[Đồng Nhân Đấu La Đại Lục] Ta Là Đệ Tử Của Đào Hoa Phái
Chương 57: Hương dẫn hồn thú
“Cẩn thận!” Phượng Hoàng trong tinh thần hải hét lớn.
” Đây hẳn là hồn thú loại hổ. Mọi người cẩn thận. ” Đại sư tỉnh táo phán đoán.
Vừa dứt lời, một con Ban Lan mãnh hổ đã từ cây trong rừng từ từ đi ra. Đó là một đầu mãnh hổ toàn thân đen nhánh, chỉ có trên trán có một chữ vương màu trắng, thân thể dài hơn ba thước, vai cao chừng một thước rưỡi, thân thể mặc dù khổng lồ, nhưng lại cực kỳ linh hoạt.
Không đợi mọi người nhìn thấy rõ bộ dáng của nó, liên tiếp một chuỗi tàn ảnh xuất hiện, nó đã đánh tới, mục tiêu đúng là u hương Khỉ La Tiên Phẩm do mọi người bảo vệ.
“Động thủ.” Đường Tam quát lớn một tiếng, không che dấu chút hồn lực nào của bản thân, tay đã hiện ra một cái Chu Võng. Bởi vì hồn lực tăng lên, bây giờ hồn lực của hắn đã đủ phóng thích bốn lần Chu Võng trói buộc.
Khách quan mà nói, tu vi của lọai hồn thú này, bình thường dưới ngàn năm, hồn thú tu vi càng cao thể tích lại càng khổng lồ. Vượt qua ngàn năm, ngược lại trở thành nhỏ dần.
Đương nhiên, cũng có một ít là ngoại lệ, tỷ như một ít hồn thú đặc biệt cường đại hoặc là đặc biệt yếu ớt, chúng cũng không tuân theo quy luật này. Trước mắt con hắc hổ này, theo quan sát có thể nhìn ra tu vi khoảng từ ba đến năm ngàn năm, vừa thích hợp dùng.
Đường Tam không chút do dự lựa chọn ra tay mà không phải tránh lui.
Lục quang trong nháy mắt bành trướng, cũng có lúc tốc độ quá nhanh cũng không hoàn toàn là chuyện tốt. Lúc này, trong mắt quỷ hổ chỉ còn có u hương của Khỉ La Tiên Phẩm.
Quỷ hổ lấy tốc độ cùng lực công kích kinh khủng mà tiến đến, nó là một lọai hồn thú cường lực, cực kỳ hung mãnh. Đối với bất kì ai dám xâm nhập lãnh địa của nó, đối thủ cầm chắc là gặp phải tử vong.
Bởi vì tốc độ của nó cực kỳ kinh khủng, hồn thú bình thường hoặc hồn thú có tu vi không sai biệt lắm, cũng không nguyện ý đối mặt với nó.
Mắt thấy Đường Tam phóng ra Chu Võng sắp trùm lên người của Quỷ Hổ thì thân thể nó lại quỷ dị lóe lên, vốn là một con Quỷ Hổ bỗng nhiên biến thành ba.
Tại trong trói buộc của Chu Võng có một đầu Quỷ Hổ nhưng lại nhanh chóng hóa thành ảo ảnh biến mất không thấy nữa, còn hai đầu kia đã lại nhanh chóng tiến đến.
Năng lực thiên phú của Quỷ Hổ, Ảnh Phân Thân.
Đới Mộc Bạch gầm nhẹ một tiếng, bốn hồn hoàn trên người đồng thời bộc phát, đúng lúc Quỷ Hổ xuất hiện, thân thể hắn cũng đã nhanh chóng bành trướng, lúc này mắt nhìn thấy Quỷ Hổ đã đánh tới, hắn không chút do dự tiến tới.
Một đôi Hổ chưởng phát ra trước, đồng thời trong miệng bạch quang lóe sáng, Bạch Hổ Liệt Quang Ba đã phát động.
Hồn lực tăng lên làm uy lực hồn kỹ cũng có được gia tăng rất nhiều, mục đích của Đái Mộc Bạch chỉ là ngăn cản cản mọt kích này của con Quỷ Hổ.
Trong lúc bạch quang bạo phát, đầu Quỷ Hổ đã biến mất. Không hề nghi ngờ, Đái Mộc Bạch công kích cũng là một cái bóng.
Ngay lúc Mã Hồng Tuấn cùng Tiểu Vũ đồng thời đón nhận, chuẩn bị hợp lực công kích đầu Quỷ Hổ còn lại, thân thể hắc quang khổng lồ chợt lóe, lại phân ra thêm hai thân ảnh nữa, lúc này, nó đã đi tới trước mặt mọi người, ba thân ảnh đã các góc độ khác nhau đồng thời hướng tiên phẩm đánh tới. Có bài học từ trước, lúc này ai cũng không biết đến tột cùng con nào mới chính thể của Quỷ Hổ.
Đang lúc này, trong mắt Huyết Tử phát ra dị thường, ánh mắt đảo qua, trong miệng đã quát to, “Bên trái là thật. Trúc thanh cẩn thận. “
Lúc này, đối mặt với chân thân của Quỷ Hổ cũng chỉ có một mình Chu Trúc Thanh, tại sau lưng Chu Trúc Thanh là Trữ Vinh Vinh cùng Áo Tư Tạp. Không hề nghi ngờ, con Quỷ Hổ này cực kỳ thông minh, nó đã lựa chọn đối tượng yếu nhất để công kích.
Sử Lai Bát Quái đã phối hợp với nhau lâu như vậy, sự ăn ý cũng đã đạt tới một cảnh giới nhất định, mắt thấy Chu Trúc Thanh gặp nạn. Ngọn lửa trên tay Huyết Tử chợt trở nên mạnh mẽ hẳn, mọi người chỉ cảm thấy quang mang chợt lóe lên.
Con Quỷ Hổ kia đã kêu to một tiếng, thân thể nhất thời chậm lại vài phần. Ngay cả hai cái phân thân kia cũng đã biến mất.
Chu Trúc Thanh rất rõ ràng chính mình phía sau không có không gian để né tránh nên không lùi mà tiến tới, đón Quỷ Hổ đang vọt tới, cũng là lúc này, ba cỗ nhiệt lưu từ sau lưng tiến vào cơ thể, lực lượng, nhanh nhẹn cùng với hồn lực đồng thời đại phúc độ tăng lên, nhất thời làm trạng thái của nàng trở nên siêu việt hẳn lên.
U Minh Đột Thứ được phát động. Thân thể kiều mỹ của Chu Trúc Thanh trực tiếp đánh lên Quỷ Hổ, đầu ngón tay như lưỡi dao sắc bén không hề lưu tình xẹt qua thân thể Quỷ Hổ, để lại mấy đường vết thương sâu hoắm.
Tinh thần vốn bị Đường Tam đánh sâu vào mà mê muội, nhưng nay Quỷ Hổ nhờ đau nhức mà tỉnh táo lại, rống to một tiếng, toàn thân hắc quang xuất ra, thân thể bành trướng ra, làm ra một động tác không thể ngờ tới mà lướt qua U Minh Bách Trảo còn lại của Chu Trúc Thanh.
Tuy nhiên nhờ vài quá trình ngắn ngủi, thân thể cao lớn của Đới Mộc Bạch đã biến hóa thành hình. Trên thân thể mạnh mẽ xuất hiện hoa văn mầu vàng của hổ, nổi giận gầm lên một tiếng, kim quang tỏa sáng, lấy thân thể hắn làm trung tâm, vô số quang cầu mầu vàng nhỏ bằng nắm tay trong nháy mắt đánh tới thân thể Quỷ Hổ. Đây là đệ tứ hồn kỹ mà Đới Mộc Bạch vừa mới thu được không lâu. Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ.
Nói về lực bộc phát khi công khích, có lẽ cái hồn kỹ thứ tư của Đới Mộc Bạch so ra kém Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích của mập mạp, Nhưng nó có đặc điểm lớn nhất chính là có thể tập trung vào đối thủ. Một khi tập trung vào mục tiêu, vậy tất cả hồn lực được chuyển hóa thành Bạch Hổ Lưu Tinh sẽ kích phát ra được toàn bộ sức mạnh.
Hơn nữa, tất cả lực công kích tập trung tại trên người đối thủ cũng có thể trong nháy mắt tản ra, đồng thời công kích nhiều đối thủ.
Mỗi một lần công kích này cũng khiến hồn lực của Mộc Bạch hao tổn hao một phần mười. Bởi vậy có thể thấy được, cái hồn hoàn này đối với lực lượng của hắn có độ kinh khủng ra sao. Tuy Nhiên Lưu Tinh kia cũng chỉ có chừng trên trăm viên mà thôi.
Nếu lúc trước tinh thần của Quỷ Hổ không bị Đường Tam công kích thì nó còn đủ sức thi triển ra kỹ năng phân thân của mình, rồi có thể né tránh công kích này của Đới Mộc Bạch. Nhưng đại não nó lúc này đã bị hồn kỹ của Linh Mâu làm thương tổn. Tạm thời không cách nào thi triển phân thân.
Hắc quang bạo phát, tạo ra một màn hào quang màu đen, đem thân thể Quỷ Hổ bao phủ bên trong, mỗi một lần Bạch Hổ Lưu Tinh oanh kích vào lại vang lên một trận rung động kịch liệt. Tiếng nổ vang không ngừng. Bỗng một vòng màu vàng, tại trong hắc quang kia rung động rồi chợt phóng thóat ra ngoài.
Quỷ Hổ đem thân thể mình thu nhỏ lại, làm cho diện tích công kích hẹp lại, nhờ đó phòng ngự của bản than trở nên mạnh thêm.
Sử Lai Bát Quái phối hợp rất ăn ý, Cửu Bảo Lưu Ly Tháp trên tay của Trữ Vinh Vinh cùng phóng ra ba hồn kỹ của mình để phụ trợ cho các đồng đội đang phụ trách công kích.
Ngoài việc tăng phúc về lực lượng cùng tốc độ, hồn kỹ thứ ba của nàng, cũng là một hồn kỹ ngàn năm có hiệu quả là tiến hành tăng phúc trực tiếp lên hồn lực. Nói cách khác, bây giờ sáu người bọn họ đã được tăng hồn lực lên tới 40%.
Vũ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp phụ trợ, hiệu quả phải nói là đệ nhất. Theo thực lực của Trữ Vinh Vinh tăng lên, hiệu quả trở nên ngày càng rõ ràng.
Đương nhiên, bởi vì hiệu quả của hồn kỹ được tăng cường, đối với hồn lực của nàng tiêu hao cũng là thật lớn. Nếu đồng thời nàng tăng phúc cho ba người, mặc dù nàng đã ngoài bốn mươi cấp, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì hơn năm phút mà thôi.
Va chạm mãnh liệt khiến cho bùn đất bị cuốn lên mù mịt, Quỷ Hổ tựa như con sói giận dữ vùng vẫy khi bị mắc bẫy, thân thể không ngừng bị công kích. Nhưng nó cũng quả thật là cường hãn, bị oanh kích nghiêm trọng như vậy nhưng cũng chưa thấy xuất hiện dấu hiệu xuống sức.
Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ vừa chấm dứt, những tiếng gào thét đều ngưng lại. Đột nhiên, móng vuốt của Quỷ Hổ trong nháy mắt vươn ra. Kế đó, một cái quang ảnh thật lớn màu đen từ trong cơ thể nó lộ ra. Trực tiếp hướng Chu Trúc Thanh mà đánh tới. Quang ảnh màu đen tại giữa không trung đã ngưng tụ thành một thân thể, hình thái so với chính thể của Quỷ Hổ thì giống như đúc. Năng lượng kinh khủng ba động làm không khí phát ra tiếng rít chói tai, phảng phất tựa như bị cái bóng đen kia xé rách vậy.
Sáu người phụ trách công kích vốn là đem Quỷ Hổ vây quanh ở giữa, không ai có thể nghĩ tới đầu hồn thú này có tốc độ cực nhanh, vừa mới thừa nhận Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ oanh kích, dưới tình huống miệng mũi đầy máu lại còn có thể phát ra một kích toàn lực nhanh đến như vậy.
Cho dù là Đường Tam hay Huyết Tử muốn phóng tới cứu viện Trúc Thanh cũng đã không còn kịp.
Một con hồn thú với tu vi hơn ba ngàn năm, liều mạng đánh ra một kích toàn lực thì tuyệt đối là đáng sợ. Quỷ Hổ không có năng lực công kích như Phấn Hồng Nương Nương, nó sở dĩ lựa chọn công kích Chu Trúc Thanh, là bởi vì khoảng cách sau lưng Trúc Thanh đến Khỉ La Tiên Phẩm là gần nhất.
Chỉ cần có thể từ nơi này mở ra một lổ hổng, nó chẳng những có thể lấy được tiên phẩm, đồng thời còn có thể rất nhanh chạy thóat ra ngòai.
Đáng tiếc, đầu hồn thú này đã đánh giá thấp thực lực của Trúc Thanh.
Đối mặt với cái thân hình thật to của Quỷ Hổ đang tiến đến, Chu Trúc Thanh cũng không né tránh, ánh sáng tím chói mắt từ Hồn Hoàn thứ ba trên người bỗng bộc phát, hai tay nhanh như chớp hợp lại trên đầu, trên các ngón tay đã biến thành trảo bỗng dung hợp cùng một chỗ với tốc độ kinh người, tựa như lưỡi dao sắc bén dài hơn một thước.
Đồng thời, cơ thể nàng tỏa ra chút hắc quang, cả người phảng phất như trở thành một bộ phận của lưỡi dao sắc bén đó. Cứ như vậy mà đón toàn thân đen nhánh của Quỷ Hổ từ trên phóng xuống. Đây chính là một hồn hoàn ngàn năm mà Trúc Thanh thu được khi vượt qua ba mươi cấp, U Minh Trảm.
Một tiếng rít chói tai vang lên, U Minh Trảm đam lên, không khí bị vặn vẹo tạo thành một làn sóng mà mắt thường có thể thấy được, lan tỏa ra xung quanh.
Một dải hắc quang, thẳng tắp, tập trung tại trên đầu nàng, vừa lúc oanh kích tại cái quang ảnh biến ảo của Quỷ Hổ.
Dưới tác dụng phụ trợ của Cửu Bảo Lưu Ly Tháp, một kích này đã là toàn lực của Chu Trúc Thanh lúc này rồi.
Không thấy tiếng va chạm khủng kíếp nào nổ ra duy chỉ có thứ tiếng như răng ken két cọ sát vào nhau.
Giữa không trung, quang ảnh Quỷ Hổ dưới công kích của U Minh Trảm, trong nháy mắt dừng lại. Trong sát na U Minh Trảm đã chém sâu vào thân thể nó.
Dù sao đây cũng chỉ là đệ tam hồn kỹ, công kích này đối với Quỷ Hổ mà nói có thể là chưa chí mạng, cho nên thân thể nó vẫn tiếp tục tiến lên.
Uy lực của U Minh Trảm mặc dù cũng là khá lớn, đủ để thân thể nó không cách nào hoàn toàn chấp nhận được.
Có lẽ bởi vì bị ngăn cản, thân ảnh kia dừng lại một khắc, lại lập tức đánh tới Trúc Thanh với tốc độ nhanh hơn.
Đúng lúc này, Chu Trúc Thanh sau khi toàn lực phát một kích, cũng không kịp thời gian cho nàng tiếp tục phát ra kích thứ hai, đã thực sự rơi vào nguy hiểm.
Một thân ảnh cao lớn bỗng xuất hiện trước mặt nàng, tựa như một tấm chắn. Không gì hoa mỹ, thân ảnh với bộ lông hổ màu trắng đó xuất ra một cái hổ chưởng.
Một tiếng nổ ầm vang lên. Thân ảnh đó từng trận rung lên nhưng cũng tuyệt không lùi nửa bước. Đó là Tà Mâu Bạch Hổ Đái Mộc Bạch.
U Minh Trảm mặc dù không thể hoàn toàn phá vỡ công kích của Quỷ Hổ, nhưng dã tranh thủ thêm được ít thời gian. Phát hiện ra không ổn, Đới Mộc Bạch trước tiên phóng nhanh lại đây, vừa lúc chắn ở trước mặt Trúc Thanh. Dùng hồn lực mạnh mẽ của hắn để ngăn chặn thay nàng một kích còn dư này.
Không để ý đến khóe miệng đã xuất hiện một tơ máu, Mộc Bạch lập tức biểu hiện ra cái mặt bá đạo kia của hắn, lập tức phi tới thân hình bị đánh bay của Quỷ Hổ. Hồn lực ngưng tụ, Bạch Hổ Hộ Thân Chướng phát động, mạnh mẽ đánh vào phần trên thân thể của Quỷ Hổ.
Bạch hổ đụng phải Quỷ Hổ, âm thanh rống vang vọng đồng thời vang lên. Thân thể Đái Mộc Bạch lảo đảo một chút rồi thụt lùi về phía sau, nhưng thân thể Quỷ Hổ cũng bị hắn đâm bay ngược lại.
Thân ảnh Thon dài lặng lẽ xuất hiện sau lưng Quỷ Hổ, cặp chân thon dài, thẳng tắp kia lặng yên quấn quanh cổ nó, Yêu Cung phát động, thân thể Tiểu Vũ giữa không trung hoàn thành một động tác lộn ngược ra sau vô cùng đẹp mắt, dưới tác dụng mạnh mẽ bởi Yêu Cung của nàng, thân thể dài hơn ba thước của Quỷ Hổ trực tiếp bị quăng đứng lên, rồi nặng nề nện trên mặt đất.
“Ầm” Thanh âm va chạm mãnh liệt vang lên.
Trong nháy mắt, Quỷ Hổ đã lâm vào trạng thái mê muội.
Ánh sáng đỏ chói chợt hiện, thân thể mập mạp của Mã Hồng Tuấn đã sớm chờ ở chỗ Quỷ Hổ bị đập xuống, ngay sát na chân dài của Tiểu Vũ vừa buông, quyền phải của hắn đã chuẩn xác oanh kích trên mặt đất. Không khí vặn vẹo khiến thân thể của cả hắn và Quỷ Hổ hoàn toàn bị bao phủ bên trong.
Âm thanh Phượng Minh chói tai lại một lần nữa xuất hiện tại Lạc Nhật Sâm Lâm, nương theo đó là một Hỏa Phượng thật lớn bay lên không trung, thân thể khổng lồ của Quỷ Hổ không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.
Từ lúc Chu Trúc Thanh dùng U Minh trảm tạm thời ngăn cản phân ảnh công kích của Quỷ Hổ, đến khi Đái Mộc Bạch mạnh mẽ ngăn cản đánh bay nó, công kích nhu kỹ của Tiểu Vũ tại không trung cho đến lúc cuối Mã Hồng Tuấn chuẩn bị một kích Phượng Hoàng Khiếu Thiên, tất cả xảy ra liên tiếp giống như nước chảy mây trôi vậy.
Oanh—-
Thân thể đầy lửa của Quỷ Hổ nặng nề nện trên mặt đất, nó muốn đứng lên, nhưng lại không có cách nào làm được.
Thân thể nó không ngừng bị Lửa Phượng Hoàng thiêu đốt. Trước sau thừa nhận Bạch Hổ Lưu Tinh Vũ của Đái Mộc Bạch rồi đến Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích của Mã Hồng Tuấn, mặc dù Quỷ Hổ này so với Phấn Hồng nương nương thì mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu, nhưng cuối cùng nó cũng bị thương nặng trí mạng.
” Trúc Thanh, động thủ.” Thanh âm tỉnh táo của Huyết Tử kịp thời vang lên.
Chu Trúc Thanh bên cạnh Đái Mộc Bạch, thân thể biến thành một chuỗi tàn ảnh, ngay trước sát na Quỷ Hổ tắt thở, Bằng vào U Minh Đột Thứ của mình, nàng đã hoàn thành một kích cuối cùng, trảo phải đâm thật sâu vào não của hồn thú, kết thúc tính mạng nó.
Mã Hồng Tuấn há mồm mấp máy, thu hồi ngọn lửa Phượng Hoàng trên người Quỷ Hổ cùng với một vệt lửa đã dính vào tay Chu Trúc Thanh. Lần này mọi người đã hoàn mỹ đánh chết hồn thú này.
Mà đúng lúc này, thanh âm Đại Sư có chút vội vàng đột nhiên vang lên, ” Tiểu tam. Nhanh thu hồi Hương thơm của Khỉ La Tiên Phẩm, nhanh lên….”
Lúc này Sử Lai Khắc Bát Quái mới chú ý tới, bên này bọn họ thu thập Quỷ Hổ, bên kia, Triệu Vô Cực, Phất Lan Đức cùng liễu Nhị Long lại đều đang động thủ.
Không biết từ lúc nào, giữa sân đã xuất hiện bẩy hồn thú với các hình dạng khác nhau, chúng đang vây công ba người Phất Lan Đức. Nếu như không phải ba người thực lực mạnh mẽ, nếu họ không chống đỡ cho thì Sử Lai Khắc Bát Quái bên này sẽ tuyệt đối không dễ chịu.
Mặc dù đã ra trợ giúp nhưng bọn họ cũng buộc phải lui vào độc trận, sở dĩ quyết định như thế cũng là bất đắc dĩ, bởi vì mắt thấy từ trong rừng rậm lại đang chạy ra hơn mười đầu hồn thú nữa, mục tiêu của chúng cũng đều là bên này.
Bên trong độc trận, Đại sư chúc mừng Chu Trúc Thanh đã hấp thu hồn hoàn.
Đường Tam lúc này một mực quan sát hồn thú bên ngoài, bởi vì mùi thơm của Khỉ La Tiên Phẩm vẫn chưa tản hết đi, lúc này hồn thú ở bên ngoài độc trận vẫn đang quanh quẩn tìm cơ hội, Một phần đang cố hấp thu mùi thơm trong không khí, một phần như hổ rình mồi nhìn về bên này.
Ít nhất trước khi mùi hương tản đi hết thì chúng hiển nhiên cũng sẽ chưa rời đi.
Đường Tam liền vung cánh tay phải, Phi Thiên Thần Trảo xuất hiện ở cánh tay, hắn nhẹ nhàng gỡ xuống rồi đưa cho Phất Lan Đức bên cạnh.
Phất Lan Đức nghi hoặc nói:” Làm gì thế?”
Đường Tam nói: ” Viện trưởng, bên ngoài nhiều hồn thú như vậy, có vài con vừa thích hợp với chúng ta, bọn chúng không dám tiến vào độc trận, nhưng chúng ta lại có khả năng dùng trảo này bắt chúng rồi Liệp Sát. Lấy thực lực của ngài, Triệu sư phụ cùng Nhị Long sư phụ để bắt bọn chúng thì không có vấn đề gì lớn.”
Lời của Đường Tam khiến Huyết Tử xém nữa sặc nước miếng, cũng may là cô chấn tỉnh kịp thời.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!