[Đồng Nhân Conan] Ảo Thuật Và Hoa Lửa Kỳ Diệu
Chương 60: Về nhà
Hai mươi lăm, về nhà
Trên đường chân trời, vầng thái dương chậm rãi dâng lên cao, chiếu sáng lên thành phố này, nhưng lại vĩnh viễn không thể chiếu sáng được lòng người tối tăm……
Một ngày này, thành phố Nam Kinh xảy ra ba sự kiện làm cho ai cũng biết đến.
Thứ nhất, Khu mua sắm A ở tại thời điểm đỏ nhất đột nhiên đóng cửa, biến mất ở trong tầm nhìn của mọi người.
Thứ hai, tổ bốn người học sinh trung học nào đó gây nên sóng gió vô cớ thôi học, từ đó trở đi không thấy bóng dáng.
Thứ ba, căn biệt thự xa hoa xuất hiện ở vùng ngoại ô được vài tuần lễ, liền biến mất hoàn toàn chỉ ngay trong một đêm.
Cuộc sống còn đang tiếp tục hoạt động, chính là số phận của người nào đó có chút không được an bình nữa rồi……
——– Ta đây là đường phân cách Nhật Bản ——–
Thời điểm Tiểu Văn tỉnh lại đã là ở trong thế giới Conan. Nằm ở trên giường, nhìn trần nhà quen thuộc, cô vô lực giật giật khóe miệng của mình. Vẫn như trước là ở lại trong đống biệt thự của Hirota Ryoko, bởi vì liên quan đến người anh trai tiện lợi kia, chính cô lại đến nơi này trọ lại đây. Tất cả giống như trở về nơi bắt đầu, dường như bữa tiệc Pandora kia căn bản không hề xảy ra, ngoại trừ mái tóc đen dài trước ngực cô ám chỉ tất cả đã bất đồng.
Kuroba Kaito hẳn là đã từ chỗ Kyoko đuổi về nhà thôi, cũng chính là chỗ hiện tại cách vách nhà cô. Bất quá, đối chiếu theo tính cách của cậu ta, hẳn là khi tỉnh lại, việc trước tiên cần làm chính là đi tìm Akako hỏi cho rõ ràng. Như vậy Akako thì sao? Anh trai tiện lợi, không, hẳn là Kyoko mới đúng, liệu tên nhóc đó có đi nói rõ chân tướng mọi chuyện không?
Tiểu Văn suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng là thở ra một hơi. Quên đi, nghĩ nhiều như vậy để làm gì, ‘ký lai chi, tắc an chi’. Chính cô còn phải dùng thân phận mới này để một lần nữa đi tiếp cận nhóm người Conan bọn họ đâu. Chính là, lúc này đây, không thể tự cao như vậy. Chỉ có thể che dấu thực lực, thì mới có thể ở ngay thời điểm cần thiết, cho kẻ địch một đòn trí mạng. Xử Nữ, một đao kia, ta sẽ hoàn trả lại cho ngươi gấp trăm gấp nghìn lần!
Ngay tại lúc Tiểu Văn đứng dậy, chuẩn bị sửa sang lại này nọ, chuẩn bị sửa soạn để ngày mai đến trường thì chuông cửa vang lên.
“Kỳ quái? Anh trai tiện lợi qua đây gõ cửa để làm gì vậy? Hôm nay Kyoko được nghỉ phép sao?” Gãi gãi đầu, Tiểu Văn hướng về phía dưới lầu đi đến.
“Mao Nam, anh có cần phải lễ phép như vậy……?” Tiểu Văn một bên vừa mở cửa, một bên vừa oán giận nói, một từ ‘Sao’ chưa kịp nói ra, khi nhìn đến người trước mắt cô thì đột nhiên nó bị nghẹn ở trong cổ họng. Sera ? Làm sao có thể là cô ta? Trong lòng nghi hoặc, ngoài mặt thì cô cũng cố ý biểu hiện ra.
Ai ngờ đâu, cái người nữ sinh tâm tư kín đáo nhưng lại biểu hiện ra ngoài là một người tùy tiện ở mấy ngày qua này, một chút cũng đều chưa biến, vẫn như trước là lên tiếng hỏi thăm một cách quen thuộc, tự nhiên thay đổi dép lê, lại tự mình chạy đến phòng bếp rót ly nước, uống trước một cách ừng ực. Sau đó mới bắt đầu giải thích mọi chuyện.
“A, cậu là Amuro Văn đi, Shikura đã từng nói với tớ về cậu. Bởi vì tớ vốn ở cùng với một người bạn trong nơi này, cậu đột nhiên chuyển sang đây nên tớ chưa kịp tìm được nhà ở, cho nên cũng chỉ có thể tạm thời tập trung ở đây cùng với cậu. Cậu hẳn là sẽ không để ý đi?”
Sera nói chuyện vô cùng thoải mái, trên mặt cũng mang theo tươi cười vô tâm vô phế, nhưng vào lúc, khi nói đến vốn ở cùng với một người bạn thì Tiểu Văn vẫn là từ trong ánh mắt của cô ấy bắt giữ được một tia bi thương. Xem ra, chính mình ở trong này, một ít ngày kết thân bạn bè cũng không phải là những người tuyệt tình tuyệt nghĩa. Bất quá, người nữ sinh này chỉ đơn giản là thật sự bởi vì không tìm thấy được nhà ở thôi sao? Theo như cô nhìn thấy, thì cô ta đối với việc Kuroba Kaito rất giống Kudo Shinichi cảm thấy rất là hứng thú đi. Quên đi, nhìn các cậu còn đang lo lắng một phần về tôi, tôi sẽ không vạch trần cậu.
Nghĩ như vậy, tâm tình của Tiểu Văn tốt hẳn lên. Bắt đầu cùng Sera lôi kéo đi làm việc nhà.
Anh trai tiện lợi đem chính cô an bày đến lớp học của Mori Ran, hiển nhiên cũng vì vậy mà trở thành bạn cùng lớp với Sera. Ngày thứ hai cô liền cùng với Sera cùng nhau đi học. Đến phòng học, không thể tránh được lại là một màn tự giới thiệu về mình, cũng thật dễ dàng liền gặp mặt với Ran cùng Sonoko. Chỉ là, lần gặp mặt này cũng không như lúc trước, là lấy thân phận Hirota Ryoko gặp mặt rồi thân quen đến như vậy. Nói trắng ra, vẫn là bởi vì chuyện chính cô giúp siêu đạo chích Kid chạy trốn, thắng lợi ở ngay trước mắt, nửa đường chiến đấu tự nhiên xuất hiện một Trình Giảo Kim là cô đây, làm cho cô trong lòng cũng không được thoải mái cho lắm. Nhưng mà, Tiểu Văn liền buồn bực, bản lĩnh của anh trai tiện lợi có thể làm cho tất cả mọi người chứng kiến cảnh tượng ở khu mua sắm quên đi mọi chuyện xảy ra vào ngày hôm đó, nhưng mà anh ấy làm sao có thể không muốn đem trí nhớ của nhóm người Mori Ran cùng nhau xóa sạch chứ? Hại chính cô còn muốn phải thu dọn một cục diện rối rắm như thế này.
“Ai –” Ngồi ở trong phòng học nhận lấy ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Ran cùng Sonoko, Tiểu Văn chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài. Thật hy vọng vĩnh viễn không cần phải tan học, như vậy chính mình sẽ không cần phải đi nhận màn thẩm vấn của Sonoko cùng Ran. Đáng tiếc, ông trời không hề chấp nhận ước nguyện của bất kỳ người nào, Tiểu Văn cảm thấy chỉ vừa mới trôi qua được vài phút, tiếng chuông trường liền vang lên. Nhìn xem bên ngoài, trời vẫn còn sớm đâu! Đây là sự khác nhau giữa trường học Nhật Bản cùng trường học Trung Quốc sao!
“Này! Cậu làm sao có thể ở tại đây! Kid-sama đâu?” Sonoko cũng không thục nữ giống như Ran, lúc này đây Tiểu Văn còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng đâu, vậy mà cô ấy đã bắt đầu chất vấn rồi. Âm thanh cực lớn làm cho toàn bộ mọi người ở trong lớp học cũng không tự giác, tập trung nhìn vào trên người Tiểu Văn.
“Đúng vậy, Tiểu Văn, vì sao cậu phải trợ giúp cho siêu đạo chích Kid chạy trốn? Hắn ta là tội phạm đang bị cảnh sát truy đuổi đấy!” Trái tim của Ran chính nghĩa hơi bị quá, cũng gia nhập cuộc chiến, chính là khẩu khí ôn hòa hơn mà thôi. Tiểu Văn đang chuẩn bị đáp lại lời, thì Sera Masumi ở bên kia phát hiện động tĩnh ở bên này cũng chen chân vào đây nói:
“Siêu đạo chích Kid, chẳng lẽ Tiểu Văn chính là nhà ảo thuật Trung Quốc kia? Áp dụng màn biến cố hoa lệ, mang siêu đạo chích Kid rời đi?”
Nhà ảo thuật? Tiểu Văn không rõ chân tướng nghi hoặc, trừng mắt nhìn.
“Hừ! Không phải là cậu đã lợi dụng màn thủ thuật che mắt sao, so sánh với Kid-sama của tớ thì đó quả thực là một màn múa rìu qua mắt thợ. Nhất định là Kid-sama đã cho cậu một cơ hội để luyện tập, anh ấy chắc chắn sẽ không cần cậu hỗ trợ đâu. Nói, khối bảo thạch kia ở đâu? Nếu như cậu dám độc chiếm, thì tớ sẽ đi đến cục cảnh sát tố cáo cậu!” Sonoko căm giận nói, rốt cuộc cũng làm cho Tiểu Văn hiểu rõ được một chút chuyện. Bởi vậy nên cô mới nói, tên anh trai này làm sao có thể yên tâm để cho người khác nhìn thấy ma pháp được chứ, cảm quang đều kết luận ra đó là màn ảo thuật. Được rồi, cùng với siêu đạo chích Kid ở cùng nhau, thì ma pháp thật sự cũng đã biến thành màn ảo thuật gạt người. Nhưng mà…… Cô nhóc Sonoko biểu hiện như thế là làm sao vậy? Còn biết đi đau lòng cho viên bảo thạch sao?
Tiểu Văn còn đang buồn bực vì điều này, trong phòng học này vốn chính là một đám nữ sinh trông ngóng, thế nhưng đột nhiên tập thể cả đám liền vọt đi lại đây.
“Cái gì? Cậu chính là nhà ảo thuật Trung Quốc đã trợ giúp siêu đạo chích Kid chạy trốn?”
“Thật sao thật sao? Cậu chính là người đã giúp đỡ cho siêu đạo chích Kid? Quan hệ của các cậu là gì? Cậu có nhìn thấy được bộ mặt thật của siêu đạo chích Kid hay không?”
“Có phải Kid-sama đối xử rất tốt với cậu không ? Cậu có thể giúp tớ hỏi Kid-sama về việc ký tên hay không?”
…………
Ngoài dự đoán của Tiểu Văn, chính mình ngay cả một câu cũng đều chưa nói, vốn nên là màn thẩm phán trang nghiêm nay chỉ trong chớp mắt, đã trở thành màn đặt câu hỏi của FAN siêu đạo chích Kid. Sonoko, Ran, Sera bị một nữ sinh trong lớp đụng trúng đi ra một bên. Rất nhanh, liền ngay cả nữ sinh của lớp khác cũng nghe thấy tin tức mà chạy đến.
“Này! Các cậu có lầm hay không vậy, tớ là người quen biết với cậu ấy đầu tiên, muốn ký tên thì tớ cũng phải là người đầu tiên!” Sonoko ở một bên dùng hai tay chống lên trên thắt lưng, lòng đầy căm phẫn nói, lập tức cũng gia nhập cuộc chiến tranh đoạt. Nhìn Ran một đầu đầy vạch đen, đứng đó đỡ trán, cảm khái khí thế của cô.
Làn sóng hò hét của FAN càng ngày càng cao hơn, làm cho màn tan học này, cổng trường chỉ có người đi vào, không có người đi ra……
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!