Dragon World
Chương 35: Thương lượng và quyết định
“Chờ chút đã Tiền Đa Đa, ta còn chưa nói hết điều kiện mà! Điều kiện nữa là Vương Đông, Tiêu Tiêu, Đường Nhã, Bối Bối, Chu Lộ, Nam Nam, Thôi Nhã Khiết sẽ được chọn thẳng vào nội viện, cả học viện sẽ toàn lực bồi dưỡng cho ngươi. Cuối cùng là đảm bảo cung cấp một Hồn hoàn 10 vạn năm tùy chọn!” nghe đến đây thì trừ Thiên ra ai cũng shock, cả Vương Ngôn cùng Tiền Đa Đa đều bất ngờ trước quyết định của Vũ hồn hệ
“Họ Ngôn kia, ngươi…. Hừm, ta không tin không lôi kéo được Vũ Thiên, ngươi cứ đợi đấy!”
“Thích thì solo, ta cũng chẳng ngán tên nhà ngươi, dù sao số lần thua trên tay ta của ngươi ta cũng chẳng nhớ nổi rồi!”
“Ngươi…ngươi….hừm…. Chuyện này chưa xong được!” Tiền Đa Đa đến đây cũng cắt điện, luận thực lực không được nên giờ nhìn khá lúng túng
“Trước ta cũng thương lượng xong với Hội Đồng học viện rồi, ta không tiếc bất cứ giá nào để giữ gìn lịch sử của SLK trong mấy trăm năm tiếp theo đâu!” Ngôn Thiểu Triết dù sao cũng là lớn lên và gắn bó với nơi này, tình yêu cho nơi này chiếm gần như trọn hết trong con tim vị Phong hào Đấu la này khiến ai ai cũng phải kính nể
Cuối cùng câu chuyện cũng tạm gác lại bởi sự xuất hiện của một nhân vật lớn khác Viện trưởng Hồn đạo hệ–Tiên Lâm Nhi. Vụ việc cũng được chuyển tới Hải Thần Các
………………………….
(Tại phòng họp Hải Thần Các)
“%*-%$+#@$%”
“$#@&%*-$”
“Nhất định phải làm vậy”
“Sao các người không từ bỏ đi”
Mọi người đều đưa ra ý kiến chẳng ai chịu ai khiến thân ảnh trong bóng tối chủ trì buổi họp không thể không lên tiếng
“Tất cả ngồi xuống, lí do cùng những điều mọi người vừa nói ta đã nghe rồi. Vậy, có ai nói cho ta biết phương châm dạy học của SLK là gì?” giọng Mục lão hiền từ vang lên khiến mọi người không khỏi im lặng lắng nghe ý kiến vị Hiệu trưởng này
“Thưa, là chỉ bồi dưỡng quái vật, không bồi dưỡng người thường ạ!”
“Nói vậy các ngươi có hiểu chưa?”
“Dạ!” không ai trong đây ngốc cả nên ai cũng hiểu ý của Mục lão
“Cứ để mặc thằng bé, nó là Long trung nhân, rồi sẽ đến lúc mà thành tựu nó ủng vượt qua ta, SLK rất cần một vị cường giả tiềm năng như thế!” nói rồi cũng mặc kệ mọi người suy nghĩ như nào, Huyền lão nghe lời Mục lão tuyên bố giải tán
……………………………..
“Hô, hôm nay quả thực tốn không ít thời gian rồi, để qua một vài hôm phải đi thôi” Thiên đang ngồi suy nghĩ thì Vương Đông bước tới, nhìn là biết giấy mời của Thưởng Bảo Hội rồi
“Uy tên kia, có giấy mời tối nay đi Thưởng Bảo Hội nè, ngươi có đi không?” vừa nói Vương Đông vừa ném một tấm thiệp tô son thiếp vàng viết to ba chữ ๖ۣۜThưởng ๖ۣۜBảo ๖ۣۜHội ở bên trên
“Đi cũng được, giảm căng thẳng chút, dù sao cũng lâu rồi không đi mua sắm, mua thêm chút đồ đã!” Thiên cũng có ý định đi nên đồng ý luôn, mà còn kịch vui chờ cậu tham gia nữa chứ
Tuy nhiên giờ mới là chiều, Thưởng Bảo Hội tối mới có, Thiên bây giờ định đi tìm một người
…………………………..
Tại một căn phòng kí túc xá trong học viện SLK, trước mặt Thiên là hai vị nữ sinh, không phải Thiên định âm mưu mờ ám gì mà thật sự cậu có việc cần bàn với hai người con gái này
“Ninh Thiên, cậu thấy đề nghị của tôi thế nào?” Thiên mỉm cười nhìn hai người Ninh Thiên cùng Vu Phong
“Vũ Thiên, không phải là ta không muốn mà là ta không thể a! Nếu ngươi chịu đáp ứng một chuyện với ta thì ta có thể đáp ứng, thế nào?”
“Tiểu….Ninh Thiên, không thể đồng ý như vậy được, để ta thử tên này trước đã!” Vu Phong đứng nhìn Thiên với vẻ bất thiện, tuy nhiên nếu nhìn kĩ sẽ thấy mặt cô nàng cũng hơi hồng
“Được, miễn cậu đáp ứng tôi thì điều kiện gì cũng được trừ mấy cái không được” Thiên nhìn hai cô nàng ngốc nghếch mà trong bụng nở hoa, trong đội cậu sắp sửa có thêm thành viên mạnh rồi
“Trước hết cậu phải đánh bại tôi đã rồi hẵng bàn tiếp, lúc nào ở đâu đều được, chọn đi!” Vu Phong nhìn rất tự tin về mình, Thiên không khỏi nghĩ đến một số việc tà ác, miệng cười nhưng Ninh Thiên cùng Vu Phong lại cảm thấy lưng mình hơi lạnh
“Vu…” Ninh Thiên chưa kịp nói xong thì đã bị Thiên chốt hạ, cô nàng nghĩ lại cảnh tượng ngày hôm qua thì bỗng thấy không ổn
“Đồng ý, địa điểm tại đây, thời gian ngay giờ, 1 phút sau bắt đầu, ok?”
“Không được dùng chiêu thức mạnh phá hủy nơi này, nếu không sẽ bị phán thua!” Vu Phong nghĩ một chút rồi nói tiếp
“Đồng ý!” Thiên nghĩ cũng đúng, chỉ cần một chiêu uy lực to là đủ san bằng cả khu rồi, vậy chỉ dùng man lực thôi
(1 phút sau)
“Tôi bắt đầu đây” Vu Phong lao tới phía Thiên, xem ra cũng ổn nhưng với Thiên thì vẫn rất chậm
“Teleport!” Ninh Thiên vừa nghe xong câu nói của Thiên thì bỗng cảm thấy như người mình được nâng lên, cảm giác như bị ôm khiến cả người cô nàng căng cứng lại
“Yo, cậu không phiền chứ!” Thiên mỉm cười nói với người con gái vẫn còn ngơ ngác trong lòng mình, nhìn chỉ làm Thiên muốn cắn một cái
“Cái…cái…cái… ta đang… ở…ở….!” Nói đến đây thì mặt Ninh Thiên đỏ rực rỡ, thậm chí có thể thấy nhiệt tỏa ra và chút khói trên đầu nàng, từ nhỏ đến giờ vốn là một công chúa trong nhà, nàng đã bao giờ ở gần một tên con trai lạ nào đâu. Huống hồ giờ còn là ngồi trên đùi được ôm vào lòng nữa chứ
Vu Phong quay lại cũng há mồm đỏ mặt nhìn cảnh tượng trước mắt
“Thả tiểu thư ra mau, ngươi….” Vu Phong nói với vẻ thất thố, gấp gáp, có chút hâm mộ cùng giận dữ
“Như vậy tức là ngươi thua” Giọng Thiên nhẹ qua tai làm người Ninh Thiên như càng thêm nhũn ra, khả năng tính toán cùng suy nghĩ của cô nàng giờ là con số 0. Chỉ thấy cô nàng nhìn Thiên với vẻ mặt đỏ chót, trông khá là hạnh phúc, ánh mắt toát lên vẻ nhu tình cùng yêu thương
Vu Phong phía đối diện thấy vậy cũng thở dài ngao ngán, không ngờ chỉ một chút mà vị tiểu thư đáng kính của mình bị bắt làm tù binh từ bao giờ, nhìn vậy bỗng chốc một chút khó xử hiện lên trên mặt Vu Phong
“Hấp chưởng!” Vu Phong chưa kịp định thần thì cả người bị hút về phía trước
“Giờ thì cả hai người các ngươi đều thành người của tôi rồi rồi, cả hai đều là người thông minh, chắc không phải nói nhiều. Cả hai đều thua rồi, còn muốn “kiểm tra” nữa không?” Thiên cười trêu nhìn hai người con gái trong ngực mình, trông cả hai so với ban đầu đều dễ thương và hấp dẫn hơn nhiều
“Ừm…!”X2 giọng cả hai nhẹ nhàng nhỏ như muỗi, Thiên ôm chặt cả hai làm cả Vu Phong cùng Ninh Thiên càng thêm ngượng. Thiên vừa giữ tư thế này vừa bàn công việc, lâu lâu thò thò thụt thụt, sờ sờ vuốt vuốt một chút khiến cả hai nữ vừa xấu hổ vừa lạ lạ
Thiên ngồi với hai người đến gần tối rồi cũng đi về vì kế hoạch Thưởng Bảo Hội đã hứa với Vương Đông, tất nhiên khi đi cũng gọi đủ tất cả chúng nữ đi cùng, ai cũng đồng ý, đơn giản bởi thích mua sắm là thiên tính của phụ nữ rồi
……………………………
Thiên ngồi ngoài cửa cùng Vương Đông đợi chúng nữ ở trong trang điểm, nhìn Vương Đông xuýt xoa, tuy cật lực giấu đi nhưng Thiên vẫn thấy sự hâm mộ cùng ham muốn trong đấy
Tầm 30 phút xong, Thiên cùng chúng nữ đi tới chỗ của Thưởng Bảo Hội, nhìn đám FA cẩu dùng ánh mắt giết người nhìn mình làm Thiên cảm thấy thời gian đợi chờ đáng giá a
“Cái này phải gọi là thằng cả thùng sữa thằng không hộp nào! AAA, ta hận a….!!!”
“Các ngươi nhìn xem kia chẳng phải là toàn mĩ nữ bảng xếp hạng sao?”
“Cái….”
“Chậc chậc, lại còn vui vẻ như thế nữa chứ. Đừng ai cản ta, ta đi tự tử đây!”
Mọi người:”…..”
Thanh niên trẩu:”….”
……………………………
Bỏ hết trẩu, tre với người lạ qua một bên, cả đoàn gồm Vương Đông, Tiêu Tiêu, Bối Bối, Đường Nhã, Nam Nam, Nhã Khiết, Chu Lộ, Ninh Thiên, Vu Phong, với đội trưởng là Thiên đi đến đâu là hấp dẫn ánh mắt đến đấy
“Được rồi, mọi người chia ra đi mua đi! Một lúc sau thì gặp lại ở sảnh!” Nghe vậy thì mọi người cũng bắt đầu chia từng nhóm đi ngó nghiêng
“Mà chờ chút!!!” Thiên hô làm mấy cô nàng nghi hoặc, bị nhìn vậy cậu cũng chỉ biết ho trừ
“Mọi người chọn lấy một màu mà mình thích đi!” trên tay Thiên giờ là một vài chiếc nhẫn, đều cùng một kiểu nhưng nhìn chung là rất đẹp, có vài màu khác nhau
“Mỗi người cầm lấy một cái, đây là thứ ta trong lúc nghiên cứu tạo ra. Đơn giản là để chứa đồ dùng cùng bảo vệ thôi, cứ coi như là món quà đi, công dụng nhiều lắm. Có trữ vật, bảo vệ, dưỡng nhan, tăng tốc độ tu luyện này,……. Ngoài ra còn có thể liên lạc trong khoảng cách nhất định nữa, thế nào, cảm động đi! Không cần phải lấy thân báo đáp đâu nên cứ yên tâm đi!” Thiên cũng chẳng thể ngờ rằng một câu đùa của mình mà đoán trúng hết tim đen chúng nữ, tất cả nhào lên hôn Thiên một cái rồi chạy loạn đi để lại Thiên ngơ ngác cùng ánh mắt khó hiểu cùng hâm mộ của mọi người xung quanh
“May ta để phương pháp nhận chủ trong nhẫn chứ giờ mà tìm từng người thì…haiz” Thiên đành đi cùng Vương Đông mặt khó chịu vào trong quầy tiếp tân
“Uy, ngươi làm sao thế hả? Không phải vì không có quà chứ?” bị Thiên đoán đúng làm Vương Đông đỏ mặt cãi cùn
“Hừm, ai…ai mà thèm. Ngươi cứ ở đấy mà đoán mò!” tuy vậy nhưng trên mặt tên này vẫn đầy sự khó chịu cùng ghen tị
“Thôi không đùa nữa, này!” Thiên vứt sang một cái vòng làm Vương Đông luống cuống đỡ vì bất ngờ
“Cái này…?”
“Quà của ngươi đó! Công dụng giống mấy cái kia thôi! Đi mau chứ còn thơ thẩn cái gì hả?” Thiên bước tới chỗ bàn tiếp khách trong ánh mắt vui vẻ của Vương Đông
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!