Đồng Tâm - Chương 60: Cha nuôi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
549


Đồng Tâm


Chương 60: Cha nuôi


Tác giả: Cần Lao Đích Tiểu Dã Miêu

Convert: Reine Dunkeln

Editor: Nie

Beta: Vivi

[Vì sao không thể?]

Đây là tin nhắn WeChat Thu Đồng Tâm nhận được lúc hơn nửa đêm từ Đồng Ninh.

Tính thời gian thì có lẽ khi đó cậu ấy đã về phòng mình động thủ phát tiết xong.

Bình thường khi nói chuyện phiếm cậu ta đều dùng rất nhiều icon, bây giờ cái gì cũng không có, chỉ có bốn chữ thêm một dấu chấm hỏi, làm cho Thu Đồng Tâm cảm thấy được cậu ấy oan ức tủi thân.

Muốn nói với cậu ta là chỉ bởi vì cậu ta ngốc sao? Thật ra là cậu ta muốn làm gì cũng được?

Chẳng qua, suy nghĩ một chút, cô cũng không trả lời lại.

Tiếp tục đùa giỡn cậu ấy vậy.

Huống hồ lúc đó cô cũng không rảnh tay trả lời, vì cô đang nhờ vào làʍ ȶìиɦ qua video với Lão Bạch để phát tiết ɖu͙ƈ vọng.

Đến hôm sau cô thức dậy đã là 9 giờ hơn, người của đoàn làm phim chắc chắn đã đến phim trường. Cô cũng vội vàng trở lại công ty, không có thời gian tiếp tục đến phim trường đùa giỡn cậu nhóc đáng yêu kia.

Nhưng đến giữa trưa lúc 11 giờ, lại nhận được tin nhắn của Đồng Ninh : [Chị dậy chưa ?]

Cô đang bận xem văn kiện, không trả lời WeChat.

Lúc 12 giờ, tin nhắn lại đến nữa: [Chị giận rồi sao? Thật xin lỗi, tối hôm qua em không khống chế được, chị đừng giận em được không? Lần sau em không làm vậy nữa.]

Thu Đồng Tâm đang ăn cùng thư kí Tiểu Trương ở gần trung tâm thương mại. Nhìn thấy tin nhắn này thật đúng là dở khóc dở cười, trước mặt Tiểu Trương làm trò gửi một tin nhắn thoại đi: “Cậu không nhận ra từ tối hôm qua tôi vẫn luôn câu dẫn cậu à?” ​

Tiểu Trương đối với loại chuyện này đã sớm thấy nhiều không để ý, tiếp tục cúi đầu nhét thức ăn vào miệng.

Đồng Ninh: [Nhận ra rồi, nhưng chị nói không thể, em không muốn ép buộc chị.]

Thu Đồng Tâm bái phục.

Nếu bình chọn thanh niên năm tốt, người đầu tiên cô đề cử chính là Đồng Ninh. Một anh chàng đẹp trai cho dù bị ɖu͙ƈ vọng căng sắp bùng nổ cũng muốn tôn trọng phụ nữ, duy trì phong độ tốt đẹp.

Dĩ nhiên, nếu bình chọn nghệ sĩ có đầu óc không dùng tốt nhất trong giới giải trí, cô cũng bầu một phiếu cho Đồng Ninh, bộ dáng của người trẻ tuổi như vậy chắc chắn không tìm được bạn gái.

“Lúc trước tôi nhìn thấy trêи tạp chí cái túi mới ra kia!” Ăn cơm xong đi ra ngoài, Tiểu Trương hưng phấn chỉ vào tủ kính, bước trêи giày cao gót cộp cộp cộp đi vào.

Thu Đồng Tâm cũng đi theo vào dạo một vòng, chẳng qua không có phong cách cô thích, nhưng thật ra cửa hàng bên cạnh lại càng hợp với sở thích của cô hơn.

“Cái này không tệ, rất hợp với váy của em.”

Giọng nói quen thuộc truyền đến, Thu Đồng Tâm vừa ngẩng đầu lên đã thấy Dương Cảnh Diệu đang thong thả ung dung từ cửa đi vào.

“Sao anh lại ở đây?”

“Công ty của hai nhà chúng ta cách nhau chỉ có hai con phố, khoảng cách từ đó đến trung tâm này cơ bản là bằng nhau. Em đến được, vì sao tôi không thể?”

Thu Đồng Tâm bĩu môi, tiếp tục đối diện với gương khoa tay múa chân cái túi trong tay.

Dương Cảnh Diệu nhìn bốn phía xung quanh một lần, lại lấy hai cái túi xách đến cho cô: “Cái này hợp với cái đầm màu đỏ kia của em, cái này, hợp với trang phục công sở.”

Nhìn đồ vật trong tay người đàn ông, Thu Đồng Tâm chậc lưỡi: “Dương tổng tài không hổ là bạn của chị em phụ nữ, ánh mắt thật độc đáo.”

“Cảm ơn cổ vũ.”

“Cái này, cái này, cái này, còn có cái này, bốn cái đều phải lấy.”

Những nhân viên bán hàng hâm mộ dáng vẻ sảng kɧօáϊ chỉ điểm giang sơn kia của Thu Đồng Tâm vô cùng. Thậm chí còn liên tục nhìn trộm Dương Cảnh Diệu, đoán chừng bọn họ đều nghĩ rằng đây là bạn trai giàu có của cô.

Nhìn sang người đàn ông ăn mặc khó có được lúc nghiêm túc như vậy, Thu Đồng Tâm đột nhiên quay đầu lại mềm giọng nói: “Ba, con còn muốn mua thêm hai cái nữa, có được không?”

Trong nháy mắt, ánh mắt của những nhân viên bán hàng trở nên phức tạp, nhìn gương mặt non nớt của Thu Đồng Tâm, lại nhìn Dương Cảnh Diệu mặc một thân âu phục màu đen, dường như cũng tiếp nhận được sự thật bọn họ là cha con rồi.

Tuy rằng người cha này cũng thật sự quá trẻ.

Khóe miệng Dương Cảnh Diệu run rẩy hai cái, một tay ôm cô vào trong ngực, nhẹ nhàng vuốt vuốt mũi của cô, giọng điệu cưng chiều nói: “Dĩ nhiên là được, muốn thêm mấy cái nữa cũng được, cha nuôi mua cho con.”

Nữa, lại bị phản đòn.

Thu Đồng Tâm không phục khẽ cắn môi, nhỏ giọng nói: “Vậy qua mấy ngày nữa cha nuôi định mua cho con cái gì làm quà thành niên? Người ta cũng đã đi theo cha hai năm.”

Cho dù tính là cô bị bao nuôi, vậy cũng vẫn hơn so với anh phạm tội xâm phạm trẻ vị thành niên.

Thu Đồng Tâm đắc ý nhìn Dương Cảnh Diệu, muốn xem anh ta làm sao có thể tiếp chiêu.

Không nghĩ tới người đàn ông mặt vẫn không đổi sắc, chỉ nhéo nhéo mặt cô: “Đúng là nên đưa em đến chỗ bác sĩ Vương làm căng chỉ collagen, kỹ thuật thẩm mỹ của bọn họ là đứng đầu toàn cầu. Em nhìn em xem, không phải 25 tuổi mà vẫn luôn giống 18 tuổi sao. Để em mỗi năm đều có thể nhận quà thành niên.”

Khi từ trong cửa hàng đi ra, Thu Đồng Tâm thậm chí có thể tinh tường nghe được những nhân viên kia nhỏ giọng bàn tán:

“Hóa ra là đã phẫu thuật thẩm mỹ, ha hả.”

“Chẳng qua là sửa quá tự nhiên, ngay từ đầu tôi cũng không nhìn ra được, không biết là chỉnh ở bệnh viện nào.”

“Thôi đi, tôi với cô đừng bao giờ nghĩ đến chuyện động dao kéo, bây giờ cô ta nhìn như mười tám, chờ mấy năm nữa mặt xuống sắc rồi, không biết xấu tới mức nào đâu, tới lúc đó còn không phải bị kim chủ vứt bỏ sao?”

Thu Đồng Tâm không nhịn được cười ra tiếng: “Anh nghe người ta đang nói tôi trẻ tuổi xinh đẹp kìa, cảm ơn cổ vũ nha, cha nuôi.”

Hai người vừa lúc đi ngang qua đường vào toilet, Dương Cảnh Diệu kéo cô đẩy vào bên trong, cứ như vậy không để ý đến những người đang ra vào, ấn cô lên vách tường rồi hôn lên môi cô.

Một lúc sau, hai người mới thở gấp gáp tách ra, Thu Đồng Tâm cười duyên ngước mắt nhìn anh: “Cha nuôi không chờ kịp sao? Chúng ta còn chưa đi ra quầy thu ngân đâu.”

“Hầu hạ cha nuôi cho tốt, một lát nữa cha nuôi đi tính tiền cho em.”

Dương Cảnh Diệu ôm vai cô đi vào trong, tới bên ngoài toilet nam nhìn vào, thấy vừa lúc không có ai, lúc này mới kéo cô trốn vào gian cuối cùng bên trong WC.

“Hôm nay có vẻ cha nuôi rất hưng phấn, có phải sâu trong nội tâm đã sớm nghĩ đến chuyện bao dưỡng con gái nuôi hay không ?”

“Tôi cũng chỉ muốn làm con gái nuôi là em thôi.”

Dương Cảnh Diệu tháo vài cái cởi bỏ dây lưng quần của mình, kéo tay cô phủ lên vật to lớn đã có xu thế ngẩng đầu. Sau đó, lại dễ như trở bàn tay lột chân váy và qυầи ɭót của cô xuống, ngón tay dọc theo mép khe hở kia vuốt ve lên xuống.

ƈôи ȶɦịt được lông bao trùm ở trong tay cô càng ngày càng lớn, chỗ thịt non giữa hai chân cũng bị anh xoa nắn ngày càng ướt át. Thu Đồng Tâm mềm giọng ưm một tiếng, ɭϊếʍ cằm anh, lại một lần nữa bị anh đem đầu lưỡi ngậm vào trong miệng tinh tế ɭϊếʍ ʍút̼.

Môi lưỡi quấn quýt đến lửa nóng, bên ngoài đột nhiên truyền đến một trận tiếng giày cao gót rõ ràng. Hai người không khỏi ngẩn người, Thu Đồng Tâm còn cố gắng nhớ lại, bây giờ bọn họ chẳng lẽ không phải đang ở WC nam sao?

Trong lúc bọn họ dừng lại, tiếng giày cao gót kia càng lúc càng gần, cuối cùng trực tiếp đẩy gian phòng bên cạnh phòng của bọn họ.

Thanh âm sột sột soạt soạt không hề bị ngăn trở truyền tới, lúc này họ mới nghe rõ, hóa ra là hai người phòng kế bên cũng giống mình, đều là đến hoan ái.

Như vậy cũng có thể gặp được? Thu Đồng Tâm âm thầm thấy buồn cười, lại nghe cách vách truyền đến giọng nói mềm mại quyến rũ: “Cha nuôi nhanh lên đi, âʍ ɦộ nhỏ của người ta đã chảy nước rồi.”

Làm… Cha…

Thu Đồng Tâm và Dương Cảnh Diệu nhìn nhau, thế này cũng quá trùng hợp rồi? Chạy tới WC yêu đương vụng trộm còn chưa nói, làm sao mà phòng kế bên cũng chơi trò chơi cha nuôi con gái nuôi vậy?

“ɭϊếʍ cho ta trước, ɭϊếʍ cứng lại làm con.” Giọng nói người đàn ông hơi khàn, nhưng không khó nghe ra là người lớn tuổi.

Thu Đồng Tâm không nhịn được nhướng mày với Dương Cảnh Diệu, trong mắt rõ ràng đang nói: Giả mạo gặp được hàng thật, chơi vui không? Kϊƈɦ thích không?

Dương Cảnh Diệu cười cười, lại lấp kín môi cô lần nữa, một tay nâng đùi phải cô lên, một tay đỡ vật nóng bỏng ở giữa háng dùng sức cọ xát vào giữa hai chân cô. Cho đến khi cả hai bên đều chuẩn bị kỹ càng, lúc này mới chậm rãi căng lỗ nhỏ ra đẩy mạnh vào bên trong.

Ưm… Cha nuôi nhẹ một chút… иɦũ ɦσα đau…”

Người bên kia lá gan thật lớn, không nói lúc đi vào chưa nhìn kĩ bên trong có người hay không, bây giờ còn dám kêu lớn tiếng như vậy, ngay cả Thu Đồng Tâm cũng cảm thấy hổ thẹn không bằng.

Chỉ là…

Giọng nói của cô gái này, sao lại hơi quen tai nhỉ?

—————————————————

Vivi: Chương này bé Nie đã edit xong lúc trước tết, mà giờ ta mới rảnh để beta lại luôn 😭

Mọi người đọc xong đừng quên nhấn ⭐️ nhaaa.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN