với đôi mắt sáng hơn mắt mèo trong bóng tối

– Như … Nhưng mà … – Tiểu Lan ấp úng

– Nhưng nhị gì nữa, mau lên – An Vy ra lệnh

– Gì vậy ạ, nhị tiểu thư có vấn đề gì sao? – Đan Phương hỏi

– Hả? À … Không – Quay sang tiểu Lan – Mau đưa ta mượn 7 lượng đi

– Nhưng tiểu thư đâu cần mua nhiều thế ạ?

– Nhiều ư? Thế này có là bao nhiêu với ta chớ, gia đình của Đan Phương rất nghèo, nên 7 lượng này là con số rất, rất là lớn với nàng ta. Ngươi thấy ta có nhân từ không nào? Ngươi nên cảm thấy may mắn khi được hầu hạ cho ta đấy!

– Đúng là rất nhân từ, nhưng không đúng thời điểm, haizzz. Nô tì đúng là may mắn chưa ai bằng mà, còn hơn cả may mắn ấy chứ, may mắn hóa( VTN: Đô thị hóa ^_^ theo nghĩa tiêu cực) hu … hu … hu, tôi khóc thế này mà tác giả còn cười – Hiện tượng tự kỉ của tiểu Lan đã bắt đầu

– Thôi, mau đưa đây, lè nhè mãi à – An Vy bực mình nói

– Vâng, nhưng nô tì chỉ còn có 3 lượng thôi, nô tì …

– 3 lượng ư? Ngươi mới nhận tiền lương của cha ta mà? Ta nghe nói ngươi còn được tăng lương mà? – An Vy lo lắng

– Thì đúng là vậy, nhưng nô tì đã dùng số tiền đó … bao các nô tì khác đi ăn rồi ạ, nô tì … xin lỗi tiểu thư ạ, hic …

– Sao cơ? Cha ta đưa ngươi 20 lượng mà sao giờ chỉ còn có 3 lượng nữa vậy? Ngươi bao mấy người mà tiêu nhiều thế hả? – An Vy tra hỏi

– Nô tì nói sẽ bao 3 người tiểu Nhị( nô tì của đại tiểu thư họ Trịnh), tiểu Hài( nô tì của tam tiểu thư họ Trịnh), tiểu Luyến( nô tì của tứ tiểu thư họ Trịnh) ăn 1 bữa thịnh soạn vì mới được tăng lương. Nhưng … không ngờ 3 người họ còn lôi theo cả Tiểu Hàn( được mệnh danh là Nữ Vương Heo của trấn An Đường, nô tì của út( ngũ) tiểu thư họ Trịnh) nên … nô tì mới … hic … mà hầu hết số tiền là nô tì đưa cho tiểu thư rồi

– OMG, tiểu Lan à, ta không ngờ ngươi lại xem thường đồng tiền như vậy đấy, ta … ta thất vọng về ngươi lắm ngươi biết không? Ngươi … ngươi đúng là tiêu tiền phung phí mà … Blu Bla …

– Nô tì giống tiểu thư mà, lỗi đâu phải chỉ của mình nô tì – Tiểu Lan nhỏ giọng

– … Haha … không có tiền mà đòi làm từ thiện gia, … xi … thời đại này nhiều người điên mà thích thể hiện lắm … Ha ha ha … – 1 chàng soái ca ăn mặc bình thường lên tiếng

– Hả? Ngươi … ngươi nhìn lại ngươi đi, có gì hơn ta chứ, ngươi nghĩ ngươi đẹp mà kiêu hả? Ngươi ăn mặc nhìn quê mùa như vậy thì chắc cũng không có tiền chứ gì. Ha, muốn xin tiền của ta thì ngươi cứ việc nói ra, không cần lên giọng như thế đâu – An Vy tức giận

– Oh, coi bộ vị tiểu thư đây có 1 giọng ca kinh khủng thật, hát nhiều như vậy có mệt không? Ta có thuốc giúp cô nương bớt nói đây nè – Chàng soái ca _ Đường Thế Nam (*) xiên xỏ lại An Vy

(*) Đường Thế Nam: Đại hoàng tử _ Người sẽ kế ngôi vị của nhà vua. Tên này là người đẹp trai nhất trong kinh thành, còn về tính cách thì y như An Vy: lắm chuyện, không dai như An Vy nhưng từng câu nói của hắn sắc bén và xuyên tim không ai đấu lại. Nhưng tên này lại rất thông minh, tài giỏi, võ công cao cường. Chưa hết, tên này cũng chính là nam chính của truyện “Dòng máu qủy dữ” này

– Ngươi … Ha, muốn nghe nữa không? Ngươi không liên quan tới ta, dám xen vào chuyện của ta, ngươi quả là không muốn sống nữa. Được, ta sẽ khiến cho … 2 lỗ tai của người nổ tung … Bla … Bla … Bla …

– Aiyo … Cô tiểu thư đây thật thích thể hiện nhưng ta lại không có thời gian để tám chuyện với một nhỏ hạ đẳng như cô nương đây đâu … Bla … Bla …

Haizzz … Xem hai người này hát được đến đâu, mời các bạn đón xem chap 2 của truyện “Dòng máu qủy dữ” nhé!!!

~~~ Bye ~~~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN