Đóng Vai Tình Địch, Tôi Bị Nam Chủ Coi Trọng! - Chương 44: Tuyển chọn cho cuộc thi Olympic Toán Quốc tế (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
42


Đóng Vai Tình Địch, Tôi Bị Nam Chủ Coi Trọng!


Chương 44: Tuyển chọn cho cuộc thi Olympic Toán Quốc tế (2)


Edit: A Uyển

Nói đến phòng giáo viên, kinh nghiệm của Lục Lâm cũng rất phong phú.

Bị giáo viên gọi lên nhiều lần, ngay cả giáo viên lớp khác nhìn thấy Lục Lâm cũng có thể gọi đúng đầy đủ tên họ.

Lục Lâm bước nhanh qua chỗ ngồi của một số thầy cô quen thuộc, ánh mắt dáo dác tìm kiếm bóng dáng Lê Nhan.

Hai phút sau, tầm mắt Lục Lâm dừng lại ở vị trí của giáo viên toán học.

Hắn nhìn thấy người ngồi đối diện thầy dạy toán là thiếu niên gầy nhỏ.

Ở góc nhìn của Lục Lâm, Lê Nhan đang đưa lưng về phía hắn, chỉ có thể thấy một bóng lưng ngồi thẳng tắp, tay phải cầm bút, cổ tay khẽ động, giống như đang viết gì đó.

Thời điểm Lục Lâm muốn bước đến gần hơn để nhìn cho rõ, bỗng dưng, lão Dương chủ nhiệm xuất hiện trong tầm mắt.

Thầy giáo với khuôn mặt “phúc hậu” che mất hoàn toàn tầm mắt của Lục Lâm đang nhìn Lê Nhan.

Lục Lâm: “. . .” Thầy nên giảm cân rồi.

“Lục Lâm? Em tới đây làm gì?” Thầy chủ nhiệm nhìn thấy Lục Lâm, biểu tình có phần nghi ngờ, “Tôi nhớ không có gọi em đến mà? Không lẽ. . . em lại vi phạm gì hả?!”

Vừa nghĩ tới khả năng đó, sắc mặt thầy chủ nhiệm nghiêm túc hẳn lên.

“Em nói đi, em đến phòng giáo viên làm gì vậy?”

“. . . Em đến nhờ thầy toán hướng dẫn bài tập.” Ánh sáng trong con ngươi Lục Lâm khẽ lóe lên, đưa ra bài thi nhăn nhúm trong túi. Lật ra tùy tiện chỉ một bài.

Nghe thấy lời này của Lục Lâm, thầy chủ nhiệm vô cùng kinh ngạc.

Lục Lâm. . . lại còn đến phòng giáo viên hỏi bài? ? ?

Nếu là trước kia, lão Dương cũng không bao giờ nghĩ đến. Chỉ cầu Lục Lâm mỗi ngày đừng gây chuyện bị trừ điểm kỷ luật là tốt lắm rồi.

Chỉ bởi vì mỗi mình Lục Lâm, lớp lão Dương chủ nhiệm lần nào cũng đội sổ thi đua.

“Em đây là. . . đột nhiên muốn học hành tử tế rồi? Tốt, rất tốt, em hẳn nên sớm có ý tưởng này mới đúng, học tập mới là nhiệm vụ của học sinh, em. . .” Thầy chủ nhiệm Dương Toàn vô cùng vui vẻ, kéo Lục Lâm lại một phen khen ngợi.

Bên tai toàn là thanh âm lải nhải, Lục Lâm không tự chủ mà nhíu mày.

Thật ra hắn hoàn toàn không chú ý lão Dương đang nói những gì, sự chú ý hoàn toàn đặt trên người Lê Nhan. Khẽ nghiêng đầu, Lục Lâm định nhìn ra đằng sau xem Lê Nhan đang làm gì.

Thấy Lục Lâm một mực cứ nhìn chỗ của thầy dạy toán, lại nghĩ đến ý định đến đây của Lục Lâm, lão Dương không nói nữa, vỗ vỗ bả vai Lục Lâm, “Tôi biết em đang gấp gáp muốn hỏi bài, nhưng thầy toán đang tìm Lê Nhan có chút việc, hay là em đợi chút nữa lại đến? Hoặc là để tôi xem thử xem?”

Thật vất vả lắm Lục Lâm mới lên tinh thần ham học, Dương Toàn cảm thấy không thể để đứa trẻ này thất vọng.

Mặc dù là một giáo viên sinh học, nhưng thành tích toán học hồi xưa cũng không tệ lắm, Dương Toàn cảm thấy giúp Lục Lâm giải 1 bài toán chắc cũng không có vấn đề gì.

Lục Lâm đột nhiên quay đầu, giọng hơi trầm xuống, “Thầy Dương, thầy biết thầy toán tìm Lê Nhan làm gì không?”

. . .

Đang ngồi ở đó không xa Lê Nhan, từ lúc rời khỏi phòng học tới giờ cũng không làm gì nhiều, chỉ là. . . Bị thầy toán yêu cầu làm một bài thi.

Ngồi trực diện mà làm.

Viên Hồng trơ mắt nhìn Lê Nhan làm xong cả bài thi trong 50 phút, toàn bộ quá trình đều viết không ngừng, cuối cùng khi so đáp án ——

Điểm tối đa.

Viên Hồng tự nhéo bản thân.

Đúng lúc này, ánh mắt lão Viên nhìn Lê Nhan như có ánh sáng, giống như thấy được bảo vật quý.

Sau bài kiểm tra vừa rồi, lão Viên cũng biết thiên phú toán học của Lê Nhan cũng rất cao, nhưng hôm nay nhìn Lê Nhan làm bài mới rõ thiên phú học tập của Lê Nhan còn cao hơn tưởng tượng.

Phải nói rằng đề thi này không phải đề thi kiểm tra kiến thức, lần kiểm tra trước đó cũng chỉ là bài kiểm tra so thành tích, đây là đề thi thật từ cuộc thi Olympic Toán năm ngoái, độ khó được nâng cao rất nhiều.

Olympic Toán Quốc tế, là cuộc thi quốc tế với nhiều nước tham gia.

Các trường cấp ba tổ chức một cuộc thi tuyển chọn.

Trường Thất Trung năm nay cử một số học sinh đi so tài, vượt qua vòng thi tỉnh, sẽ có cơ hội làm đại biểu dự thi cho quốc gia.

Nếu lần này có Lê Nhan tham gia, có lẽ. . .

Trường Thất Trung có thể giành lấy huy chương không phải là không thể!

—————————————

Editor: Hẻ lua mn, lâu nay toi đang bận ôn thi cuối kỳ nên có hơi bỏ bê edit nho :'( mn ráng chờ nhé, chương mới vẫn sẽ có nhưng sẽ hơi chậm thui T_T

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN