Dụ Chàng Cắn Câu - Chương 7-2:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
130


Dụ Chàng Cắn Câu


Chương 7-2:


Tiểu Tiểu khẽ gắt một tiếng. “Đã say đến như vậy rồi còn cứng cái gì?” Tiện tay kéo chăn, theo thói quen ngủ trần của hắn mà trên người phủ lên.

“Thật, thật… Ngươi sờ, sờ nhìn…” 

“Tới địa ngục đi, ai muốn sờ ngươi!” Tiểu Tiểu tức giận nói, rồi cởi áo ngoài của mình ra.

“Tiểu Tiểu…” Hắn cầu khẩn gọi nàng.

“Ngủ đi! Lạnh chết!” nàng nhanh chóng chui vào trong chăn.

Gia Luật Long Khánh lập tức như thái sơn áp đỉnh đè lên nàng.

Tiểu Tiểu theo thói quen tiến sát vào trong ngực của hắn để được sưởi ấm. “Sao vậy!” 

“Ta… Ta muốn, ngươi… hắn ở bên môi nàng rù rì. “Oa! Mùi rượu Huân Thiên!”

“Cách xa ta một chút!” Hai tay Tiểu Tiểu đẩy, thiếu chút nữa đẩy hắn xuống giường.

Hắn khởi động nửa người trên dựa sát vào nàng. “Tiểu Tiểu…” 

“Mùi rượu trên người ngươi làm ta muốn bất tỉnh!” Tiểu Tiểu nắm lỗ mũi kêu lên.

Gia Luật Long Khánh mắt say lờ đờ mông lung nhìn nàng hồi lâu, rốt cục hết hy vọng sa sút tinh thần nằm lại giường.

Tiểu Tiểu Tĩnh yên lặng chờ trong chốc lát, nhìn thấy hắn không có động tác gì, liền ngồi dậy muốn đem chăn đã rơi xuống chân kéo lên để đắp. Nhưng nàng vừa kéo chăn lên thì cũng không nhúc nhích được, vì Gia Luật Long Khánh say rượu mà hô hấp ồ ồ, lồng ngực loả lồ liên tục phập phồng, làm cho nàng trong khoảng thời gian ngắn ý loạn tình mê, dưới bụng đột nhiên hiện lên một cỗ nước xoáy ấm áp.

Trời ạ! Hắn thật mẫn cảm. Màu da như đồng của hắn, vóc người vĩ kiện, cánh tay từng khối thịt rắn chắc, lồng ngực rộng rãi bền chắc, chỉ là nhìn hắn, liền làm nàng cảm thấy có chút không thở nổi. 

Loại phản ứng này thật quá ngu xuẩn, nàng tự nói với mình, nàng không phải là một cô nương không hiểu chuyện, mà là một phu nhân đã có chồng; nàng vừa tự nói với mình, nàng không phải là người mê trai, mà là Vương phi; nàng đã tự nói với mình như vậy! Thỉnh thoảng làm một người mê trai cũng không sao, dù sao cũng không ai nhìn thấy, nàng tự an ủi mình.

Tiểu Tiểu kìm lòng không đặng chạm tới lồng ngực Gia Luật Long Khánh trên đó có một vết sẹo dài nhỏ hẹp, rồi từ từ dọc theo xương sườn của hắn đi xuống, ở dưới da thịt bởi vì nàng chạm tới mà co rút nhanh. Ngón tay của nàng tiếp tục giống như cái lông vũ ở bụng của hắn vẽ vài vòng, mềm nhẹ vuốt ve, nàng mê muội nhìn vật cứng như sắt thép kia bởi vì nàng xúc giác mà rung động.

Theo nàng quên mình thăm dò, hô hấp của hắn càng lúc càng trầm trọng, một khắc khi môi của nàng chạm đến da của hắn, cổ của hắn bắt đầu phát ra âm thanh trầm thấp làm cho nàng biết hắn đã tỉnh, hơn nữa còn thích nàng trêu chọc. Cho nên, Tiểu Tiểu lớn đảm hơn liền hôn dọc theo cổ của hắn rồi từ từ hôn đến phần bụng rắn chắc, ngón tay của nàng giống như linh xà bò đến vây quanh dục vọng nam tính của hắn. Gia Luật Long Khánh càng không ngừng hút không khí, hai tay nắm chặt thành quả đấm.

Ngón tay của nàng nhẹ nhàng bò đến gần dục vọng đang rung động kia, đầu tiên là ôn nhu thử dò xét, phảng phất biết nó hình dáng, lớn nhỏ, sau đó… Nắm chặt!

Một tiếng kêu đau đớn, hắn phút chốc ngưng hô hấp.

Bàn tay nàng bắt đầu di động lên xuống, hắn cũng bắt đầu hô hấp nhanh hơn, cuối cùng trở thành thở dốc kịch liệt. Làm nàng ban đầu lấy lòng tâm tư của hắn biến thành một cổ dục vọng chinh phục, nàng đột nhiên hạ thân xuống, lấy miệng thay thế tay, đem phần dục vọng cứng rắn nóng rực của hắn nhét vào trong miệng mềm mại ướt át của nàng.

Lưỡi của nàng làm hắn điên cuồng, hắn không ngừng thở dốc cùng ngọ nguậy, đang lúc hắn sắp hỏng mất, thì nàng ngưng lại.

“Ư! Đừng có ngừng dừng lại!” Hắn thân ngâm nói.

“Ta… Nghỉ ngơi… Xuống…” Nàng thở khẽ. Hắn thật sự quá lớn, nàng thiếu chút nữa không thể hô hấp.

Hắn không nói lời nào liền ôm chặt lấy nàng, khiến nàng ngã trên người hắn, nàng dạng chân ở trên người của hắn, cũng không hiểu hắn muốn làm cái gì. Hắn dùng một nụ hôn thật dài nóng bỏng che lại đôi môi kháng nghị của nàng, tiếp theo nhô lên thắt lưng chạm đến nàng. 

Cái này nàng đã hiểu, nàng giương mắt nhìn vào trong mắt Gia Luật Long Khánh, trong đó tràn đầy ngọn lửa dục vọng khiến nàng cũng trầm mê trong đó.

“Tư thế chúng ta cứ như vậy sao?” Nàng thở không yên hỏi.

Hắn không nói, chỉ dùng hành động để chứng minh. Trời ơi, mặc dù nàng đã là mẹ của một hài tử, nhưng nàng lại như cũ chặt như thế, nhiệt như thế, khiến hắn cảm giác như ở trong đống lửa! Hắn nhắm mắt lại, không muốn để cảm giác kết thúc như vậy.

Hắn không để cho nàng tăng nhanh tốc độ đong đưa, cho nên chế trụ hông nàng, chậm rãi xuyên thấu thân thể của nàng. Tiểu Tiểu ngưỡng đầu về phía sau, phát ra vui sướng yêu kiều, nàng nhẹ nhàng giãy dụa thân thể, cảm giác tuyệt vời này khiến nàng không tự chủ được ngọ nguậy. Hắn cắn răng vui vẻ, mở mắt ra, phát hiện nàng đang đưa mắt nhìn hắn, hắn kéo đầu nàng xuống nóng bỏng hôn nàng.

Tiểu Tiểu cũng chịu không được nữa vì trong cơ thể của nàng giờ như lửa đốt, nên cũng không tình nguyện để cho hắn quyết định tiết tấu của bọn họ, cho nên, nàng kéo tay hắn ra khỏi eo của nàng, đem hai tay chống ở trên ngực của hắn, mặc cho của mình ở người hắn mà trên dưới giãy dụa, để tìm điểm cuối của khát vọng.

Thân thể của nàng bị một loại điên cuồng vọng động khu sử, mà hắn cũng biết nên vuốt ve nàng như thế nào, hôn nàng, tăng cường loại cảm giác tuyệt vời này, làm cho nàng khẩn cầu được nhiều hơn, nhiều hơn.

Tay của hắn cùng những bộ vị khác thần kỳ giống nhau, thân thể của nàng trong lúc bất chợt khóa chặt hắn, hắn cảm giác được thân thể của nàng bắt đầu co rút, thấy mắt của nàng bởi vì mừng như điên mà mở to, sau đó khép lại, chuyên tâm hưởng thụ cảm giác đạt tới thỏa mãn. Hắn gầm nhẹ, cũng cùng nàng cùng nhau lên tới đỉnh điểm.

Cuối cùng, nàng kiệt sức nằm ở trên người hắn, không bao giờ… muốn động nữa. Giờ phút này, hắn phảng phất như tỉnh rượu một nửa, hắn duỗi dài tay kéo chăn lên che ở tấm lưng đầy mồ hôi ẩm ướt của nàng, lại dùng đôi tay ôm lấy nàng thỏa mãn ngủ đi.

Nửa đêm, Tiểu Tiểu lật người, lúc đó Gia Luật Long Khánh cũng tỉnh lại, hắn cũng theo nàng lật người lại. Hắn vốn muốn ngủ một lần nữa, nhưng, cái mông của nàng trong lúc vô tình mà ma sát lên hông của hắn, cái loại kích thích mãnh liệt này làm hắn không thể nào chịu nổi. Hắn theo bản năng phủ lên bộ ngực của nàng, nhẹ nhàng vuốt ve, chậm rãi vuốt phẳng, nhưng thần trí chưa hoàn toàn thanh tĩnh, thân thể của hắn cũng đã men theo bản năng cùng nàng ngọt ngào mà kết làm một thể.

Nhẵn nhụi nhu tình phiêu tán, một phòng cảnh xuân kiều diễm, vô tận tình yêu cùng nhau dung hợp, hóa thành vô hình ấm áp phiêu đãng ở bên trong nhà nhỏ…

Quả nhiên, Gia Luật Long Khánh sau khi đấu rượu thắng, Hoàn Nhan Ngân Thuật mỗi lần vừa thấy được hắn, liền đập vào đầu vai hắn, sau đó luôn miệng nói: “Người tốt! Người tốt!” Than thở không dứt. Thậm chí dẫn bọn hắn đến biển Đông Thanh, lên núi đào nhân sâm, xuống Hắc Long Giang Thái Châu để săn heo rừng, bắt chồn, Hoàn Nhan Ngân Thuật cũng sẽ thân thiện mời bọn họ cùng nhau đi.

Không bao lâu, người trong bộ lạc đều biết trong nhà của tù trưởng có mấy vị khách nhân thân thủ mạnh mẽ, nhất là trong có một vị cô nương đẹp như Quan Âm, lại càng là tiêu điểm ngưỡng mộ của các thanh niên trong bộ lạc, nếu không phải nàng đã có trượng phu, sợ rằng người tới cửa theo đuổi đông hàng hà sa số.

Nửa tháng sau, Xuân Tuyết sơ hòa, hoang nguyên sơn lĩnh xa gần, vốn là trắng như tuyết vô tận, lúc này đã mơ hồ có thể thấy được màu vốn có của nó, hơn nữa càng lúc càng rõ ràng.

Gia Luật Long Khánh ngồi trên một tảng đá lớn, một chân duỗi thẳng, một chân khom gối, hai tay chống đỡ ở sau lưng, ngắm đỉnh núi ở phương xa, cả người rơi vào trong trầm tư.

Tiểu Tiểu vốn ở một bên dạy các đứa trẻ trong Bộ Lạc chơi trò chơi, nhìn thấy bộ dạng của hắn, liền để cho bản thân nhóm trẻ nhỏ chơi đùa, còn mình thì đi đến bên cạnh Gia Luật Long Khánh ôm đầu gối ngồi xuống.

“Đang nghĩ gì vậy?” 

“Mọi người đã chạy đi đâu rồi?” hắn không đáp mà hỏi ngược lại.

“Lão Tam cùng Vương Tư Ôn hai người sáng sớm đã không thấy bóng dáng, ai biết bọn họ chạy đi đâu?” Nàng dừng một chút rồi nói tiếp: “Liệt Lỗ Cốc, Tịch Cát cùng Di Lý Cát ba người thì đến nhà Bạc ca uống rượu, nói là uống rượu, thật ra thì không phải là muốn theo đuổi Bạc ca sao.” Tiểu Tiểu cau lỗ mũi. “Ba người theo đuổi một người, hắc hắc, chắc náo nhiệt lắm đây….!” 

“Bọn họ thật giống như…” Gia Luật Long Khánh suy nghĩ một chút. “Cũng rất sung sướng.”

“Đúng! Ai cũng như vậy mà?” Tiểu Tiểu cười. “Ở đây mọi người rất thật thà thân thiết, cuộc sống đơn giản chất phác, bọn họ theo đuổi không phải là giàu sang phú quý gì cả mà là cuộc sống ấm no hạnh phúc, như vậy bọn họ đã thoả mãn lắm rồi.

Trầm mặc một hồi, Gia Luật Long Khánh hỏi, “Thôn xóm Biên nhi có một ít nhà, ngày hôm trước tại sao khóc đến thê lương như vậy? 

Tiểu Tiểu hỏi ngược lại hắn hắn. “Ngươi thật muốn biết?” 

“Ngươi không phải là muốn cho ta biết những chuyện này sao?” Gia Luật Long Khánh tà tà liếc nàng.

Tiểu Tiểu ý không tốt cười cười. “Hắc hắc! Bị ngươi biết hết rồi.” 

“Nói đi!” 

“Ngươi có biết triều đình phái người nào tới chỗ này dò xét không? 

Gia Luật Long Khánh hơi suy nghĩ một chút. “Hình như là Phò mã Đô úy Tiêu Khẩn Đức, trượng phu của đường muội bên bà con xa của ta.”

“A! Là bà con xa của ngươi!” Tiểu Tiểu tà nghễ liếc hắn. “Vậy ngươi có biết hắn chỉ cần tới chỗ này dò xét, mỗi một buổi tối đều phải tìm một thiếu nữ của dân tộc Nữ Chân tộc cùng hắn qua đêm? Hơn nữa bất kể là người chưa lập gia đình hoặc người đã có chồng, tất cả đều không cho phép cự tuyệt, nếu không giết không tha! 

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN