[Đồng Nhân HP] Phụ Nợ Tử Thừa - Chương 3: Đu đủ giúp ngực lớn đến mê hồn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
93


[Đồng Nhân HP] Phụ Nợ Tử Thừa


Chương 3: Đu đủ giúp ngực lớn đến mê hồn


Cuối cùng cũng miễn cưỡng mà đi xuống xe lửa, Hạ Lạc Du khẽ vuốt ngực để an ủi mình, hít sâu một hơi.

Phải định nghĩa cuộc sống sau này của cô như thế nào đây? Cách mạng còn gian nan, đồng chí cần phải nỗ lực hơn nhiều?

Quả nhiên, diễn vai một con người biến thái khó hơn nhiều so với tưởng tượng của mình.

Bởi vì sợ sẽ lại xảy ra vấn đề khi gặp phải người quen của bà cô biến thái này, Hạ Lạc Du không dám thờ ơ, dựa vào trí nhớ của Sissy Suyier đi chậm trên đường, đi tới trước cửa phòng làm việc của hiệu trưởng, ngẩng đầu nhìn thấy biển tên Dumbledore trên cửa.

nói không có lo lắng chính là tự mình lừa gạt mình, Dumbledore thực sự là một lão hồ ly, cô vẫn cần cẩn thận hơn nữa!

Nghĩ tới đây, Hạ Lạc Du cảm giác tim của mình không tự chủ mà đập nhanh hơn một chút, thoáng bình phục bất an trong lòng, cô giơ tay lên gõ cửa một cái, rồi đẩy cửa đi vào.

“Hiệu trưởng Dumbledore kính mến, Sissy Suyier trung thành với ngài theo lời mời tới đây để nhận chức.”

Lễ phép mà cúi chào đầy thục nữ, nhưng bất ngờ Hạ Lạc Du lại nhận được một trận gió lạnh ập đến.

Này… Đây là tình huống gì? Điều hòa mở hơi lớn hả? Ơ nhưng mà, thế giới phép thuật lấy đâu ra điều hòa nhỉ, chẳng lẽ vị đại gia này lại có thú vui tà ác là hạ chú lạnh lẽo trong văn phòng hả?

Trong lòng phỉ nhổ một tràng cũng không chút nào ảnh hưởng đến vẻ thân thiết vô hại bên ngoài của Hạ Lạc Du.

cô chỉ len lén nâng mắt lên, cẩn thận ngắm người đàn ông đang đứng đối diện Dumbledore trong phòng làm việc này.

Đó là một người đàn ông mặc áo đen đầy u ám, áo choàng rộng lớn khoác trên cơ thể thon gầy của hắn, như một con dơi màu đen vậy.

Mà lúc này, ánh mắt thâm thúy như hang động u tối của con dơi đen kia đang dạo qua một vòng ở trên người cô, mặc dù không có mở miệng, nhưng theo như đôi lông mày đang nhíu chặt đó thì đó có thể thấy được sự hiện diện của cô không được hoan nghênh cho lắm.

“Sissy Suyier sao?” âm thanh trầm thấp nhưng lại mang sự thu hút ngoài ý muốn kêu tên cô, ừm….Nếu như bỏ qua sự hoài nghi và không tín nhiệm trong giọng nói của hắn…

Severus Snape, người đàn ông này trời sinh đã có tính đa nghi, điểm này đối với một người đọc nhiều HP như Hạ Lạc Du đương nhiên biết rõ, cho nên cô cũng không để ý nhiều, trái lại vẫn mỉm cười như trước, đuôi lông mày cong cong mà nhìn người đàn ông hơi u ám một chút ở trước mắt.

“Sissy, nhiều năm không gặp, mà cô vẫn xinh đẹp như vậy. Thế cô có muốn uống chút gì không?”

Dumbledore vỗ tay phát ra tiếng, xuất hiện trước mặt cô là mấy cái cốc trống không, nhìn ông bộ dáng thoải mái, hình như với việc cô đột nhiên tới gặp cũng không ngoài ý muốn của ông.

“…À…” Thoáng suy tư, Hạ Lạc Du dựa theo khẩu vị của mình mà gọi một cốc sữa tươi đu đủ. Vốn dĩ Sissy Suyier hình như thích đồ uống có mùi vị dâu tây, khẩu vị của mỗi người đều thay đổi thường xuyên, mình quá mức cẩn thận cũng không cần thiết lắm.

“hiện tại Sissy thích sữa tươi đu đủ sao?” Quả nhiên Dumbledore cũng không để ý quá nhiều vào những chuyện nhỏ nhặt này, chỉ thuận miệng hỏi một câu. Sau đó vung tay lên, một cái bình đựng sữa tươi đu đủ hiện ra trên mặt bàn, tự động rót vào bên trong những cái cốc, “Severus có muốn uống một cốc không? Mùi vị của sữa tươi đu đủ cũng không tệ lắm đâu.”

Có thể thấy người đàn ông mặc áo choàng đen ấy mân đôi môi không có bao nhiêu máu càng chặt hơn một chút, trái lại Hạ Lạc Du tự nhiên mà cầm lấy cái cốc ở phía trước mặt mình, một hơi thở uống hết nửa cốc, đồng ý với lời nói của Dumbledore: “Thầy phải tin tưởng khẩu vị của hai người chúng tôi chứ, hơn nữa uống sữa đu đủ có thể giúp bộ ngực lớn hơn một chút đấy.”

“Khụ khụ” Đây là Dumbledore bị sặc một cái, ho khan….

Biểu tình của Snape không có thay đổi gì, nhưng hắn lại tỏ vẻ như mình vô cùng may mắn khi không chạm vào cái cốc sữa tươi đu đủ kia.

Cuộc nói chuyện kế tiếp coi như vui vẻ, đơn giản là Dumbledore dặn dò một ít chuyện cần chú ý, mà Hạ Lạc Du thì nghiêm túc ghi nhớ.

Chỉ là trừ Hạ Lạc Du uống cạn sạch cốc sữa tươi đu đủ, thì hai người đều ung dung thản nhiên mà đẩy cốc nước uống đó ra xa mình một chút.

“Như vậy, kế tiếp hãy để Argus dẫn cô đi xem phòng của cô đi…Ừm, hiên tại cách lễ khai giảng tối nay còn hai giờ nữa, tốt nhất Sissy không nên đến muộn, bởi vì sẽ có thời gian giới thiệu nhân viên mới của trường, ta nghĩ bọn trẻ sẽ rất vui vẻ khi biết Hogwarts lại nghênh đón một nhân viên quản lý xinh đẹp như vậy đấy.”

Dumbledore nói ra những lời này như trút được gánh nặng, tính tình Sissy có chút quái đản, chuyện này đương nhiên là ông biết rõ, chỉ là vì sao sau lần gặp gỡ này ông cứ có cảm giác cô càng ngày càng khó đối phó nhỉ?

Hình như chỉ cần nói chuyện cũng cô, sẽ có cảm giác bất lực vô cùng.

Về điểm này, Filch người đưa Hạ Lạc Du đến phòng của mình cũng thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ.

Filch trở thành nhân viên quản lý ở Hogwarts đã rất nhiều năm, gặp qua đủ loại học sinh nghịch ngợm phá phách, nhưng chưa bao giờ mà ông lại im lặng như hôm nay.

Theo như đồn đãi thì Sissy Suyier là một nữ phù thủy vô cùng có thiên phú, nhưng mà cái vị trước mặt ông này hình như ngoại trừ miệng lưỡi trơn tru ra hình như chẳng có ưu điểm gì, khiến cho người khác sụp đổ là cô ta vẫn còn cố nói tiếp, hình như là không có gì mà không nói được.

“Đây là phòng của tôi à? Nhìn qua cũng không tệ lắm nhỉ!”

đi một người với người đồng nghiệp mới gặp này Hạ Lạc Du phát hiện ông Filch này cũng không phải là người khó ở chung như trong nguyên tác miêu tả, cho nên lời nói cùng cử chỉ cũng trở nên buông thả hơn nhiều.

Lúc này, cô đầy tính trẻ con mà ngảy nằm lên giường lớn êm ái, vài sợi tóc màu bạc rơi xuống bên môi, cánh môi anh đào mềm mại, hơi nở một nụ cười thản nhiên.

cô gái này…Có đúng là người có chấp niệm biến thái như trong lời đồn không?

Filch hoang mang trong giây lát, rồi tốt bụng mà nhắc nhở: “Thu dọn hành lý nhanh một chút, Hiệu Trưởng không hi vọng cô đến muộn đâu.”

Gật đầu, Hạ Lạc Du cười sáng lạn với Filch: “Tôi biết rồi, cảm ơn tiên sinh Filch đã nhắc nhở. Tôi thì…”

đang nói líu lo tới đây, nụ cười trên mặt mỗ chợt cứng lại, hành lý của cô… không không không, là hành lý của bà cô biến thái Sissy Suyier này đâu rồi?…

không giải thích được mà xuyên qua, bị kịch vô cùng mới gặp giám ngục Azkaban, còn phải đối phó với một loạt những tên khó chơi, nên cô cũng quên luôn chuyện hành lý…

Thời điểm cô xuống xe lửa, hình như, gần giống…Đúng là hai tay trống không một bộ dạng thoải mái mà đi.

Im lặng…Thảo nào lúc cô xuống xe lửa ánh mắt của Lupin cùng đám sư tử nhỏ kia lại vi diệu như vậy, thử hỏi xem có người nào xuống xe lửa mà còn không thèm xách hành lý của mình, đi một cách không có gì lưu luyến như cô chứ!

Thất sách a thất sách, chỉ là sao đám người Lupin cũng thế, đều nhìn thấy mà sao không nhắc cô một câu chứ? Ai nói là nhà Gryffindor thẳng thắn thành khẩn chứ… Từng người từng người rắp tâm chờ nhìn chuyện cười của con người nhà Slytherin này đúng không?

“Chuyện này… Tiên sinh Filch, tôi có thể hỏi ông một chút là xe lửa Hogwarts có còn đỗ tại ga không? Hành lý của tôi…”

Cười gượng, cười gượng…Sau khi hỏi câu này, Hạ Lạc Du có thể thấy rõ ràng khóe miệng Filch hơi run rẩy một chút.

Chuyện quên hành lý ở trên xe lửa như vậy có lẽ đến người hay quên như Neville cũng sẽ không làm, mà cô một người sẽ được xếp làm người bảo vệ ngôi trường này lại xảy ra chuyện như vậy, nếu như truyền ra ngoài sau này cô làm sao gặp người ta được chứ?

“Chuyện là…Ông biết tôi đã tốt nghiệp lâu rồi, đã nhiều năm không có ngồi xe lửa, hôm nay trở lại chốn cũ, nên hơi xúc động một chút…xúc động nên mới quên hành lý như vậy đó…”

Theo thói quen Hạ Lạc Du liền nói dối, cố gắng duy trì nụ cười trên mặt.

Cũng may Filch cũng không hỏi nhiều, cho cô một con đường lui.

Trong Hogwarts các loại đường đi xen kẽ với nhau, địa thế phức tạp, mặc dù Filch là một pháo lép, nhưng lại là người biết nhiều nhất về các ngõ ngách trong trường.

Hạ Lạc Du suy nghĩ một chút, lần thứ hai lễ phép cảm ơn: “Lần thứ hai cảm ơn tiên sinh Filch, ông thật là một người tốt.”

Chỉ là… Vì sao cô lại cảm thấy biểu tình của Filch không phối hợp như vậy chứ? Thực sự là khó hiểu a khó hiểu.

Cứ như vậy cô chạy trên đường nhỏ được một nửa, đột nhiên Hạ Lạc Du nhớ ra mình là một phù thủy, vì sao cô phải chạy chứ, cô có thể dịch chuyển tức thời mà!

Vậy hành lý là của cô, cô chỉ cần dịch chuyển tức thời đến bên cạnh hành lý là được.

Cũng may hiện tại nhớ ra cũng không tính là quá muộn, coi như đây là đường tắt đi.

Đối với phép thuật, có thể nói Hạ Lạc Du là dốt đặc cán nai, nhưng cũng may thân thể của Sissy Suyier thật sự rất mạnh, như là thần chú dịch chuyển tức thời này được dùng vô cùng thuần thục, mặc dù đây là lần đầu tiên Hạ Lạc Du dùng, nhưng cũng không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn cả, chỉ là hơi lệch hướng so với điểm đến một chút, nhưng đứng ở vị trí này cũng đã có thể giúp Hạ Lạc Du liếc nhìn thấy rương hành lý thuộc về Sissy Suyier rồi.

Màu hồng phấn, rương hành lý với phong cách xinh xắn vô cùng nữ tính đang được một chàng trai sắc mặt khó coi xách trên tay…

Đợi chút, ở đây không phải thùng xe…mà là một nơi cách sảnh chính của Hogwarts không xa…

Như vậy, rương hành lý của cô…bị người khác xách đi…. Bị tiểu chính thái (chàng trai/ bé trai ngây thơ) có mái tóc màu bạch kim này xách đi hả?

Đầu lại “ong” một tiếng, cậu bé trước mắt này cùng với hình ảnh Lucius ngày xưa trong trí nhớ của Sissy Suyier đang dần hợp lại.

Dung mạo tương tự như vậy, thần thái cao quý như đúc một khuôn ra, chẳng lẽ cậu bé này chính là Draco Malfoy sao?

nói cũng kỳ quái, đáng lẽ Sissy Suyier đã đến phủ Malfoy rất nhiều lần, nhưng trong trí nhở của cô có rất ít chuyện liên quan đến Draco với Narcissa, à…Chẳng lẽ trong mắt của con người biến thái này chỉ có một mình Lucius…sự tồn tại của người khác đều bị cô ta bỏ qua sao?

Nghĩ nửa ngày, khi vừa nghĩ đến cách giải thích này Hạ Lạc Du lại xấu hổ.

Có lẽ cũng chỉ có lý do như vậy mới thuyết phục, tuy rằng trong mắt cô ta chỉ có Lucius khiến cho cô không có ấn tượng gì với tiểu chính thái đứng trước mặt này, nhưng Draco chắc cũng không xa lạ gì với cô, cũng có thể tính là người quen đi… Cho nên mới xách rương hành lý của cô, chuẩn bị trả lại cho cô.

Ba bước gộp lại làm hai, Hạ Lạc Du đuổi kịp bước chân của Draco còn đang đi vào hướng sảnh chính.

một câu gần như không có não thốt ra từ miệng cô: “Bạn học Malfoy, tôi biết cậu là người tốt mà!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN