[Đồng nhân Harry Potter] Người thừa kế của Merlin & Hades
Chương 7
Tàu dừng lại, học sinh chen chúc nhau đi xuống. Một người khổng lồ râu ria xồm xoàm, tóc tai xơ cứng rối bù, vóc dáng thô kệch cầm một chiếc đèn đón tân sinh năm nhất. Draco nắm tay cô bước xuống tàu. Lão ta dẫn tất cả đến một cái hồ có nước đen ngòm.
– Bốn người một thuyền không hơn.
Cô được Draco đỡ xuống thuyền trước ánh mắt chòng chọc của cặp đôi oan gia ồn ào( Pansy và Blase). Cô cùng cậu mặc kệ. Đoàn thuyền lặng lẽ đi qua hồ. Đến một cánh cổng lớn người khổng lồ đó đấm vào cửa ba lần làm nó mở ra. Ra đón họ là một bà phù thủy cao lêu nghêu mặc một bộ đồ màu xanh lá.
– Công việc của anh đến đây là kết thúc rồi Hagrid. Các trò theo ta. Chào mừng các trò đến Hogwarts ta là phó hiệu trưởng Mc Gonagall. Lễ phân loại sẽ được diễn ra. Ở Hogwarts có bốn nhà là Slytherin, Ravenclow, Hufflepuff và Griffindore điểm số của các trò sẽ được cộng vào điểm chung của nhà các trò được phân vào. Cuối năm ngà nào có điểm số cao nhất sẽ nhận được cúp nhà danh giá._ Phó hiệu trưởng vừa đi vừa phổ biến cho các tân sinh. Tất cả bước vào đại sảnh lớn với dãy bàn ăn, trần nhà được phù phép như là bầu trời.
– Lễ phân loại bắt đầu ta đọc đến tên ai thì hãy tiến lên và đặt cái mũ lên đầu._ Cô Mc Gonagall tiếp tục nói sau khi cái mũ kết thúc bài hát kinh khủng của mình trong tiếng vỗ tay. Cô nhăn mặt vì mức độ kinh khủng của bài hát đó.
-Draco Malfoy_ Sau hàng loạt cái tên, Draco đã được xướng tên. Cậu bước lên, cái mũ vừa chạm vào sợi tóc bạch kim của cậu thì đã hét lên:
– Slytherin!
Draco vô cùng hài lòng bước về dãy bàn của nhà slytherin.
– Harry Potter!
– Griffindore!
– Chúng ta có Harry Potter rồi!_ Hai người tóc đỏ đồng thanh reo hò.
– Dia Snape !_ Tên cô vừa được xướng lên lập tức cả sảnh đường đang ồn ào bỗng tĩnh lặng một cách khó hiểu. Các giáo sư đang nói chuyện với nhau cũng quay ra hết nhìn cô rồi lại nhìn giáo sư Snape. Học sinh còn phô trương hơn, cằm trực tiếp rơi xuống đất. Thiên thần kia nhìn có điểm nào giống giáo sư ác ma kia chứ? Cuộc đời cũng quá vi diệu đi. Severus quét mắt khắp sảnh đường lập tức các học sinh biết thân biết phận mà không nhìn cô nữa. Cô ung dung bước lên đội cái mũ lên đầu.
– Hmmm dũng cảm, gan dạ có thừa. Thông minh sắc sảo không kém uyên bác. Tâm hồn có vẻ già dặn hơn so với tuổi. Hỡi người thừa kế của Merlin và Hades cô muôn vào nhà nào?
– Ngươi tốt nhất hãy kín miệng nếu không đừng trách ta vô tình. Đừng có lải nhải những điều vô bổ nữa mau phân nhà đi!_ Cô cảnh cáo cái mũ. Thân phận của cô đặc biệt nếu bị lộ sẽ vô cùng nguy hiểm.
– Quý cô vào nhà nào cũng hợp hết cô có đủ…..
Cô đen sì mặt hàn khí tỏa ra như muốn đóng băng cả sảnh đường. Tất cả học sinh cũng như giáo sư phải chịu uy áp đến khó thở. Draco thầm nguyền rủa 18 đời tổ tông nhà cái tên đã chọc giận Dia. Cô khẽ nhẩm nhẩm bùa chú lập tức cái mũ bay lên bốc cháy rừng rực. Bấy giờ các giáo sư và học sinh mới hoàn hồn. Dumbledore nhanh chóng dập lửa cứa cái mũ. Cô cười khẩy trong lòng nhìn lão ong mật. Đừng tưởng cô không biết những gì lão ta làm, năm 7 tuổi nhờ vào năng lực đặc biệt của mình cô đã được vào Bộ pháp thuật Quốc Tế với tư cách Phó Bộ trưởng. Cô luôn giấu mặt nên ngoài Bộ trưởng không ai biết cô là một cô bé. Cô luôn âm thầm quan sát thế giới phép thuật nên những việc Dumbledore đã làm, đang làm và sẽ làm cô đều nắm rõ trong lòng bàn tay.
– Mũ phân loại hiện không thể đưa ra kết quả nên trò Snape hãy tự chọn nhà cho mình.
– Dia cậu sẽ vào Slytherin đúng không?
– Không cậu sẽ vào Griffindore đúng chứ?
Hai nhà còn lại rất muốn cô vào nhà của mình nhưng không có người quen với cô nên đành im lặng. Tại sao họ muốn cô vào? Rất đơn giản cô là con gái của giáo sư Snape nếu cô vào nhà họ thì giáo sư sẽ coi như là nể mặt con gái sẽ nhẹ tay với họ.
Harry và Draco vừa dứt lời lập tức thành viên của hai nhà Slytherin và Griffindore cũng lên tiếng tranh giành thành viên. Cả sảnh đường loạn thành một đoàn.
– Con thấy lựa chọn này rất khó khăn hay là phiền thầy hiệu trưởng giúp con chọn lựa đi._ Cô thảy hòn lửa nóng sang cho Dumbledore.
– Chuyện này….. Được rồi ta quyết định con sẽ vào nhà Slytherin.
Rào..rào…rào Slytherin vỗ tay đón thành viên mới đồng thời lia ánh mắt thách thức về phía đám sư tử. Thực ra quyết định lần này của Dumbledore là vô cùng bất đắc dĩ. Tiểu tổ tông kia rất khó chơi, loại khí chất vương giả kia khiến người khác phải khiếp sợ, linh cảm của ông mách bảo rằng không nên trêu vào con bé đó. Việc cho cô vào nhà Slytherin có hai lí do. Thứ nhất là vì ông sợ các nhà khác không biết kiềm chế hành động dẫn đến việc cô sẽ tức giận và cả trường dù trong mùa hè vẫn phải chịu cái rét của mùa đông. Thứ hai là Slytherin có Severus cũng tức là có ba của cô chắc chắn cô sẽ hài lòng. Khổ thân cho vị hiệu trưởng nào đó tuy đã làm đúng ý cô nhưng vẫn bị cô liệt vào sổ đen và chuỗi ngày đen tối của ông chính thức bắt đầu. ( Chúng ta hãy vì hiệu trưởng tội nghiệp kia mà thắp nén nhang! A di đà phật! Tiện tay! Tiện tay)
Cô xuống dưới ngồi cạnh Draco. Bên kia, tại dãy bàn của Griffindore, Harry vô cùng khó chịu.
– Tại sao hiệu trưởng lại thiên vị Slytherin chứ?_ Ron bất mãn lên tiếng, mặc dù cậu không thích con bé kia nhưng cứ nghĩ đến việc thua đám rắn ngay cả khi chưa vào năm học thì khó chịu vô cùng.
– Khai tiệc._ Dumbledore hô lập tức trên những cái đĩa trống không xuất hiện các món ăn phong phú. Tuy vậy nhưng cô chỉ ăn chút ít bởi cô không thể nuốt trôi được mấy cái thứ đồ ăn này. Draco lấy cho cô khá nhiều đồ ăn nhưng cô đều bí mật dùng phép thuật chuyển nó trở lại nơi mà nó ra đi- cái đĩa thức ăn to trên bàn. Sau khi dùng bữa sẽ có món tráng miệng. Cô tùy tiện lấy một cốc kem socola nguyên chất ăn. Thêm một lúc là kết thúc bữa ăn, đồ ăn trên bàn biến mất hết.
– Nào chúng ta hãy cùng hát vang bài ca của trường._ Dumbledore vẩy đũa lập tức lời bài hát xuất hiện lơ lửng giữa sảnh đường. Nụ cười trên môi các giáo sư vụt tắt.
– Hãy chọn tông phù hợp. 3!2!1! Bắt đầu!
Cả sảnh đường cất vang tiếng ca thành một dàn đồng ca hỗn loạn không theo bất kì nhịp điệu hay tông hát nhất định nào. Cô ngán ngẩm không thèm hát.
– Âm nhạc đúng là phép thuật hùng mạnh vượt qua mọi thời đại. Thôi đã muộn rồi! Mọi người biến đi cho. Huynh trưởng của các nhà dẫn học sinh về nhà mình. Đi qua không biết bao nhiêu hành lang xuống đến dưới hầm chính là địa bàn của đàn rắn. Sau khi được huynh trưởng và chủ nhiệm nhà tức là ba cô thì mọi người được phân về phòng. Do quân số động rắn ít đến thảm thương nên cô được ở một phòng riêng khá rộng rãi. Sau khi sắp xếp lại phòng, cô nằm phịch xuống giường chìm vài giấc ngủ. Mai sẽ là một ngày bận rộn.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!